Ánh Trăng Của Người, Bóng Tối Của Tôi - Chương 4

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Ở góc độ anh ta không nhìn thấy, tôi thấy Tống Miên nở nụ cười đắc ý với tôi.


Tôi thấy khẩu hình miệng của cô ta.


"Tro cốt."


Cuối cùng tôi vẫn không nói bất cứ điều gì.


Thật nực cười.


Người đàn ông mà tôi đã yêu suốt bao nhiêu năm, mắt mù tâm mù.


Anh ta chưa bao giờ tin tưởng tôi dù chỉ một chút.


Tống Miên, Ôn Tử Ngang, bọn họ sẽ phải chịu quả báo.


Sau khi bọn họ rời đi.


Cuối cùng tôi không thể nhịn được nữa, nhấc bình hoa trên bàn ném mạnh xuống đất, mảnh sứ và nước văng tung tóe, nhưng tôi vẫn chưa hả giận, quét tất cả mọi thứ trên bàn xuống sàn.


Tôi ngồi một mình trong văn phòng từ chiều đến tối, cuối cùng cũng gửi tin nhắn cho một số điện thoại.


"Anh Chu, tôi đã nghĩ ra mình muốn gì rồi."


Bên kia rất nhanh đã trả lời lại một địa chỉ.


Khoảnh khắc màn hình tắt, tôi thở ra một hơi thật dài.


 11


Tôi ban đầu không hiểu tại sao một món đồ nhỏ như giấy tờ tùy thân lại khiến một thiếu gia như Chu Cẩn phải đích thân đến lấy.


Cho đến khi anh ta ngồi xuống trước mặt tôi.


"Vậy cô Khương, cô có điều gì muốn nói không?"


Đôi mắt đen láy của anh ta nhìn thẳng vào tôi, tôi vô thức căng thẳng, cái khí chất của những người ở vị trí cao lâu ngày thật đáng sợ, luôn khiến người ta nghi ngờ liệu mình có nói sai gì không.


"Anh Chu, tôi muốn xin anh một việc. Nhà họ Tống đang tranh giành một mảnh đất với nhà tôi."


Tôi liếm đôi môi có chút khô nẻ.


"Xin anh hãy lấy lại mảnh đất đó, rồi đưa cho nhà họ Tống."


Ánh mắt anh ta quá áp đảo, tôi cảm thấy mọi suy nghĩ bên trong mình đều bị nhìn thấu, nên dứt khoát thành thật: "Tôi chỉ muốn lấy lại tro cốt của mẹ tôi."


Thật lòng mà nói, tôi không thích giao tiếp với những người như Chu Cẩn.


Những người này đều là cáo già, người có thể xuất hiện trước mặt tôi, chắc chắn đã điều tra rõ ràng về gia thế của tôi.


Ba tôi là một "phượng hoàng nam" theo nghĩa truyền thống, ở đại học đã dùng mọi cách để cưới mẹ tôi, một cô tiểu thư giàu có ngây thơ, từ đó dựa vào thế lực nhà vợ mà thăng tiến nhanh chóng.


Tuổi thơ hạnh phúc trong ký ức của tôi ngắn ngủi đến đáng sợ, mẹ là người phụ nữ dịu dàng nhất mà tôi từng gặp.


Nhưng tiếc thay, ba tôi đã thay lòng, mẹ tôi như một cây tơ hồng yếu đuối, mất đi tình yêu của người mình yêu khiến bà nhanh chóng tàn úa.


Bà ấy không thể sống tiếp.


Ngôi nhà trong ký ức của tôi luôn trống trải và lạnh lẽo, mẹ mặc một chiếc váy trắng, như một hồn ma đã mất đi tình yêu của mình.


Vào ngày sinh nhật mười tuổi của tôi, bà ấy vuốt ve khuôn mặt tôi, nói với tôi đầy vẻ xin lỗi, "Miên Miên, mẹ phải đi trước đây. Xin lỗi, mẹ mệt quá rồi."


Tôi đã khóc xin bà đừng đi.


Nhưng khi tôi phóng ra ngoài, chờ đợi tôi đã là thi thể lạnh lẽo của bà.


Ông ngoại đau khổ vì mất con gái, không lâu sau cũng qua đời vì tai nạn xe hơi, toàn bộ gia sản rơi vào tay ba tôi. Chỉ một tháng sau, mẹ kế đã mang bụng bầu bước vào cửa.


Tôi không muốn giống mẹ.


Tôi muốn những kẻ này phải trả giá.


"Cô Khương," Chu Cẩn từ từ lên tiếng, "Tôi nghe nói cô theo Ôn thiếu rất nhiều năm, anh ta không giúp cô lấy lại tro cốt sao?"


Tôi im lặng một lúc, Chu Cẩn cũng không vội, thong thả dùng muỗng khuấy cà phê.


"Không có gì không thể nói, anh ta cảm thấy tôi đã phản bội anh ta, nên đã ngầm cho phép gia đình tôi tiếp tục dùng tro cốt để khống chế tôi."


Nói đến đây, tôi thấy mũi mình có chút cay cay, cắn răng nhịn một lúc lâu mới nuốt xuống.


"Xin lỗi, cô Khương, cô xuất hiện trước mặt em trai tôi như vậy, tôi rất khó để không nghi ngờ cô." Chu Cẩn nói, "Tôi không thể chắc chắn cô có phải là người do nhà họ Ôn phái đến không, nên yêu cầu của cô, xin lỗi tôi không thể chấp nhận."


Móng tay tôi cắm sâu vào lòng bàn tay, cảm giác nhục nhã quen thuộc lại ùa về.


"Chẳng phải sớm muộn gì anh cũng đối đầu với nhà họ Ôn sao." Tôi cắn răng ngẩng đầu nhìn anh ta, "Nếu đã như vậy, chỉ một mảnh đất thôi, thậm chí nhà họ Ôn cũng không có bất kỳ tổn thất nào, tôi không thấy nó có ảnh hưởng gì đến nhà họ Chu cả. Hay cái gọi là 'lời cảm ơn' của anh chỉ là lời nói suông?"


"Tôi có thể giúp cô," anh ta cuối cùng nói, "nhưng, nếu để tôi biết cô cố ý tiếp cận em trai tôi... Cô Khương, tôi sẽ khiến cô phải hối hận vì đã tồn tại trên đời này."


Cho đến khi anh ta rời đi, tôi mới cảm thấy sống lưng mình đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.


Sau này tôi mới hiểu ra.


Thiếu gia họ Chu đích thân đến, đương nhiên không phải vì có hứng thú với tôi.


Mà là để xem tôi có gì đặc biệt khiến Chu Lạp phải bận tâm.


 12


Tôi dứt khoát cùng cô bạn thân Triệu Hân đi tắm suối nước nóng để giải tỏa.


Sau khi gặp mặt Chu Cẩn ngày hôm đó, chúng tôi đã trao đổi WeChat.


Nhưng không ngờ ngày hôm sau, Chu Lạp cũng lén lút thêm WeChat của tôi.


Vừa thêm vào, anh ấy đã gửi một biểu tượng mặt khóc và quỳ xuống.


"Chị Khương, em sai rồi.


Em thật sự sai rồi."


Những suy nghĩ đó nhanh chóng lụi tàn trong những bó hoa mà anh ấy thay đổi cách tặng mỗi ngày.


Họ chuyển sang làm fan CP của tôi và Chu Lạp.


Ngày nào cũng la hét "Tình yêu phi công trẻ muôn năm", "Cún con đỉnh nhất".


Tôi không hiểu họ đang nói gì.


Nhưng mỗi buổi trưa, Chu Lạp lại hào hứng mang theo hộp cơm đã chuẩn bị sẵn đến ăn cùng tôi.


Kèm theo là một bó hoa mỗi ngày một khác.


"Mẹ em bảo, con trai phải hiểu về hoa thì mới lừa được vợ về nhà."


Anh ấy vui vẻ rút bó hoa từ phía sau ra đưa cho tôi, cái đuôi vô hình gần như vẫy thành một chiếc chong chóng.


"Cái này là do em tự hái, có đẹp không?"


"Chị Khương, lần đầu tiên nhìn thấy chị trên cầu, chị đã đẹp đến mức khiến tim em đập loạn xạ."


Trong mắt chàng trai trẻ đầy vẻ nhiệt tình, ngọt ngào như một cây kem dẻo sắp tan chảy.


Tôi thừa nhận.


Khoảnh khắc đó, tôi đã có chút động lòng một cách đáng xấu hổ.


15


Cậu thiếu gia họ Chu thật sự rất hữu dụng.


Không biết mọi người đã bao giờ có trải nghiệm này chưa.


Dẫn một cấp dưới nào đó đi đàm phán, kết quả vừa vào cửa, toàn là chú bác của cấp dưới đó, việc sau đó chỉ còn lại cấp dưới đảm nhận vai trò linh vật.


Những cuộc chiến đẫm máu ban đầu đều biến thành những trận gió nhẹ.


Thậm chí còn có thể giảm giá thêm vài điểm phần trăm.


Chu Lạp bây giờ chính là vai trò linh vật đó.


Không phải Hoắc Kiều không có ý định gây rắc rối cho tôi.


Nhưng buổi sáng cô ta vừa tìm cách gọi phòng cháy chữa cháy và cục thuế đến để kiểm tra và chỉnh đốn công ty tôi, buổi chiều đã bị người lớn trong gia đình lôi đến xin lỗi.


"Xin lỗi..."


Đây là lần đầu tiên tôi thấy Chu Lạp trở nên nghiêm túc, khí thế quanh người anh ấy khiến người khác phải tránh xa.


Anh ấy lạnh lùng ra hiệu cho Hoắc Kiều.


"Sai rồi, người cô phải xin lỗi ở bên kia."


Nhìn vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không thể không nhẫn nhục nhận sai của cô ta.


Thật lòng mà nói.


Cảm giác được trả thù.


Thật sự rất sướng.


Sau khi Hoắc Kiều đi, anh ấy bắt đầu điên cuồng vẫy đuôi, kiêu ngạo đòi được khen.


"Chị Khương, chị Khương, chị Khương! Vừa nãy em thể hiện thế nào?"


Tôi không nhịn được cười, xoa đầu anh ấy.


"Rất giỏi."


16


Nhưng đi đêm nhiều thì sẽ gặp ma.


Tôi bị Ôn Tử Ngang chặn trước cửa nhà.


Trên người anh ta nồng nặc mùi rượu, vừa đến đã muốn hôn tôi. Tôi không nghĩ ngợi gì mà né tránh, nhưng anh ta đã giữ chặt lấy cằm tôi.


Anh ta giống như một con chó, ngửi quanh cổ tôi, có vẻ như đã chắc chắn không ngửi thấy mùi gì đáng ngờ, lúc này mới hài lòng hỏi tôi.


"Chị đi với thằng nhóc họ Chu đó à?"


"Liên quan gì đến anh?"


Tôi vòng qua anh ta muốn vào nhà, nhưng anh ta đã nắm chặt tay tôi, ấn mạnh vào tường.


"Chị ơi, em thật sự rất nhớ chị."


Anh ta vừa nói vừa cố hôn vào cổ tôi, động tác thân mật nhưng lại kinh tởm.


Tôi hít một hơi thật sâu, cố nhịn cảm giác buồn nôn và cảnh cáo anh ta.


"Dừng lại, Ôn Tử Ngang, đừng ép tôi phải hận anh."


Anh ta dừng lại, rồi cười lạnh lùng, như đang đùa giỡn với một con chuột sắp chết:


"Cái tên họ Chu kia, chị đúng là giỏi tìm người.


Cứ tưởng có chỗ dựa mới là có thể thoát khỏi tôi sao?


Đừng mơ nữa.


Cậu ta có biết chị trên giường là người thế nào không?"


Giọng Ôn Tử Ngang đột nhiên lớn lên, "Cậu ta có biết lần đầu tiên của chị là dành cho tôi không?"

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo