Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những khó khăn mà ta từng tưởng tượng khi yêu một yêu quái: phản đối, phân biệt, ngăn cấm… đều không hề xuất hiện.
Sơ Lý Du dẫn ta đến tế bái trước phần mộ của đại ca và đại tẩu hắn.
Lúc ấy ta mới biết, đại tẩu hắn cũng là loài người.
Tiểu hồ ly gần trăm tuổi vẫn chưa hóa hình bởi vì nó là bán yêu.
Đại ca của Sơ Lý Du không chỉ lấy một nữ nhân loài người, mà còn chia cho nàng ấy một nửa thọ nguyên của mình.
Điều đó từng khiến tất cả hồ ly trong Thanh Khâu căm ghét nàng ấy thấu xương.
Cho đến khi yêu giới xảy ra nội loạn, nàng ấy vừa sinh con xong, thân thể còn yếu đã hy sinh bản thân để bảo vệ lũ hồ ly con còn đang ở lại tộc.
117 tiểu hồ ly, không thiếu một con, tất cả đều bình an vô sự.
Đó cũng là lý do vì sao Sơ Lý Du đặt tên cho tiểu hồ ly là "Hoạch An", vì đó là tất cả những gì còn lại sau đêm hôm ấy: một đứa trẻ yếu ớt, và một niềm mong cầu được bình an.
Tiểu hồ ly là do một tay hắn nuôi lớn.
Dưới sự quản lý của hắn, Thanh Khâu dần khôi phục lại vẻ hưng thịnh năm nào.
Nói thật lòng...
Hắn quá tuyệt vời.
Còn cái tên Niệm Mịch kia...
Hừ, hồ ly mù mắt xấu bụng!
Sơ Lý Du bắt được nàng ta, coi như lễ vật cầu hôn tặng ta.
Lúc ta mở cái rương lớn thắt nơ hồng ra, thấy bên trong là Niệm Mịch...
Cả người ta tê dại.
Kèm theo đó là giọng nói non nớt vang lên rất đắc ý:
“Ta làm đấy~”
Hắn ra vẻ muốn được khen: “Ta nhốt nàng ta vào Cấm Lâm cho nàng hả giận nha~”
“Đừng.”
Nghe vậy, Niệm Mịch bị trói chặt như đòn bánh tét liền nhìn ta với ánh mắt cầu khẩn.
Ta cười lạnh một tiếng:
“Chi bằng... biến nàng ta thành một con hồ ly bình thường đi.”
“Không thể hóa hình, cũng không còn pháp lực.”
“Thế thì nàng ta sẽ không có cơ hội hại người nữa.”
“Ta đồng ý!!!”
Một thiếu niên mười tuổi, đôi mắt to tròn lấp lánh, trên đầu còn đội một đám cỏ, chạy từ xa đến. Chính là tiểu hồ ly!
Nó giận dữ đạp một cước vào cái "hộp quà": “Dám hại thẩm thẩm của ta, đáng đời!!”
“Tiểu hồ ly?!”
Ta trợn tròn mắt, phấn khích kêu to:
“Ngươi hóa hình được rồi à?!”
Sơ Lý Du cũng lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên tột độ:
“Trời ạ.”
“Là ta nè.”
Cậu nhóc gãi đầu:
“Ta lén cưỡi xe cân bằng của đám trẻ con, không cẩn thận đè trúng một vị Bạch Tiên đang băng qua đường.
“Để cảm ơn, bà ấy liền giúp ta hóa hình luôn, lalala~”
“Khụ khụ.”
Cậu bỗng nghiêm túc lại, gỡ hết cỏ trên đầu, chỉnh trang quần áo.
Sau đó giấu tay ra sau lưng, ưỡn ngực, mặt vênh lên ra chiều tự đắc.
“Thế nào?”
Cậu quay một vòng, đôi mắt cam đỏ sáng rực nhìn ta và Sơ Lý Du.
Còn nhướng mày kiểu tinh quái: “Tiểu gia ta, đẹp trai chứ hả?”
Ta giơ ngón cái lên: “Ừ, đẹp trai hết phần thiên hạ luôn!”
Hết.