Buổi họp lớp nghe nói bạn trai cũ cũng đến, vì vậy tôi dẫn theo cháu trai cùng đi dự tiệc, còn bảo nó gọi tôi là mẹ - Chương 12

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Tôi lấy từ trên cổ Lương Tử Lộ ra một tấm bùa may mắn, bên trong có một tấm ảnh ba của Lương Tử Lộ.


Quý Cẩn vừa nhìn thấy tấm ảnh kia, sắc mặt lập tức đen lại.


Bởi vì Lương Tử Lộ giống hệt ba anh ta, không phải là nói khoác.


Trên mặt Quý Cẩn lúc xanh lúc trắng, trắng rồi lại xanh.


"Mẹ, mọi người về trước đi."


Mẹ Quý Cẩn vô cùng không nỡ nhìn Lương Tử Lộ, "Vậy sổ hộ khẩu mẹ có cần mang về không?"


Quý Cẩn mím môi.


"Cứ để ở đây đi."


Lúc mọi người đi, đều lắc đầu với Quý Cẩn, thở dài.


Trong mắt như lộ ra mấy chữ: 


Đồ vô dụng!


Sự náo nhiệt tan đi, trong nhà chỉ còn lại tôi, Quý Cẩn và Lương Tử Lộ tiểu bằng hữu không hiểu chuyện đời.


Quý Cẩn rõ ràng có chút bị đả kích.


"Lương Tích, Lương Tử Lộ thật sự không phải con trai tôi?"


"Đương nhiên không phải, tôi đã nói với anh ngay từ đầu không phải, chính anh không tin mà."


Đồ đàn ông chó chết, hãy chấp nhận hiện thực đi.


"Em vừa chia tay với tôi, lập tức ở cùng người đàn ông khác rồi sao?"


“Em…”


"Anh có thể hiểu như vậy." 


Nếu như vậy có thể khiến tôi có chút mặt mũi hơn thì…


Quý Cẩn giơ tay lên che mắt, thẳng tắp ngã xuống ghế sofa.


"Em đi đi, tôi không muốn nhìn thấy em nữa!"


"Được thôi!"


Tôi ôm Lương Tử Lộ lên, nhìn thấy Lương Tử Lộ đối với những món đồ chơi kia yêu thích không buông tay, bèn hỏi một câu.


"Những thứ này đều là mua cho Lương Tử Lộ phải không?"


Quý Cẩn khoát tay.


"Đều mang đi đi!"


"Cảm ơn nha!"


Tôi lấy một cái thùng, cố gắng nhét thật nhiều vào.


Cuối cùng còn không quên giết người tru tâm.


"Lương Tử Lộ, nói tạm biệt với chú đi!"


"Đợi một chút!" 


Quý Cẩn lập tức đứng dậy.


"Tôi muốn ôm nó một cái nữa."


Aiya, đều biết không phải con trai mình rồi, còn ôm cái gì mà ôm.


"Cho anh, nhanh ôm đi!"


Tôi cúi người xuống, lại nhét một chiếc xe lửa nhỏ vào trong thùng.


Đang muốn thúc giục Quý Cẩn nhanh lên...


"Quý Cẩn, anh buông ra cho tôi!"


Tôi đập thùng xuống đất một phát, xông tới đẩy Quý Cẩn ra.


Anh ta vừa rồi đang làm gì?


Anh ta lại đang lén lút nhổ tóc của Lương Tử Lộ.


Đúng là người đàn ông lắm mưu nhiều kế, bề ngoài thì tin tưởng, sau lưng lại muốn trộm tóc đi làm giám định DNA.


Quý Cẩn như không có việc gì mà giấu tay ra sau lưng.


"Em nhìn lầm rồi, tôi chỉ giúp nó vuốt tóc thôi."


Tôi lại không mù!


"Đưa tay anh ra!"


Quý Cẩn không nhúc nhích.


"Lương Tích, đã không phải con trai tôi, em sợ cái gì?"


Ê?


Đúng vậy, tôi sợ cái gì chứ!


Dù sao kết quả kiểm tra ra cũng sẽ không thay đổi.


Tôi ở trên áo len của Lương Tử Lộ nhổ mấy nhúm, lại lôi ra mấy sợi tóc nhét cho Quý Cẩn.


"Cầm lấy, không đủ thì tìm tôi lấy nữa!"

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo