Kẹo Đắng - Chương 6

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Còn thắc mắc tại sao Chung Thi Vi lại biết về 20% cổ phần đó.


Anh ta vừa nói, vừa đưa mắt nhìn về phía anh trai mình là Lâm Tử Hách, sau đó bị Lâm Tử Hách tát một cái không thương tiếc.


"Đồ ngu, lúc này còn gây nội loạn, giải quyết Chung Thi Vi trước đã rồi nói."


Cuối cùng, hai người nhất trí cho rằng có thể là Lâm Tiên Tiên không biết làm cách nào đã có được tin tức, rồi tiết lộ cho Chung Thi Vi.


"Đồ ăn cây táo rào cây sung, nếu không phải tao đuổi Chung Thi Vi đi, nó có thể vào cửa nhà họ Lâm không? Bây giờ lại cùng người ngoài tính kế tao."


"Những người khác trong nhà họ Lâm cũng có thể có kẻ phản bội."


Giọng điệu và lời lẽ của hai người khiến những người xem bình luận vô cùng khiếp sợ.


Điều này đã phá vỡ nhận thức thông thường của họ.


Họ vẫn luôn nghĩ hai anh em nhà họ Lâm là những người cuồng em gái, nhưng bây giờ bộ dạng coi thường Lâm Tiên Tiên của bọn họ rõ ràng là rất tỉnh táo, hoàn toàn coi Lâm Tiên Tiên là người ngoài.


Dòng bình luận đều sợ ngây người.


Mà tôi thì không hề ngạc nhiên.


Với những kẻ cặn bã có thể ra tay với em gái ruột, không thể đánh giá quá cao nhân tính của bọn họ.


Bọn họ đối với Lâm Tiên Tiên là tâm lý nuôi thú cưng, vì dễ nuôi, không tốn nhiều tiền, và cũng không có xung đột lợi ích với bọn họ.


Họ sẵn lòng thể hiện lòng tốt với Lâm Tiên Tiên để làm phong phú thêm hình tượng của mình, khiến mình trông giống như một con người.


Nhưng một khi Lâm Tiên Tiên có tranh chấp lợi ích với bọn họ, e rằng bọn họ sẽ không do dự mà loại bỏ cô ta, thậm chí không cần phải đấu tranh tâm lý nhiều.


Không lâu sau, Lâm Tử Hách chủ động gọi điện cho Chung Thi Vi nói chuyện tình thân.


Chung Thi Vi nghe những lời nói ôn hòa đến mức nhân từ của anh ta, lạnh nhạt nói: "Năm đó khi Lâm Tử Diệu đưa tôi vào rừng, anh ở đâu?"


Lâm Tử Hách: "Xin lỗi em, thời gian đã quá lâu, anh không nhớ rõ, nếu biết, lúc đó anh nhất định sẽ ngăn cản."


Chung Thi Vi: "Ồ, lúc đó anh ở sau một cái cây, tôi khóc lóc đi tìm anh, anh đã đẩy tôi ngã, còn bảo Lâm Tử Diệu chạy nhanh lên."


Lâm Tử Hách im lặng một lúc, rồi cúp điện thoại.


12


Tôi mời Chung Thi Vi ăn lẩu.


Hơi nóng bốc lên từ nồi lẩu khiến tâm trạng cô ấy tốt hơn một chút.


Cô ấy nói, có phải chỉ có nạn nhân mới nhớ rõ cảnh tượng lúc đó, còn kẻ gây án thì đều dùng một câu nói nhẹ nhàng để cho qua? Bọn họ quên đi rất dễ dàng, nhưng mỗi khi nửa đêm cô ấy nằm mơ, trong mơ sẽ lặp đi lặp lại cảnh tượng đó.


Cả đời này cô ấy cũng không thể quên được.


Có lẽ phải cần đủ nhiều tình yêu thương mới có thể làm mờ đi những vết sẹo đó.


13


Vì sự việc này quá hot.


Để đề phòng có biến, cảnh sát đã công bố kết quả điều tra với tốc độ nhanh nhất.


Cuối cùng, Triệu Hàm đã đứng ra nhận hết mọi tội lỗi thay cho Lâm Tử Diệu.


Anh ta thừa nhận mình ham mê lợi ích, hy vọng Chung Thi Vi sẽ hiểu chuyện hơn, tự mình tìm kiếm tài nguyên, nhưng Chung Thi Vi không những không nghe lời, lại còn tỏ ra lạnh lùng kiêu ngạo.


Anh ta vì muốn trả thù Chung Thi Vi nên mới cố ý dàn dựng.


Còn về nam nghệ sĩ kia thì hoàn toàn không biết gì, cũng bị anh ta lợi dụng.


Khi kết quả xử lý này được đưa ra, mọi người đều không phục, những điều mờ ám trong đó không thể qua mắt được những người tinh tường.


Còn hai vụ án mà Chung Thi Vi tố cáo: bắt cóc và đe dọa. Thì vì thời gian đã quá lâu, lúc đó tuổi của Lâm Tử Diệu còn quá nhỏ, và thiếu bằng chứng nên đã không thể chứng minh được.


Nhưng trên đời này không bao giờ thiếu những người chính nghĩa.


Vô số người đã chạy đến trang web chính thức của hai anh em nhà họ Lâm và tập đoàn Lâm thị để lại bình luận, bọn họ buộc phải đóng khu vực bình luận.


Nhưng chỉ cần bọn họ dám đăng tin mới, sẽ có vô số người xông vào giúp bọn họ nhớ lại những chuyện xưa.


Và luật sư do vợ chồng nhà họ Lâm ủy thác đã lấy được liên hệ của Chung Thi Vi, hợp tác với các trưởng bối khác trong nhà họ Lâm, trao trả 20% cổ phần này vào tay Chung Thi Vi.


Chung Thi Vi hoàn toàn ngẩng cao đầu.


Mặc dù cô ấy không giỏi kinh doanh công ty, nhưng trước khi qua đời, vợ chồng nhà họ Lâm đã sớm tính đến điều này, đã chuẩn bị cho cô một đội ngũ quản lý chuyên nghiệp, những năm cô ấy không có ở đây, cũng là họ thay cô quản lý tài chính.


Và di sản thực sự mà cô ấy cần nhận là chiếc hộp bảo hiểm mà vợ chồng nhà họ Lâm để lại.


Trong chiếc hộp bảo hiểm đó, cô ấy đã phát hiện ra hai bản chứng nhận nhận nuôi: một bản của Lâm Tử Diệu; một bản của Lâm Tử Hách.


Hai bản chứng nhận nhận nuôi này vừa được đưa ra, tất cả những bí ẩn không thể giải đáp đều đã có câu trả lời.


Hóa ra hai anh em nhà họ Lâm hoàn toàn không phải là con ruột của vợ chồng nhà họ Lâm, mà là con nuôi của họ, con gái ruột duy nhất của họ chỉ có Chung Thi Vi.


Chung Thi Vi đã đăng công khai hai bản tài liệu này lên tài khoản mạng xã hội của mình.


Trong chốc lát, tất cả mọi người đều kinh ngạc.


Mọi người đều cảm thán câu chuyện về con chim tu hú đã được hai anh em nhà họ Lâm diễn một cách trọn vẹn, giết chết con ruột của vợ chồng nhà họ Lâm, bọn họ có thể quang minh chính đại chiếm đoạt toàn bộ tài sản của nhà họ Lâm.


Thủ đoạn này, ngay cả chim tu hú cũng phải cúi đầu thán phục.


Hai anh em nhà họ Lâm hoàn toàn bị xã hội tẩy chay.


Những người xung quanh bọn họ đều sợ hãi bọn họ.


Các đối tác kinh doanh của bọn họ đều e dè bọn họ.


Vô số người trên mạng lại càng liên tục trào phúng.


Quả đắng mà bọn họ từng muốn gieo cho Chung Thi Vi giờ đã rơi xuống đầu chính bọn họ.


Còn Chung Thi Vi thì đã thuê một đội ngũ luật sư và thám tử hùng hậu để điều tra nguyên nhân cái chết của cha mẹ mình năm đó. Cô ấy có lý do để nghi ngờ vụ tai nạn xe hơi của cha mẹ cô năm đó không phải là tai nạn, mà là do có người cố ý gây ra.


Cuối cùng, công sức không phụ lòng người.


Vài tháng sau, sự việc đã có tiến triển.


Người tài xế gây tai nạn năm đó đã bị bắt, anh ta đã đích thân thừa nhận có người đã đưa cho anh ta 1 triệu, bảo anh ta đâm xe...


Hai anh em nhà họ Lâm đã vào tù.


14


Sau khi đổi tên, Lâm Thi Vi hẹn tôi đi ăn.


Cô ấy vừa ăn vừa khóc.


Tôi đành phải ôm cô ấy, nhẹ nhàng an ủi, cùng cô ấy uống hết ly này đến ly khác.


Trên đường đưa cô ấy về, cô ấy nắm lấy tay tôi, say khướt bắt đầu nói linh tinh.


"Không biết chị có tin vào số phận không. Thực ra, năm đó khi Lâm Tử Diệu tìm thấy em, em suýt nữa đã tin lời anh ta và định quay về rồi."


"Nhưng trước khi em đồng ý với anh ta, em đã mơ một cơn ác mộng, trong mơ em quay về, bị họ hiểu lầm, chèn ép, bắt nạt, rồi lại bị đuổi ra ngoài."


"Bọn họ sợ em sẽ làm hại Lâm Tiên Tiên, còn đưa em ra nước ngoài, ở nước ngoài em sống rất thảm, suýt nữa đã chết ở đó."


"Sau này, em lén lút trở về, lén lút vào giới giải trí, muốn dựa vào nỗ lực của mình để vả mặt bọn họ, lại gặp phải Lâm Tiên Tiên làm quản lý cho em."


"Cô ta đâu biết làm quản lý cho ai, ngày ngày chỉ bận yêu đương. Em không có kịch bản, chỉ có thể tự mình đi thử vai, tự mình nhận quảng cáo, bọn họ còn cười em không có đẳng cấp, rác rưởi gì cũng nhận."


"Em có cách nào chứ? Em phải sống sót trước đã! Sau này, bọn họ nói em thích quyến rũ đàn ông, quyến rũ Dịch Chính Phỉ, quyến rũ ảnh đế, đặc biệt thích ngủ với đàn ông."


"Dù em có nỗ lực thế nào cũng không thể giải thích rõ ràng... Chị Đường Tịch, em uất ức lắm..."


"Không phải em làm, em không có làm mà. Nhưng bọn họ đều nói là em làm, em đành liều một phen, đem những thứ đó..."


"Em chết rồi, nước lạnh quá..."

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo