Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôn Tâm trải qua một ngày chỉ ăn và ngủ, rồi lại tiếp tục nỗ lực tìm kiếm công việc. Cô vốn đã định bỏ qua sự việc mà nữ Beta kia nói tới, nhưng lúc này, Trí Não của cô lại vang lên.
"Gì thế? Mình có người quen à?" Ôn Tâm có chút khó hiểu. Trong Trí Não, cô không hề lưu bất kỳ số điện thoại nào. Ngay cả suốt một tháng này, dù ở trường hay ở nhà, cô cũng cảm nhận được chủ nhân của cơ thể này là kiểu người không có bạn bè.
Đương nhiên, đối với Ôn Tâm mới đến đây, đây lại là chuyện tốt, sẽ không bị ai phát hiện ra chủ nhân của cơ thể này đã thay đổi. Nhưng nói đi nói lại, ai đang gọi điện thoại vậy? Cô có chút do dự, nhưng số điện thoại kia dường như quyết liệt gọi liên tục không ngừng nếu không có người bắt máy. Ôn Tâm không còn cách nào khác, đành phải nhận cuộc gọi.
"Xin hỏi có chuyện gì không ạ?"
"Cái đó... Ôn tiểu thư, có phải em quên cuộc hẹn hôm trước không?" Bên kia truyền đến một giọng nữ quen thuộc, nhưng câu nói có hơi run rẩy nhẹ.
"Cuộc hẹn?" Ôn Tâm nghiêng đầu khó hiểu.
"Mấy ngày nay em còn chưa kiếm được việc làm, sao có thể có cuộc hẹn nào chứ?"
"Không không không, em có nhớ hôm trước khi làm kiểm tra có chút chuyện ngoài ý muốn phát sinh không?" Giọng nữ Beta vội vàng đính chính.
"Hả? Em tưởng chị đùa, nên em cũng không có ý định đến. Sao thế ạ? Cơ thể em không phải có gì đáng lo chứ?" Ôn Tâm lấy làm lạ hỏi.
"Không phải nguyên nhân thể chất. Nói chung là, phiền em đến đây một chuyến." Đối phương lo lắng nói xong, không thèm chờ Ôn Tâm phản ứng mà cúp máy ngang.
Chẳng hiểu cái gì hết! Ôn Tâm lẩm bẩm trong lòng. Nhưng nghe người ta vội vàng như vậy, lại là nhân viên làm việc ở một cơ quan quan trọng của quốc gia. Không đi thì có chút tội nghiệp họ, nhưng mà họ sẽ không tới tận nhà bê mình đi chứ? Suy nghĩ một chút, Ôn Tâm liền run rẩy cầm cập, vẫn quyết định đi.
Vì tiết kiệm thời gian, Ôn Tâm quyết định đi xe công cộng. Để người ta chờ hai tiếng đồng hồ thì không phải phép. Chiếc xe này chỉ mất mười phút là tới nơi. Ôn Tâm đối chiếu với lộ trình hai tiếng đi bộ lần trước, cảm thấy tan nát cõi lòng ngay lập tức. Nhìn 10 điểm tín dụng tiền xe bay đi, cô cảm thán: Người nghèo như mình không nên đi xe.
Vừa mới xuống xe thì có mấy người chạy vọt tới.
"Oái? Sao..." Ôn Tâm sợ hết hồn, theo bản năng lùi về phía sau, nhưng nhìn thấy đối phương là người quen thì lại dừng bước.
"Ôn tiểu thư, cuối cùng cô cũng tới! Chúng tôi chờ cô rất lâu rồi." Nữ Beta luôn có cảm giác mừng đến phát khóc. Ôn Tâm liền nghĩ: Mình tới đây thật sự quan trọng đến vậy sao?
"Thật xin lỗi. Em cứ tưởng câu đó là lời xã giao nên không để tâm lắm." Ôn Tâm xin lỗi.
"Không không, là nhân viên chúng tôi chưa nói rõ ràng. Đây là thiếu sót của chúng tôi. Ôn tiểu thư, mọi người đều đang chờ cô, mời cô đi theo tôi." Nữ Beta giơ tay mời, dẫn Ôn Tâm đi lên tầng hai.
"Chờ chút đã, tại sao cơ?" Ôn Tâm khó hiểu hỏi.
"Vài ngày trước không phải Ôn tiểu thư đã thử gen ghép đôi sao? Đối tượng được ghép đôi với cô đang chờ cô đấy." Nữ Beta tóm tắt đơn giản và rõ ràng.
"Gen ghép đôi à?" Ôn Tâm tròn mắt. Mặc dù cô chưa hoàn toàn tiếp thu thế giới này, nhưng cô tuyệt đối không xa lạ gì với khái niệm gen ghép đôi. Thế là mình không cẩn thận đã tìm thấy đối tượng rồi sao!
"Đúng vậy, trước hết xin chúc mừng Ôn tiểu thư." Nữ Beta gật đầu nói, chỉ tay vào một cánh cửa. "Ở đây này, Ôn tiểu thư đi vào là gặp được ngay."
"Chờ... chờ chút... Em mới 15 tuổi, em còn chưa tính tới việc kết hôn..." Ôn Tâm lùi về phía sau một bước, cứ như trong phòng đang giam giữ Mãnh Thú Hồng Thủy vậy.
"Rất xin lỗi Ôn tiểu thư, tình trạng của cô là đặc thù. Chúng tôi vẫn hy vọng cô có thể xem mặt đối tượng của mình trước." Nữ Beta nghe câu trả lời của Ôn Tâm, mồ hôi trên trán từ từ chảy xuống. Cô cẩn thận liếc nhìn cánh cửa, trong mắt tràn ngập sự thấp thỏm lo âu.
Ôn Tâm đương nhiên thấy phản ứng của nữ Beta, cô lại càng kết luận người bên trong vô cùng đáng sợ, liền vội vàng khoát tay nói.
"Không được, không được. Em thật sự không có ý định kết hôn, phải nói là từ trước đến nay không có ý định kết hôn. Với lại... Dù sao việc kết hôn là tự do, cũng không thể dựa vào gen ghép đôi mà kết luận." Ôn Tâm cười gượng, vừa nói vừa lùi về phía sau. Kết quả là cô chạm phải một thứ: Quá mềm, là một bức tường người! Giống như thể không muốn cho cô đào tẩu!
"Ôn tiểu thư, xin mời." Nữ Beta nói lại lần thứ hai.
Vẻ mặt Ôn Tâm như đưa đám, bỏ qua luôn ý định bày tỏ suy nghĩ của mình, chỉ cầu mong người bên trong không phải là người kỳ quái!
Đẩy cửa vào, tin tức tố bị áp chế nhanh chóng bao trùm căn phòng. Các Beta ở đây đều tái mặt mà ngã xuống, nhưng Ôn Tâm thì không như những người khác. Cô chỉ cảm thấy rất nhiều tin tức tố đang tranh nhau, chen lấn hướng về cơ thể mình. Sự nóng ran chậm rãi tăng lên, sức mạnh trong cơ thể từ từ trôi đi mất, cả người dường như đang được nâng đỡ trên tay ai đó.
"Cái đó... Chư vị có thể thu liễm lại chút được không ạ?" Nữ Beta lắp bắp nói. Theo câu nói của cô, những tin tức tố từ từ được thu hồi lại, không còn sức xâm lược như lúc đầu.
Chư vị...? Ôn Tâm cố gắng bình tĩnh ngẩng đầu lên, rồi đối diện với sáu đôi mắt tò mò trước mặt. Hả???