Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồi ở bên hắn, hầu hết đều là tôi nói, sau đó là tôi hỏi hắn có đang nghe tôi không.
Hắn lại lặp lại một lần những điều vô nghĩa tôi từng nói.
Hắn trả lời tôi, giống như lại một lần nữa mở ra ký ức của chúng tôi.
“Ba năm học bổng là bốn vạn rưỡi, năm thứ nhất kiếm được năm ngàn, năm thứ hai tham gia rất nhiều cuộc thi, lên lớp làm thêm các thứ vụn vặt…”
“Gửi em tám vạn, còn lại năm ngàn là một năm sinh hoạt phí năm tiếp theo của anh.”
Cho nên, lúc đó Lục Vũ Thâm là thật sự có cái gì thì cho tôi cái đó.
Tôi nói với hắn: “Em xin lỗi.”
“Anh cũng thế.”
Hắn cười, “Dù sao, anh cũng thật sự là hai bàn tay trắng. Toàn thân từ trên xuống dưới, cũng chỉ có thể cho em được tám vạn tệ.”
Gia thế đối với hắn mà nói, là giống như gông xiềng cùng với trói buộc.
“Lục Vũ Thâm.”
“Hả?”
“Hay là, chúng ta làm hoà được không?”
Đối diện im lặng rất lâu.
Tôi lo lắng khẩn trương giống như lần đầu tiên tỏ tình với Lục Vũ Thâm.
Ngày hôm đó, vào một buổi chiều, bên cửa sổ thư viện, tôi tiến đến bên tai Lục Vũ Thâm, lại nghe thấy hắn nhẹ cười nói: “Anh thích em.”
Khiến cho tất cả mọi lời kịch đã chuẩn bị của tôi đều trở nên rối loạn
Hiện giờ, tôi không biết phải sắp xếp ngôn ngữ thế nào.
“Anh nghe em nói nè, hồi đại học em yêu anh, thậm chí ngay sau khi chia tay em vẫn còn nhớ anh, những ghi âm và video đó em đều có thể giải thích với anh.”
“Kỹ thuật diễn của em kém như thế, nếu không yêu anh thì đã sớm bị anh phát hiện, em…”
Lục Vũ Thâm cười khàn khàn, không biết có phải là lần đầu tiên cười trong mấy ngày hôm nay không.
“Ừ, anh biết rồi!”
“Lần này trở lại thành phố M, cũng khiến cho anh biết một điều, anh yêu em nhiều hơn so với anh nghĩ.”
19.
Ngày mà Lục Vũ Thâm đáp lại dư luận là một ngày rất nắng.
Hắn trở về thành phố A một chuyển, rõ ràng mà đáp lại những nghi ngờ, đánh vỡ tất cả những gông xiềng đã vây khốn hắn trước kia.
Chứng cứ đã chứng minh rằng, mẹ của Lục Vũ Thâm quen biết cha Lục sau khi vợ cũ của ông qua đời một năm.
Lời tuyên bố người thứ ba chen chân vào hôn nhân của người khác chính là lời giả dối.
Hắn đứng ở phía dưới ánh đèn, hồi tưởng lại miệng vết thương từ trước kia, rốt cuộc quyết định trở thành chính mình.
“Tất cả những thứ bịa đặt liên quan đến thân thế của tôi, tạo thành tổn thất về tài sản cũng như danh dự của tôi đều sẽ có luật sư liên hệ để xử lý.”
“Pháp luật sẽ bảo vệ ích lợi đúng đắn của mỗi người.”
……
Tôi không nói cho Lục Vũ Thâm biết là tôi đã tới thành phố A.
Anh ấy mở cuộc họp báo công khai để trả lời dư luận kia, tôi ở dưới đài.
Tôi cảm thấy câu chuyện của chúng tôi không nên kết thúc qua loa như thế.
Khi anh ấy nhìn thấy tôi ở cửa, trong mắt là vẻ kinh ngạc.
Tôi ấp úng nửa ngày mới nói được một câu: “Em cũng không hy vọng một đơn hàng lớn của em cứ thế mà bay mất.”
Tôi khoa tay múa chân, tạo ra một vòng tròn thật lớn.
Cuối cùng, Lục Vũ Thâm cũng nhìn tôi cười, “Được rồi, anh sẽ không để em mất tiền đâu.”
“Em đi xa như thế, đến thành phố A chỉ để hỏi cái này thôi ư?”
Anh ấy đứng ở dưới ánh đèn, bóng dáng cô đơn và mỏi mệt, khi cười rộ lên hiện rõ má lúm đồng tiền.
Tôi không màng tất cả, nhào vào ngực của Lục Vũ Thâm, hỏi lại: “Anh chạy xa như thế, đến thành phố M là muốn làm ăn buôn bán với em hay sao?”
“Đúng một nửa.”
“Cái gì?”
Cặp mắt xinh đẹp kia đều là ý cười, rõ ràng phản chiếu hình ảnh của tôi, anh ấy nói: “Là vì tìm em!”
(Hết)
_______
Hôm đọc truyện này xong, xem comment ở dưới, có bạn nói là truyện dù ngắn nhưng đọc xong thì thấy phí công… nghĩa là chê bai khá nặng nề ấy, nhưng bản thân mình sau khi đọc xong lại cảm thấy… khá thích.
Có lẽ là do gu, có lẽ là đối với mình thì chuyện tình cảm gập ghềnh như thế này, thậm chí còn hơn cả thế này, vẫn có thể.
Đôi khi tình yêu bị bỏ lỡ vì những lý do rất ngốc nghếch, nhất là khi người ta còn trẻ.
Duyên phận không đùa được đâu! :)