Tiểu Quất Nhi - Chương 10

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Khi hắn ở Ngự Thư Phòng phê chuẩn tấu chương rất không thích bị người khác quấy rầy, mặc dù là ta cũng là phải chờ hắn triệu kiến mới có thể tới, ngày thường sẽ không tự tiện tiến đến.

Có lẽ là trên mặt ta trong nháy mắt hiện lên vẻ mất mát, Ôn Cẩn cúi người vỗ vỗ phía sau lưng ta, an ủi nói: “Có thể là tình nghĩa từ nhỏ tới lớn.”

Ta miễn cưỡng cười cười.

May mà tin thứ hai là một tin tức tốt.

Cha mẹ và huynh trưởng vào kinh, nhị ca tham gia võ cử, sức trâu cuối cùng cũng có nơi phát tiết.

Mà buổi sáng sau khi nhận được tin tức, Lý Quân Khoát không chỉ ban thưởng trong nhà, lại còn sắp xếp chức quan cho đại ca.

Một người đắc đạo gà chó lên trời.

Hiện giờ ta chính là người nổi bật nhất trong số những người cũ trong cung, người mới… cảnh xuân vô hạn.

48.

Cháo nhiều tăng ít.

Hậu cung lớn như vậy, chỗ nào cũng là phi tần, không có Hoàng Đế tiến đến thâm cung, không có vòng bảo hộ quanh thân, cho dù ngọc đẹp mãn phòng cũng có vẻ quạnh quẽ.

Nếu Lý Quân Khoát không tới tìm ta, ta sẽ đi dạo khắp nơi trong cung, đi tới các cung kết thân.

Trước kia không dám, hiện tại được sủng mà to gan, hơn nữa cha mẹ đều đến bên người rồi, càng cảm thấy viên mãn, đi đâu cũng có thể thẳng lưng.

Người ta cũng nói, sủng phi không bình thường, hãy nhìn Khánh Quý Nhân đi đường tạo gió (11), nếu không vì sao lại nói long khí dưỡng người chứ.

Sau khi ta nghe xong thì mặt đỏ tai hồng, thẹn thùng đến mức hoảng hồn.

Sau này ta lại nói với Lý Quân Khoát, nằm trong lòng ngực hắn, treo ở trên cổ hắn, nói xong thì không nhẹ không nặng mà cắn một miếng trên ngực hắn, lưu lại dấu răng màu phấn hồng, dấu của hai chiếc răng nanh nhòn nhọn rõ ràng hơn nhiều.

Lý Quân Khoát nhìn thì kim quý, nhưng mà thật ra da dày thịt béo, không kêu lên tiếng nào, còn nhéo cằm ta, dùng ngón cái nghịch răng nanh của ta, giống như đang dỗ dành con cún con, giống như đang muốn mài răng nanh của ta cho phẳng lại.

Ta bị bắt ngẩng đầu, vẻ mặt ấm ức.

“Làm gì thế!” Ta nói chuyện mơ hồ không rõ.

Hắn cẩn thận nhìn ta, cười nói: “Nhìn xem long khí dưỡng người đến mức nào, dưỡng đến mức nhanh mồm dẻo miệng.”

Luôn luôn trêu ghẹo ta, coi ta như một đứa ngốc.

“Thái Hậu nói, hôm qua nàng đi thỉnh an lỗ mãng hấp tấp đi đường, đụng vào cả Thần Phi, nếu không phải Thần Phi đỡ lấy thì chắc nàng đã đâm vào khung cửa rồi hả?” Lý Quân Khoát rốt cuộc không nghịch cái răng kia nữa, ngược lại ấn ta vào trong ngực hắn, nghe tiếng tim đập của hắn, vô cùng mạnh mẽ, “Đây không phải là đi đường tạo gió hay sao? Những cung nữ đó nói sai rồi à?”

Ta thở hổn hển mà không biết nói gì.

“Cẩn thận một chút, nếu ngã thật thì phải làm sao.” Lý Quân Khoát thật sự không có trách cứ, chỉ là hơi buồn bã một chút: “Hai ngày nữa là tuyển tú, trong cung tất nhiên sẽ có thêm người mới, đụng phải Thần Phi còn có người đỡ nàng, nếu đụng phải người khác không đỡ được nàng thì phải làm sao? Nếu bọn họ không đỡ nàng, lại còn muốn đẩy nàng thì lại phải làm thế nào nữa?”

“Vì sao lại muốn đẩy thiếp?”

“Bởi vì long khí dưỡng nàng, thì không thể nào chạm đất để dưỡng bọn họ.” 

Nghe được lời này, ta liếm liếm môi, cố hết sức ngửa đầu cũng chỉ có thể nhìn thấy yết hầu của hắn, cảm nhận được cánh tay của Lý Quân Khoát ôm ta càng chặt, vì thế mất đi dịu dàng má ấp môi kề.

Hắn giống như rất sợ sẽ mất đi ta.

“Trẫm muốn nhìn thấy nàng lớn lên khỏe mạnh.”

49.

Lớn lên khỏe mạnh.

Lớn lên và lớn lên khỏe mạnh là khác nhau, chỉ cần tồn tại là người ta sẽ lớn lên, nhưng lớn lên khỏe mạnh là lớn lên thế nào?

Ta không hiểu nhưng cũng không hỏi, giống như lúc trước, chỉ đều ngây ngô cười mà đồng ý, nặng nề gật đầu, chóp mũi cọ lên khe bụng hắn. 

Lý Quân Khoát thở ra một hơi, kêu ngứa.

Ngày hôm đó lửa nóng, thu đầu không được, chúng ta đều nghĩ đến mà cảm thấy sợ hãi.

Thật ra ta cũng hiểu được, bởi vì Lý Quân Khoát là Hoàng Đế, Hoàng Đế cần phải quản lý cả thiên  hạ sẽ nhiều lúc không thể chăm lo được cho ta, hắn nếu toàn tâm chăm lo cho ta, vậy thì sẽ phải sao nhãng với thiên hạ.

Trong cả hậu cung này, có thể bảo vệ ta cũng chỉ có một mình ta.

 

Hắn muốn ta lớn lên khỏe mạnh, không muốn ta lăn lê bò toài mà lớn, cuối cùng lại lớn thành một kẻ không chỉ xa lạ đối với hắn mà còn xa lạ đối với bản thân ta.

____

(11) Nguyên tác “tẩu lộ đái phong” dịch ra chính xác là đi đường tạo gió, nghĩa là bước đi mạnh mẽ khỏe khoắn, nhưng trong trường hợp này mình dịch từng từ như vậy vì nó không hẳn là nghĩa kia, mà nó mang nghĩa hài hước khi ở dưới Hoàng Đế cũng nhắc đến để trêu bé Quýt

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo