Bình yên vô sự - Chương 39

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

198.

Tôi phát hiện, người tuổi càng lớn lại càng nhớ rõ ràng những chuyện trước kia, càng mơ hồ với những chuyện sắp tới.

Có đôi khi tôi vào phòng cũng không nhớ nổi bản thân mình là muốn làm gì, thế mà những thứ như quán trà trước kia hay tới, son phấn nhà ai dùng tốt nhất, bánh xốp nhà ai ngon nhất, hồ lô ngào đường nhà ai ngọt nhất, thì lại có thể nhớ rõ ràng cả tên cửa hàng lẫn tên chủ quán.

Có lúc nằm trên giường tôi lại nghĩ, khi nào mới có thể lại ăn một xâu hồ lô ngào đường đây, nhưng hiện tại răng yếu rồi.

199.

Sức khỏe kém rất nhiều so với trước kia, đi khám bác sĩ lại không nói với tôi là bệnh gì, tôi không thích mùi của bệnh viện, thế nên vẫn thành thật ở nhà sắc thuốc đông y để uống.

Haizzz, thuộc thật là đắng, ăn viên kẹo nữa thì tốt rồi.

200.

Thời gian sẽ chôn vùi một số chuyện ư?

Tôi nghĩ vậy.

Ít nhất, hiện tại tôi không chấp nhất với việc chờ đợi nữa, mà là mặc kệ thời gian trôi đi, mang đi những năm tháng thanh xuân của tôi.

Có một số người đã mơ hồ không rõ mà thay đổi hoàn toàn theo năm tháng, mà lại có người lại theo năm tháng mà vĩnh cửu ghi khắc trong lòng, khi dừng lại vội vàng quay đầu cả đời, thời gian vài thập niên đó, mấy chữ như thế cũng có thể khái quát được.

Cho dù là loại nào, thời gian vẫn dạy cho tôi cái gọi là tiêu tan.

201.

Trừ tịch năm nay, tôi đi tế bái người thân.

Tôi đứng ở trước bia mộ, nhìn từng nấm mồ nho nhỏ, không khóc mà lại cười.

Mưa xuân rơi nhè nhẹ, rơi ở trên mặt cũng giống như một lời an ủi không biết tên.

Giống như là, nhanh lên, mau mau đoàn tụ thôi!

Vẫn như mọi năm, sau khi đặt trước mộ Lục Chấp một bó hải đường, đứng hồi lâu rồi tôi mới rời đi.

Đi qua hẻm phố náo nhiệt phồn hoa, đứng ở đầu hẻm nhìn một bác đã già nặn tượng đất nửa ngày, tôi mới đi vào ngõ nhỏ.

Nhưng tôi dừng lại rất nhanh.

Một dáng hình vừa quen thuộc lại vừa xa lạ kia, tồn tại trong ký ức sâu thẳm của tôi đang thanh minh mà đứng đó, mỉm cười với tôi.

Hắn vẫn khí phách hăng hái như vậy, chỉ là mái đầu bạc với cánh tay trái bị mất làm cho tôi chính thức nhận thức rằng người tôi yêu đã dâng hiến cho đất nước một nửa cuộc đời.

Pháo hoa ở phía sau xẹt qua không trung, phóng lên trong tiếng hoan hô của mọi người, nghĩa là tạm biệt năm cũ, đón chào năm mới.

Đôi mắt anh ấy đỏ hổng, lại cười hỏi tôi: “Tống Bình Yên! Em có còn muốn cùng anh đi ngắm tháp Eiffel, đi xem thảo nguyên rộng lớn, đi ngắm cực quang nữa không?”

Trong tiếng chiêng trống pháo trúc vang trời, trong pháo hoa đầy trời nở rộ, chúng tôi rốt cuộc không còn ràng buộc gì nữa mà ôm lẫn nhau.

Năm năm mươi bảy tuổi, tôi đã chờ được thiếu niên đã mất đi năm mười bảy tuổi.

Người yêu đã đến tuổi xế chiều thì có làm sao đâu.

Cho dù thời gian không còn nhiều nữa, năm tháng đã già rồi, nhưng phần cảm tình chôn dưới đáy lòng kia vẫn như cũ, nóng cháy giống như một cuộc đời mới, vắt ngang giữa thời đại mai một kia của chúng tôi.

Trước khi thế kỷ mới đến, chúng tôi vẫn yêu nhau như cũ.

(Hết)

_______

Lời người dịch: Đây là một câu chuyện lấy đi khá nhiều nước mắt của mình. Có những lúc trái tim bị bóp nghẹt, mắt nhòe đầy nước, nhìn chữ cũng nhòe nhoẹt. Vì vậy, nếu có lỗi gì thì mong cả nhà lượng thứ, khi đọc mà thấy lỗi thì làm ơn comment bên dưới chỉ mình ở chương nào nhé, để mình vào sửa lỗi.

Còn về phần cảm xúc, hay là đánh giá, thì cũng phải tùy vào từng người, mình thấy hay nhưng người khác không thấy hay chẳng hạn. Khó tránh lắm! Bản thân mình thì đau lòng và thương cảm đối với Lục Chấp lắm! Thương vô cùng luôn í! Cái kết thảm thiết quá!
 

Ngoài ra, sau khi đọc mà độc giả thấy hay thì xin hãy recommend bằng cách đánh giá 5 sao và giới thiệu nó nhé

Cảm ơn rất nhiều!

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo