Mộ Thời - Chương 4

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Cậu ấy xách một túi nước ngọt, chạy nhanh đến trước mặt tôi, vừa định mở miệng nói chuyện, đã bị tôi nhanh chóng chặn lại: 


"Em họ, hôm nay em đến đây làm gì?"


Tần Hiên nhìn tôi.


Tôi cũng nhìn cậu ấy, nháy mắt ra hiệu, ám chỉ điên cuồng.


Cậu ấy nhướng mày, thâm ý sâu xa, nói: 


"Đương nhiên là đến thăm chị rồi."


Nói xong, cậu ấy chủ động đưa tay về phía Mộ Thời: 


"Chào anh, em là em họ của Trần Nam Gia."


Mộ Thời căng thẳng đường môi, bắt tay với Tần Hiên một cái rồi nhanh chóng thu tay về.


Anh ấy nhàn nhạt nói với tôi: 


"Đã có em họ của em ở đây rồi, vậy tôi về làm việc đây."


Tôi cầm điện thoại, lưu luyến không rời vẫy tay với anh ấy: 


"Được rồi, vậy anh phải trả lời tin nhắn của em đấy."


Mộ Thời nói một tiếng "ừm", quay người rời đi.


Tôi vẫn luôn nhìn chằm chằm vào anh ấy, cho đến khi bóng lưng anh ấy biến mất ở cửa tiểu khu, bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của Tần Hiên: 


"Tiếc nuối như vậy à? Chị——"


Quay đầu nhìn thấy Tần Hiên, cậu ấy đang mỉm cười nhìn tôi, khuôn mặt nhỏ nhắn đó ở ngay trước mắt, non mịn như có thể bóp ra nước.


Cũng khá đẹp trai, nhưng tôi không thích.


"Vừa rồi cảm ơn em." 


Tôi nói.


"Nhưng tôi sẽ nói rõ với mẹ, tôi không có hứng thú với kiểu người như em."


Tần Hiên sững sờ một chút, đại khái là không ngờ tôi sẽ nói thẳng thắn như vậy.


Cậu ấy cúi mắt nhìn tôi, cười: 


"Nhưng biết làm sao đây? Em hình như đặc biệt có hứng thú với kiểu người như chị."


Tôi vỗ vỗ đầu cậu ấy: 


"Ngoan."


Tần Hiên: 


"?"


"Sau này bớt ra ngoài nhận mấy chị gái đi, còn trẻ mà, đừng có sến súa như vậy."


Nói xong, tôi xách túi lên nghênh ngang rời đi.


4


Tôi hẹn Tô Tô đi ăn tối, và sau khi gặp mặt đã tuyên bố với cô ấy: 


"Tớ muốn theo đuổi Mộ Thời."


"Vì sao?"


"Vì tớ thích anh ấy mà."


Cô ấy dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc mà nhìn tôi: 


"Đã thích anh ấy, tại sao lúc trước lại chia tay?"


"Vì anh ấy bận đến quên cả sinh nhật tớ, còn không trả lời tin nhắn của tớ, còn liên tục cho tớ leo cây trong những buổi hẹn đã hẹn trước..."


Tôi nói, giọng nói dần dần nhỏ xuống, có chút chán nản.


"Nhưng ba tháng chia tay này, tớ thật sự rất nhớ anh ấy."


"Vậy thì, nếu cậu theo đuổi anh ấy về, những vấn đề này có thể giải quyết được không? Anh ấy có thể cùng cậu đón sinh nhật, cùng cậu hẹn hò, trả lời tin nhắn của cậu ngay lập tức?"


Tôi không thể phản bác.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo