Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa đại sảnh yến tiệc, anh trai tôi Sở Uy hai tay đút túi, mang theo hai bảo tiêu áo đen đi vào.
Những người có mặt đều gọi anh ta là Sở thiếu gia.
Anh trai tôi gật đầu đáp lại, đi đến trước mặt chúng tôi.
Sở Tiểu Nguyệt lập tức nhào vào lòng anh, trong mắt ngấn lệ, đầy vẻ ủy khuất, “Anh, xin lỗi, đều tại em lúc trước nhặt Sở Cẩn Du từ hộp đêm về.”
“Mới khiến cô ta gây ra động tĩnh lớn như vậy.”
Sở Uy nhẹ nhàng vuốt ve sau gáy ả ta, dịu giọng an ủi, “Không sao. Có anh ở đây, cô ta không lật nổi trời đâu.”
Sau đó anh ta lạnh lùng trừng mắt nhìn tôi, đầy vẻ tức giận, “Sở Cẩn Du, em là vì nể mặt Tiểu Nguyệt, mới cho phép cô, ca kỹ này ở nhà họ Sở chúng ta.”
“Không ngờ, cô ở nhà họ Sở chúng ta mấy năm, lại được voi đòi tiên mà muốn mạo danh cô ấy, trở thành Sở đại tiểu thư.”
Sở Uy là con trai độc nhất của chú ba, cháu trai ruột của cha tôi, cha mẹ đều đã qua đời.
Trước đây anh ta luôn lấy danh nghĩa đến thăm cha tôi để đến nhà chúng tôi, trên thực tế là muốn dựa vào thân phận và địa vị của cha tôi, để mưu cầu một chỗ đứng cho bản thân.
Cha tôi nể mặt chú ba, sắp xếp cho anh ta đảm nhiệm tổng giám đốc trong tập đoàn, đồng thời đặc biệt cho phép Sở Uy có thể giống tôi, gọi ông là ba.
Lúc đó, anh ta rất sủng ái tôi, nói có tôi một cô em gái xinh đẹp như vậy là anh ta có phúc ba đời.
Không ngờ Sở Uy ở nhà tôi mười năm, khuỷu tay lại hướng ra ngoài, giúp Sở Tiểu Nguyệt cùng nhau bắt nạt tôi!
Vài ba câu nói của anh họ tôi Sở Uy, đã xác định tôi là thân phận ca kỹ.
Tất cả mọi người bên dưới lập tức ác ý công kích tôi.
“Sở đại tiểu thư chính là quá lương thiện, mới bị ca kỹ này bắt nạt.”
“Loại ca kỹ vong ân phụ nghĩa, không biết liêm sỉ này, nên bắt cô ta lại, ngồi tù!”
Ca kỹ Sở Tiểu Nguyệt được đà, liếc nhìn tôi trong nháy mắt dâng trào sự kiêu ngạo.
Tôi trực tiếp phớt lờ ả ta, sau đó hỏi ngược lại anh họ Sở Uy thiên vị, “Sao chỉ có một mình anh, mẹ ngoan của tôi đâu? Có phải là chột dạ, không dám gặp tôi?”
“Mẹ nói rồi, thu dọn cô, ca kỹ này, không cần bà đích thân ra mặt.”
Tôi lập tức lấy chiếc vòng cổ chuỗi hạt phỉ thúy đế vương lục trị giá hơn trăm triệu trên cổ xuống, giơ cao.
“Đây là quà sinh nhật năm tôi tám tuổi, cha tôi đặc biệt tặng tôi. Ông từng nói, chỉ có con gái của ông, Sở đại tiểu thư chân chính mới có tư cách đeo.”
“99 viên phỉ thúy đế vương lục trên vòng cổ được lấy từ một khối phỉ thúy thô trị giá năm mươi triệu, là do cha tôi đặc biệt đến buổi đấu giá quốc tế mua được. Sau đó ông lại mời bậc thầy trang sức hàng đầu nước Pháp John, khắc tên tôi lên mỗi viên phỉ thúy.”
“Sở Uy, bây giờ anh còn dám nói tôi là ca kỹ sao?”