Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dưới ánh mắt âm u của Hứa Nhuế, Hứa Lễ Vi ngồi xuống.
Anh ngồi đối diện chị gái mình, một tay duỗi thẳng ra sau, tùy ý và thân mật khoác lên thành ghế sau lưng Tân Ngộ.
Hứa Nhuế: “...”
Hứa Nhuế: “Em bỏ cái tay ra cho chị.”
Tân Ngộ “ây da” một tiếng, ôm chặt lấy cánh tay Hứa Lễ Vi vào lòng, mở to mắt nói: “Có gì đâu, chúng tớ đã ở bên nhau rồi, cậu đừng có làm quá lên thế.”
Hứa Nhuế: “...”
Tân Ngộ tự rót cho mình một ly rượu trước, sau đó đưa cho Hứa Lễ Vi một ly, hỏi anh thích uống loại rượu nào.
Hứa Lễ Vi nói: “Bia là được rồi.”
“Anh từng đến đây chưa?” Tân Ngộ thuận miệng hỏi.
Khi Hứa Lễ Vi gật đầu, Hứa Nhuế lại cười lạnh: “Anh bạn đẹp trai trông quen mặt quá nhỉ, có phải chúng ta đã gặp nhau rồi không?”
Hứa Lễ Vi nâng ly rượu, nghiêng người, để lộ yết hầu đang từ từ chuyển động, giọng nói nhàn nhạt: “Em thuộc dạng mặt đại trà thôi.”
Tân Ngộ hạ thấp giọng, phấn khích nhìn Hứa Nhuế: “Có phải rất đẹp trai không?”
Hứa Nhuế tiếp tục cười lạnh: “Em trai tớ cũng đẹp trai như vậy mà.”
Tân Ngộ sững người, không ngờ cô ấy lại nhắc đến em trai mình trước mặt Hứa Lễ Vi, điều này khiến không khí tại hiện trường có phần khó xử.
Cô vội vàng nhìn về phía Hứa Lễ Vi, phát hiện anh đang cong môi cười, có vài phần lười biếng và trêu tức.
Tân Ngộ đá Hứa Nhuế một cái, cô luôn cảm thấy hôm nay tâm trạng của cô ấy không ổn, cứ luôn mỉa mai châm chọc.
Hứa Nhuế ngẩng đầu: “Làm gì? Tớ còn không được nói à?”
Tân Ngộ vội vàng nói: “Em trai cậu đã thích cô gái khác rồi.”
“Khác ư?” Ánh mắt Hứa Nhuế quét qua quét lại giữa hai người, “Chưa chắc đâu, tớ thấy tình sâu nghĩa nặng, sắp đơm hoa kết trái rồi đấy.”
Hứa Lễ Vi: “...”
Hứa Nhuế uống một ly rượu, chỉ vào anh: “Tớ không đồng ý.”
Tân Ngộ: ?
Cô ấy rốt cuộc đang nói linh tinh gì vậy.
Tân Ngộ càng thêm khó xử, lại lén đá cô ấy một cái: “Cậu làm gì vậy?”
Hứa Nhuế nói: “Nhân phẩm không tốt, nói dối thành tính.”
“Hả?” Tân Ngộ cảm thấy thật vô lý, “Sao cậu lại nói người ta như vậy?”
Hứa Lễ Vi cũng tức đến bật cười: “Em nói dối câu nào?”
Hứa Nhuế cũng không định che giấu, trực tiếp trừng mắt qua, nói như pháo rang: “Vậy em nói với mẹ thế nào, mấy ngày nay ngày nào cũng về nhà là có ý đồ gì?”
Hứa Lễ Vi điềm nhiên nói: “Em nói em có việc quan trọng, ngày đầu tiên về nhà lấy sách, sau đó là để tìm con dâu cho bà, chẳng lẽ không quan trọng?”
Hứa Nhuế: “Em nói mấy ngày nay không có thời gian? Sau đó thì đi với cô gái mình thích à?”
Hứa Lễ Vi dựa vào Tân Ngộ một chút, hơi thở quấn quýt: “Sao, chẳng lẽ em đang không ở cùng cô gái mình thích hay sao?”
Hứa Nhuế trợn trắng mắt: “Vậy trước đây em...”
Cô ấy khựng lại, sắp xếp lại cuộc đối thoại mấy ngày nay, cảm giác mình đã hiểu ra tất cả.
Mẹ nó chứ, đúng là không nói dối một câu nào.
Hứa Nhuế im lặng, Hứa Lễ Vi thành thạo rót một ly rượu, không khí vừa chìm vào im lặng trong chốc lát, anh và Hứa Nhuế đột nhiên khựng lại, đồng thời nhìn về phía người bên cạnh.
Từ nãy đến giờ, Tân Ngộ vẫn không nói lời nào.
Từ lúc hai người bắt đầu đấu khẩu, từ khi chữ "mẹ" bật ra, cô đã không lên tiếng, thậm chí còn không uống một ngụm rượu nào.
Và bây giờ, hai tay cô khoanh trước ngực, ánh mắt được ánh đèn quán bar chiếu vào trông lạnh lùng lạ thường, đôi môi mím chặt thành một đường thẳng.
Hứa Lễ Vi nói: "Em nghe anh giải thích."
"Không cần giải thích nữa," Hứa Nhuế ngắt lời, hất cằm, "Anh chàng đẹp trai trên tàu điện ngầm ngồi bên cạnh cậu đây, chính là tên lừa đảo luôn có ý với cậu nhưng cậu lại luôn từ chối đấy."
Tân Ngộ: “...”
"Tớ đã nói nhân phẩm của nó không tốt, nói dối thành quen mà?!"
“...”
"Được rồi." Hứa Nhuế uống cạn ngụm cuối cùng, đứng dậy, "Congratulations! Chia tay đi!"
Hứa Lễ Vi: “...”
Tân Ngộ bước đi rất nhanh, sau khi ra khỏi quán bar, cô giống như một chiếc xe tăng nhỏ, cứ thế lao về phía trước.
Không có mục đích nào, cô đi theo dòng người, không ngờ lại đi vào đại học X.
Hứa Lễ Vi đi theo sau Tân Ngộ, giúp cô chắn khỏi dòng người qua lại không ngớt.
"Tân Ngộ..." Anh gọi từ phía sau, nhưng cô hoàn toàn không để ý.
Anh cố gắng nắm lấy cổ tay cô, nhưng cô dùng sức giằng ra.
Đúng lúc này, một giọng nữ xa lạ vang lên gọi tên Hứa Lễ Vi, giọng nói trong trẻo.
Bước chân của Tân Ngộ dừng lại, cô theo hướng âm thanh và dòng người, nhìn về phía anh.
Hai cô gái trẻ trông vô cùng xinh đẹp thanh tú đứng trước mặt anh, mỉm cười rạng rỡ nói điều gì đó.
Hứa Lễ Vi rất cao, khi nói chuyện với bọn họ cần phải hơi cúi người, sự chu đáo độc đáo này khiến lòng cô dấy lên một chút chua xót.
Cô gái đứng trước nhất vui vẻ hỏi: "Anh đi một mình à? Đến đây ăn gì thế? Nếu một mình thì ăn cùng đi?"
Tân Ngộ bước tới.
Hứa Lễ Vi khựng lại, đang định nói mình đã ăn rồi, thì đột nhiên cảm nhận được một lực khoác lên cánh tay mình, men theo từ trên xuống đến lòng bàn tay anh.
Mười ngón tay của Hứa Lễ Vi bị đan chặt.
Giây tiếp theo, anh nghe thấy một giọng nói tựa như tiếng trời trong trẻo và dễ nghe sát lại gần.
"Xin lỗi nhé, anh ấy không đi một mình đâu." Tân Ngộ hừ một tiếng, nắm chặt tay Hứa Lễ Vi, kiêu ngạo nói, "Anh ấy đi cùng bạn gái."
Các cô gái trẻ ngạc nhiên nhìn sang.
“...”
Một trong hai người chớp mắt, do dự nói: "Vậy cũng có thể đi cùng được mà?"
Hứa Lễ Vi quan sát toàn bộ sự việc, thực sự không nhịn được, bật cười thành tiếng.
Tân Ngộ: ...