Ta là người cha giàu có nhất thế giới - Chương 9

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Từ Đình Phương vẫn luôn thích Sở Uy, dốc hết tâm tư muốn gả cho anh ta, làm con dâu của người giàu nhất thế giới.


Vì vậy, mấy năm nay cô ta vẫn luôn nịnh bợ Sở Tiểu Nguyệt, hy vọng ả ta có thể giúp mình làm cầu nối, nói tốt trước mặt Sở Uy.


Từ khi Sở Tiểu Nguyệt biết, Tôn Ngọc Hoa quyết định để ả ta mạo danh tôi trở thành Sở đại tiểu thư, cô ta đã biết, cô ta không thể gả cho Sở Uy nữa.


Cho nên, cô ta thấy Sở Uy gặp nạn, muốn bị cha tôi đánh gãy hai chân, Từ Đình Phương thật sự không thể khoanh tay đứng nhìn, lúc này mới liều chết nhảy ra cầu xin.


Thấy Từ Đình Phương nói vậy, cha tôi vô cùng kinh ngạc.


Dù sao ngay cả cha của Từ Đình Phương là Từ Vĩ, cũng không dám nói chuyện với cha tôi như vậy.


Từ Vĩ vội vàng chạy ra từ một đám người cao tầng, giơ tay tát Từ Đình Phương một cái, lớn tiếng mắng, “Đồ hỗn trướng, lại dám nói chuyện với chủ tịch như vậy, ai cho cô gan?”


Nói xong, ông ta lập tức run rẩy xin lỗi cha tôi, “Chủ tịch, đều là tôi quản giáo không nghiêm, mới khiến nghịch nữ này không biết trời cao đất dày, chọc giận ngài.”


“Xin ngài yên tâm, tôi về nhất định sẽ nghiêm khắc dạy dỗ cô ta. Xin chủ tịch đại nhân không chấp nhặt với cô ta.”


Câu trả lời của cha tôi chỉ có hai chữ, “Tát miệng!”


Một bảo tiêu đi lên, hung hăng tát Từ Đình Phương.


Cha tôi không cho dừng, bảo tiêu liền tiếp tục tát, Từ Vĩ nhìn thấy rất đau lòng, lại căn bản không dám khuyên can.


Ba hai cái đã đánh cho Từ Đình Phương nước mắt tung tóe, má sưng cao.


“Được rồi.”


Cha tôi ra lệnh, bảo tiêu lập tức dừng tay.


Khóe miệng Từ Đình Phương rách toạc, chảy máu.


Nhưng cô ta vẫn phải nói, “Chủ tịch, ngài đánh tôi không sao, nhưng tôi thật sự không hiểu.”


Cha tôi ra lệnh, bảo tiêu lập tức dừng tay.


Từ Đình Phương khóe miệng rách toạc, máu tươi chảy ra.


Nhưng cô ta vẫn cố nói, "Chủ tịch, ngài đánh tôi không sao, nhưng tôi thật sự không hiểu."


"Cho dù Sở Cẩn Du là con gái của ngài, nhưng rõ ràng mọi chuyện đều là lỗi của cô ta, tại sao ngài lại không phân biệt đúng sai như vậy, lại trách phạt người tốt?"


Nói rồi, cô ta đau lòng nhìn về phía Sở Uy.


Sở Uy nhìn cô ta bằng ánh mắt biết ơn, đúng là một đôi cẩu nam nữ có tình có nghĩa.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo