Lộ Tẫn - Thanh Linh - Chương 7

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Ta ghét nhất là bị người khác lợi dụng.
Cũng ghét người khác lừa gạt ta, phản bội ta.
Cho nên, ta chuẩn bị giết nàng.
Ta bóp chặt cổ nàng.

Ta lập tức cảm thấy mình đã mất kiểm soát.
Tựa như bị một thứ gì đó vô hình níu giữ.
Có chút giống, số mệnh.
Vừa định buông tay thì Mạnh Tích Tuyết xông tới, một kiếm chém qua.
Cứu nàng thoát khỏi cái chết ngạt thở.
Nàng ngước mắt nhìn ta, ánh mắt mang theo vẻ lạnh lùng mà ta chưa từng thấy.
Lần đầu tiên, ta sợ hãi, hối hận.
Ta sợ nàng thật sự rời bỏ ta.
Lúc đó sao ta lại có thể mất kiểm soát như vậy?
Rốt cuộc là thứ gì đã lôi kéo ta?
Nàng nói ta đúng là một kẻ điên.
So với bất kỳ lần nào trước đây, lần này nàng gọi ta là kẻ điên một cách nghiêm túc hơn cả.
Ta thật sự sợ rồi.
Không nói rõ được muôn vàn cảm xúc trong lòng, chỉ muốn níu giữ nàng.
Sợ nàng thật sự coi mình là kẻ điên.
Mắt thấy nàng quay người định đi.
Ta nói, Hứa Thanh Ninh, xin lỗi.
Giọng rất nhỏ, nhưng ta chắc chắn nàng có thể nghe thấy.
Lần đầu tiên trong đời xin lỗi.
Nàng dường như sững người một lát.
Sau đó quay lại hỏi ta, ngươi vừa nói gì?
Giọng điệu cuối cùng cũng trở lại nửa phần trêu chọc và thoải mái như thường lệ.
Mạnh Tích Tuyết cũng không biết đã rời đi từ lúc nào.
Ta không lặp lại những lời vừa rồi.
Nhưng ta biết, có thứ gì đó trong lòng đã lung lay.
Tơ tình, đang vì nàng mà bén rễ nảy mầm.
Nàng quả thực đã làm được.
Sau này ta mới biết, Mạnh Tích Tuyết do Thiên Đạo báo mộng mới biết Hứa Thanh Ninh có vấn đề.
Lúc này mới nói với ta có thể là nàng đã tiết lộ hành tung.
Sau này ta vì cứu nàng mà bị thương, hôn mê bất tỉnh.
Trong lúc ta hôn mê, nàng đã trở về Thường Hi Tông.
Với thân thể người phàm, bước qua mấy nghìn bậc thang cầu thuốc.
Nàng suýt nữa đã mất mạng ở đó.
Sống bao nhiêu năm nay, lần đầu tiên có người không màng tính mạng cứu ta.
Sau này, ta báo thù thành công, giết kẻ đã nuôi lớn ta, cũng chính là sư tôn của Hứa Thanh Ninh.
Nhưng Hứa Thanh Ninh lại bị Thẩm Thính Hàn dùng để uy hiếp ta chuyển giao khí vận.
Hắn ta nói gì mà ta là Khí Vận Chi Tử.
Ta không hiểu, nhưng ta biết khí vận rất quan trọng.
Tuy nhiên nàng quan trọng hơn cả khí vận.
Mạnh Tích Tuyết bên cạnh hết lời khuyên bảo ta đừng chuyển giao khí vận, nàng ta nói Hứa Thanh Ninh là Lược Đoạt Giả đã hóa hình, mọi chuyện chỉ cần kéo dài đến khi Người Cứu Rỗi đến là sẽ sáng tỏ.
Điều đó không quan trọng.
Dù nàng là đại sư tỷ của Thường Hi Tông, tiểu yêu tinh đầy tâm cơ hay là Lược Đoạt Giả đã hóa hình, ta đều yêu nàng.
Ta sớm cảm nhận được, sao ta có thể hoàn toàn không biết thân phận của nàng.
Tại sao nàng lại cố ý tiếp cận ta, lại nói những câu kỳ lạ đó.
Ta sớm đã đoán được rồi.
Cho nên ta cam tâm tình nguyện chết dưới Thí Thần Kiếm Trận của nàng.
Ta nghe thấy nàng nói, Lược Đoạt Giả đã hóa hình Hứa Thanh Ninh, trước nay không mềm lòng.
So với nỗi đau trên thân thể, trong lòng càng đau hơn.
Tơ tình, vì nàng mà sinh ra.
Nàng lại tự tay giết ta.
Hứa Thanh Ninh.
Nàng sẽ vì cái chết của ta mà hối hận dù chỉ một phút một giây không.
Thôi vậy.
Nếu có kiếp sau, nguyện Thiên Đạo, để ta trở thành người đứng bên cạnh ngươi.

Thanh Ninh

Ta nguyện dập đầu trước Phật thật lâu, để cầu cho Lộ Dịch Bạch đời đời bình an.
Nhưng thân mang tội lỗi không xứng cầu nguyện.
Ba nghìn bậc thang thân thể người phàm cầu thuốc, có thể hiện rõ thành ý của ta không?
Không mong kiếp sau của mình, không vọng tưởng vĩnh kết liền cành.
Chỉ cầu thời gian quay ngược, kiếp này xin người hãy quên ta đi.

Lộ Dịch Bạch.
Ở cuối chân trời thời không, ta có thể gặp lại chàng một lần nữa không?

Dòng suy nghĩ bay xa, trước khi nàng thi pháp quay ngược thời gian, nàng nhìn thấy một người bước ra từ trong đường hầm thời không.

"Ngươi đây là phản bội ta."
"Đại nhân, ta nguyện từ đây hồn tan phách lạc, trả lại linh lực, đồng thời ý thức bị giam cầm, vĩnh viễn không có ngày bình yên."
Thần sắc thiếu niên dưới lớp mặt nạ bạc không rõ.

"Tùy ngươi."

Điểm hoa sen bị xóa bỏ.
Người kiểm soát dùng trận pháp phong ấn tình cảm của nàng, tưởng rằng như vậy có thể đảm bảo nhiệm vụ của nàng được thực hiện.
Nhưng cuối cùng hắn ta đã quên mất, Lược Đoạt Giả sau khi hóa hình, có thể được xem là người.

Sau khi thời gian quay ngược, mọi thứ vận hành bình thường theo dòng thời gian của thế giới.
Lược Đoạt Giả đã hóa hình đầu tiên từ đây biến mất khỏi thế gian.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo