Có Kẻ Sinh Ra Đã Là Kẻ Tồi - Chương 3

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Giờ xem ra, độ nổi tiếng của cô ta sắp đuổi kịp dàn lưu lượng rồi.

Nhưng như thế vẫn chưa đủ, những báo ứng này vẫn chưa đủ.

Hứa Vãn Vãn vốn nên xuống địa ngục.

Sáng hôm sau, Đường Tử Hằng đứng đợi tôi dưới ký túc xá.

Vừa thấy tôi, hắn lập tức lao tới chất vấn:

“Hứa Sơ, em nhất thiết phải làm đến mức này sao!”

“Bây giờ lập tức lên mạng đăng bài giải thích, nói rằng chúng ta đã chia tay từ lâu rồi!”

Tao lùi lại một bước, kéo giãn khoảng cách với hắn, khóe mắt đỏ lên, trông đầy vẻ tủi thân:

“Đường Tử Hằng, hôm nay là lễ đính hôn của chúng ta đấy.”

Đường Tử Hằng bực tức túm lấy cánh tay tôi:

“Tôi đã kết hôn rồi, hôm nay là đám cưới của tôi!”

“Hứa Sơ, tôi với em đã kết thúc từ lâu rồi. Em có thể biết điều một chút được không? Em muốn để tất cả mọi người chê cười chúng ta sao?”

“Hứa Sơ, chuyện này tuy đột ngột, nhưng tôi không thể lừa dối bản thân. Người tôi yêu luôn là Vãn Vãn, chứ không phải em.”

“Tôi cũng từng thử yêu em, nhưng…”

Tôi cười khổ nhìn hắn:

“Đường Tử Hằng, tại sao anh không nói sớm rằng anh không yêu tôi, rằng người anh thích là em gái tôi?”

Sắc mặt Đường Tử Hằng chợt tối lại, giọng đầy vẻ căm ghét:

“Là do em cướp đi tất cả những gì vốn thuộc về Vãn Vãn…”

Tôi cướp mọi thứ của Hứa Vãn Vãn sao?

Rốt cuộc là ai cướp của ai, ai hủy hoại ai?

Đường Tử Hằng, hắn chưa bao giờ vô tội.

Các người phải tốn bao nhiêu công sức mới trói được nhau, tất nhiên tôi phải tặng cho các người một món quà thật “đáng nhớ” ngay tại hôn lễ.

Ngay sau đó, tôi vẫn đỏ mắt chất vấn:

“Đường Tử Hằng, lễ đính hôn hôm nay đều do tôi tự tay chuẩn bị, anh lấy tư cách gì…?”

“Lấy tư cách khách sạn là do tôi bỏ tiền thuê.”

Vậy sao?

Thế thì hy vọng Đường Tử Hằng chịu nổi cú này.

“Hứa Sơ, em mau lên mạng đăng bài nói chúng ta đã chia tay từ lâu rồi đi!”

Tôi bật cười lạnh:

“Hoá ra chuyện mới hôm qua đã tính là từ lâu sao?”

“Hứa Sơ, tôi vì ở lại cùng em ôn thi mà từ bỏ trường 985 (trường top đầu), tại sao em không thể vì tôi mà đăng một bài thanh minh chứ? Việc này chẳng ảnh hưởng gì tới em cả.”

985 à.

Nếu tôi là một cô gái ngây thơ bình thường, có lẽ giờ đã khóc vì xúc động rồi.

Nhưng tôi không phải kiểu người đó, tôi biết rõ, hắn chưa từng ôn thi lại vì tôi.

Thực ra, bài thi tiếng Anh cuối cùng, hắn căn bản không tham gia.

Vì Hứa Vãn Vãn định bỏ thuốc xổ vào sữa của tôi, kết quả lại tự mình uống nhầm, đau bụng chảy máu.

Để đảm bảo tôi không thể thi được, cô ta còn sai mẹ kế đuổi hết người làm trong nhà.

Chỉ tiếc, Hứa Vãn Vãn quá ác độc, dùng thuốc quá liều.

Vì sợ người nhà phát hiện, chỉ còn cách để Đường Tử Hằng đưa cô ta vào bệnh viện.

“Đường Tử Hằng, anh ôn thi lại thực sự là vì tôi sao?”

Quả nhiên, sắc mặt hắn khẽ thay đổi:

“Hứa Sơ, em có ý gì? Em trượt đại học, tôi sợ em nghĩ quẩn nên mới ôn thi lại cùng em!”

Trượt đại học à?

Làm gì có vụ trượt gì ở đây.

“Hứa Sơ, nể tình bao năm qua, em mau lên mạng đăng bài giúp tôi đi được không?”

Tôi mỉm cười lắc đầu.

Đường Tử Hằng lập tức nổi đóa, hạ thấp giọng uy hiếp:

“Hứa Sơ, tôi còn rất nhiều clip em rên rỉ trên giường, có muốn tôi gửi cho em ôn lại kỷ niệm không?”

Tôi sững người mất một giây.

Đường Tử Hằng nở nụ cười đắc thắng:

“Hứa Sơ, hôm nay em đừng xuất hiện trong hôn lễ. Đợi sau lễ cưới, tôi muốn thấy bài đăng của em.”

Tôi nhìn bóng lưng hắn mà nhếch mép cười lạnh.

Đường Tử Hằng, tất cả những gì hắn làm, tất cả những gì Hứa Vãn Vãn đã làm với tôi, với mẹ tôi…

Cuối cùng cũng đến ngày phải trả giá rồi.

Vở kịch hay… Sắp bắt đầu.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo