Chủ mẫu không dễ làm - Chương 13

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Thôi Tri Ý năm mười sáu tuổi, không còn thỏ, cũng không có mùa xuân nữa.

“Hoài Xuyên thường xuyên nói chờ hắn thắng trận, sẽ cầu hôn cô nương mà hắn thích.”

“Nhưng mà khi đó để giữ gìn danh tiết của khuê nữ, hắn chưa từng nói cho ta biết họ tên của nàng”

“Trước khi Hoài Xuyên xung phong ra trận, ta bảo hắn, nếu ta còn mạng trở về, sẽ có thể thay hắn nhắn gửi vài lời người con gái trong lòng hắn”

“Hắn từ chối, cũng nói không muốn nhắn gửi gì khiến cho người khắc cốt minh tâm, hắn muốn cô nương đó quên hắn đi.”

“Chúng ta trao đổi bội kiếm, hắn mang theo kiếm của ta chém giết kẻ thù.”

“Sau khi quay về kinh, ta nghĩ cho dù không truyền lời, ít nhất cũng muốn gặp cô nương kia một lần. Đối với nàng hỏi thăm cũng không có kết quả gì. Cho đến hôm qua Tạ lão tướng quân ở đây phúng viếng, ngài ấy cảm ơn ta lúc trước đưa thuốc trị thương, còn nói vừa thấy chính là do chính tay nàng làm, cảm ơn ta chu đáo.”

“Võ tướng thăm hỏi quan tâm đến nhau, không tránh được tặng nhau mấy thứ này, chỉ là Tri Ý, chỉ là phần quà tặng cho Tạ phủ này không giống bình thường, ta mới nổi lòng nghi ngờ.

Ta run rẩy vươn tay, thế nào cũng không cầm được chuôi kiếm.

“Nàng cùng với thiếu nữ phi dương cưỡi ngựa bắn tên trong miệng Hoài Xuyên thật sự là khác nhau một trời một vực, cho nên trước đây ta chưa từng nghĩ đến.”

“Tri Ý, nàng không nên sống cuộc sống như thế này.”

____

17.

Rất nhanh, chúng ta đều không có thời gian rảnh rỗi để buồn bã.

Có nơi thế gia không an phận, bệ hạ phái Cố Diễm đến tuần tra, tiện tay đánh một trận.

Ta chuẩn bị hành lý cho hắn. Trước khi đi, Cố Diễm vòng dây cương ngựa ở trên tay hắn, con ngựa đi thong thả vài bước tại chỗ.

“Buổi sáng gió lớn, các nàng vào nhà đi, đừng chờ ở chỗ này.”

Cố Diễm đi được nửa tháng, ta tìm Anh Nương.

“Quý phi nương nương có chỉ, muốn ta tiến cung hầu hạ, có thể sẽ không ở nhà hai ba ngày, muội ở nhà một mình không sao chứ?”

“Nếu là có việc phiền toái gì khó giải quyết, muội không cần làm gì hết, chờ ta trở lại là được.”

Nàng dở khóc dở cười.

“Huyện chủ, muội cũng không phải là trẻ con.”

Mệnh phụ cùng quý nữ vào cung, đều cần phải thỉnh chỉ trình lên ba bốn lần, sau đó phải chờ phê chuẩn.

Nhưng Lâm tỉ tỉ được sủng ái, thường xuyên lấy cớ yêu cầu hầu hạ để triệu ta vào giải sầu.

Có điều kể từ khi ta xuất giá tới nay, đây vẫn là lần đầu.

Ta dặn dò nhóm quản sự bà tử tất cả danh sách những việc cần làm, còn để lại Thiến Nhi.

Nàng do dự nói, “Lần nào cũng là nô tì cùng ngài tiến cung.”

“Đi một hồi rồi lại về thôi, không cần quan tâm.”

Cung nữ đưa ta tới ngự hoa viên.

“Nương nương ngồi ở đình nghỉ mát phía trước chờ ngài.”

Lâm tỉ tỉ quả nhiên đang ngồi ngay ngắn trong đó.

Kỳ quái là, người hầu xung quanh nàng so với bình thường nhiều hơn vài lần.

“A Ý, muội đến rồi.”

Nàng vừa bảo ta đứng lên, vừa ho khan liên tục.

Ta đến gần mới phát hiện ra, sắc mặt của Lâm tỉ tỉ rất khó xem

Thật sự bị bệnh rồi.

Nếu bị bệnh, sao lại không ở tẩm điện của tỉ nghỉ ngơi.

Ta giả vờ như chưa nhận ra, theo nàng phân phó ngồi xuống đệm mềm bên cạnh nàng.

Nàng ôn nhu nói, “Lần trước muội thêu đẹp lắm, bản cung rất thích.”

Ta không giỏi nữ công, lâm tỉ tỉ cũng biết, đừng nói là đẹp, nói nhìn được cũng là miễn cưỡng lắm rồi.

“Nếu nương nương thích, thần phụ lại thêu tặng nương nương là được, không biết ngài muốn thêu cái gì?”

Ánh mắt nàng sáng rực, giống như muốn nói phải

Cả nửa ngày sau, lại chỉ vuốt ve một chút tua rua trên búi tóc nàng.

“Không vội.”

Ngay sau đó, lâm tỉ tỉ mặt mày căng thẳng, dùng khăn che miệng lại.

Máu tươi từ khóe miệng trào ra.

Ta chạy nhanh đến bên đỡ nàng, Lâm tỉ tỉ ngã vào lòng ngực ta, đầu đầy châu ngọc dựa vào cằm của ta.

Các cung nữ đều bị dọa tới mức luống cuống, ai ai cũng vội vàng hối hả.

Ta được gọi tới thiên điện của quý phi.

“Bệnh cũ của nương nương phát tác, cần phải mời thái y đến khám chữa bệnh, mời Huyện chủ chờ một chút.”

“Nếu là nương nương đỡ mệt xin hãy cho ta biết, báo ta một tiếng để ta thỉnh an.”

Bọn người đi rồi, ta mới lấy đồ trong tay áo ra.

Là ta thừa lúc rối loạn, theo ý Lâm tỉ tỉ lấy tua cờ ở trâm cài đầu của nàng xuống, một viên trân châu thật to ở trên châu thoa, bên trong có chứa vật gì đó.

Trong cung đã xảy ra chuyện.

18.

Trong lòng ta tuy nghi hoặc rất nhiều, nhưng vẫn quyết định chưa mở ra.

Khoảng hai canh giờ sau, kẹt một tiếng, cửa hông của noãn các mở hé ra.

Thị nữ bên người Lâm tỉ tỉ là Thúy Thảo sau khi nhìn xung quanh, mới cẩn thận tiến vào.

Nàng quỳ xuống trước mặt ta.

“Nương nương có chuyện quan trọng muốn thương nghị với Huyện chủ.”

Ta nâng nàng dậy.

“Lâm tỉ tỉ có chuyện gì muốn phân phó, ngươi cứ nói đi ta nghe.”

Hai mắt Thúy Thảo đẫm lệ, cố nén tiếng khóc.

“Vâng”

“Cụ thể nguyên do sự việc, Huyện chủ gặp nương nương thì sẽ biết, chỉ là ngài phải ấm ức đổi quần áo với nô tì.”

 

“Trên dưới cung quý phi (38), nương nương đã không còn làm chủ được nữa.”

_________

(38) 贵妃宫上下: Quý phi cung thượng hạ: Ở đây có nghĩa là từ trên xuống dưới cung quý phi đều là người của người khác, nên mới không làm chủ được.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo