Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi sáng ngày thứ hai mở cửa ra, bên ngoài trống không.
Không biết vì sao, mơ hồ có chút thất vọng.
Lương Tử Lộ đeo cặp sách nhỏ, sốt ruột không thôi.
“Dì, nhanh lên, trễ học rồi.”
“Ồ ồ ồ!”
Vừa đến lầu dưới, xe đậu bên đường liền ấn còi.
Lương Tử Lộ chỉ vào cửa sổ xe.
“Là chú hôm qua.”
Quý Cẩn nhàn nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Lên xe!”
Mẹ kiếp, vì tiểu bằng hữu Lương Tử Lộ được nhận hoa đỏ chuyên cần, xe này nhất định phải lên!
Cuối cùng vẫn là trễ học.
Giáo viên chủ nhiệm của Lương Tử Lộ, cô giáo Tiểu Trương đứng ở cửa trường sốt ruột nhìn quanh, sau đó trước mắt sáng ngời.
“Tiểu thư Lương, hôm nay là cô đưa tiểu bằng hữu Lương Tử Lộ đi học sao!”
Theo quan sát của tôi, vị cô giáo Tiểu Trương này dường như có chút ý với tôi, mỗi lần gặp tôi đều đặc biệt vui vẻ, hơn nữa đối với Lương Tử Lộ đặc biệt tốt.
“Xin lỗi cô giáo Tiểu Trương, trên đường kẹt xe.”
Tôi tùy tiện bịa ra một lời nói dối, trong nháy mắt đã bị vạch trần.
Quý Cẩn tay cầm túi đồ ăn sáng đi tới.
“Lần sau đừng ngủ quên nữa, con cái nhất định phải ăn sáng.”
A, đây…
Tôi và cô giáo Tiểu Trương đều lúng túng đến mức ngón chân muốn bấu xuống đất.
Cô giáo Tiểu Trương dù sao cũng chưa từng gặp Quý Cẩn, có chút kinh ngạc.
“Vị này là…”
“Chào cô, tôi là ba của Lương Tử Lộ!”
A——
Tôi suýt chút nữa nhảy dựng lên che miệng Quý Cẩn.
Nhưng không kịp rồi.
“Ồ——”
Cô giáo Tiểu Trương bừng tỉnh ngộ ra, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Thì ra là ba của tiểu bằng hữu Lương Tử Lộ.”
Sau đó anh ta thăm dò hỏi một câu:
“Ruột thịt sao?”
Sắc mặt Quý Cẩn biến đổi.
“Hàng thật giá thật!”
Mấy năm không gặp, Quý Cẩn thật sự càng ngày càng tự tin.
Hơn nữa loại tự tin mờ ám này không biết từ đâu mà đến.
“Quý Cẩn, Lương Tử Lộ thật sự không phải con trai anh!”
Quý Cẩn hoàn toàn không coi lời nói thật của tôi là chuyện gì.
“Em đừng gạt tôi nữa, tôi hôm qua mặc dù uống say, nhưng không phải là cái gì cũng không nhớ. Trong nhà em căn bản không có dấu vết sinh hoạt của người đàn ông khác, cho nên em là một mình nuôi con, hơn nữa trên tay em không đeo nhẫn, cho nên em căn bản là chưa kết hôn.”
Tôi theo bản năng đem tay giấu ra sau lưng, sơ suất rồi!
Quý Cẩn lại nói:
“Hôm qua tôi dẫn Lương Tử Lộ đi vệ sinh lúc hỏi nó, nó nói ba nó chết rồi, là em nói với nó như vậy phải không, trong lòng em oán hận tôi, cho nên mới nguyền rủa tôi như vậy?”