Buổi họp lớp nghe nói bạn trai cũ cũng đến, vì vậy tôi dẫn theo cháu trai cùng đi dự tiệc, còn bảo nó gọi tôi là mẹ - Chương 15

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Đến giờ, Quý Cẩn cứ đứng trong nhà không đi.


"Lương Tích, em rốt cuộc có hiểu ý tôi không, người họ Lâm kia không phải người tốt gì, em không thể để anh ta làm ba của Lương Tử Lộ! Với cái chỉ số thông minh của em, bị người ta bán còn giúp người ta đếm tiền!"


Đây là công kích cá nhân trần trụi!


"Anh không được thì ai được, anh sao?"


Bệnh thần kinh à!


"Tôi đương nhiên có thể, tôi tuyệt đối sẽ tốt với Lương Tử Lộ hơn anh ta! Vì sao em không tin tôi!"


Đây không phải là vấn đề tôi có tin hay không.


Vấn đề là Lương Tử Lộ là con trai người khác, ai làm cha nó không phải do tôi quyết định.


"Anh đi đi, anh để tôi bình tĩnh một chút!"


Tôi phải suy nghĩ thật kỹ, chuyện này nên kết thúc như thế nào thì thích hợp hơn.


"Tôi không đi, từ hôm nay tôi sẽ ở đây, tôi sẽ không để em gặp người họ Lâm kia nữa!"


Kẹo cao su, dính đến mức không gỡ ra được!


Tôi thu dọn đồ đạc của Lương Tử Lộ, chuẩn bị đến nhà ông ngoại nó trốn hai ngày.


Ngay lúc này, chuông cửa reo lên.


Đến giờ này mà đến, chẳng lẽ là...


Tôi bay nhào qua muốn ngăn Quý Cẩn mở cửa, nhưng vẫn chậm một bước.


Chị tôi và Lâm Mộ đứng ngoài cửa, tôi và Quý Cẩn đứng trong cửa, bốn người nhìn nhau.


Tiêu rồi!


——


Tôi cố gắng không nhìn vết thương trên mặt Lâm Mộ.


"Sự việc vốn là như vậy... Sau đó như vậy... Cuối cùng thành ra như vậy... Thật ra đều là hiểu lầm."


Chị tôi hừ lạnh một tiếng.


"Chuyện của hai người tôi không quản, Lương Tử Lộ tôi mang đi, muốn có con trai thì tự sinh, đừng có mà làm khổ con người ta."


"Được rồi, chị, anh rể, hai người đi thong thả nha."


Tôi đóng sầm cửa lại quay đầu, nhìn thấy trong ánh mắt đen kịt của Quý Cẩn, ngọn lửa nhỏ sắp phun trào ra rồi.


"Lương Tích, em lừa tôi!"


Cái nồi này tôi không gánh.


"Tôi lừa tiền anh sao? Lừa sắc anh sao? Tôi lừa tình cảm anh sao? Tôi không lừa anh nha! Tôi đã nói với anh ngay từ đầu Lương Tử Lộ không phải con trai anh rồi mà, tôi cũng không nói nó là con trai tôi nha, dì không phải là mẹ sao?"


Đảo lộn trắng đen, tôi giỏi nhất, Quý Cẩn trước kia đã không nói lại tôi, bây giờ vẫn không nói lại.


Mắt Quý Cẩn đỏ hoe vì tức, xách tôi lên, hung hăng ném xuống ghế sofa.


"Này, anh không phải nói anh không đánh phụ nữ sao?"


Quý Cẩn hung ác trừng mắt nhìn tôi.


"Lương Tích, em là một tiểu lừa đảo!"

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo