Tiểu Quất Nhi - Chương 31

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Lại nói, Diệp Dịch Vy đau bụng rất kịp thời, chỉ vừa nhấp một ngụm trà, thái y xem xét thấy có độc đã nôn ra, không tạo ảnh hưởng gì đối với long thai cả.

Ta cả gan suy đoán, một đôi mắt tròn nhìn chằm chằm Hạnh Nhi

“Có khi nào là Phương Tần tự mình hạ độc không?”

“Nương nương, cũng không thể nói bậy.” Hạnh nhi bị dọa giật mình, vội đập tay vào nước, giống như là muốn xóa bỏ lời nói của ta lúc nãy, nàng thu mắt, thong thả ung dung mà nói: “Chuyện đã xảy ra, người tổn thất lớn nhất chính là Phương Tần, nàng có thể làm sao?”

Đúng rồi, đây là lý do mà Diệp Dịch Vy muốn kéo ta xuống nước.

Nàng là người bị hại, từ đó đã có thể tẩy sạch nghi ngờ, sống chết mặc bay, nước ngầm càng đục nàng càng đắc ý.

“Trong thời điểm rối loạn, nương nương cẩn phải bảo trọng thân mình, đừng để bị liên lụy là tốt nhất.” Hạnh Nhi nói, “Hôm qua An Quốc Công cả đêm tiến cung, chạy tới Dưỡng Tâm Điện làm ầm ĩ một trận, cầu xin Hoàng Thượng tra rõ, vở kịch này hắn không quan tâm là thật hay giả, đã trở nên ồn ào rồi, nếu không xử lý ai, bên trong bên ngoài đều sẽ không bỏ qua.”

Nàng là người do Lý Quân Khoát chọn tới, ta có thể tin.

Sau khi xảy ra chuyện, đã nhiều ngày Lý Quân Khoát chỉ đến một lúc tờ mờ sáng trước khi thượng triều, không chờ ta tỉnh lại đã vội vàng đi.

Nhưng Hạnh Nhi luôn luôn có liên hệ với Ngự Thư Phòng, ý của nàng cũng là ý của Lý Quân Khoát.

Ta uể oải mà ừ một tiếng, vừa nghĩ đến Lạc Thường tại, trong lòng khổ sở lại cảm thấy vô lý, nửa khuôn mặt nhấn chìm trong nước, muốn thả lỏng bản thân. 

Nước ấm không qua lỗ tai, khi ta bừng tỉnh lại đã nhớ đến một chuyện trước kia.

Thư Đáp ứng hôm ấy rất thơm.

“ Ngày hôm qua tiểu muội của tần thiếp tiến cung, trên người mang theo một cái túi thơm, tần thiếp cũng xem một chút, mùi hương kia dính vào, cũng không khó ngửi lắm.”

Mùi hương này có chút xa lạ.

Hàn Thạch Hoa nở đầy bên ngoài cung, không phải là vật gì lạ lùng cả.

Đúng rồi!

Ta đột nhiên nhảy ra, vừa có một suy nghĩ lóe lên.

Trong cung không thường xuyên thấy Hàn Thạch Hoa, Lạc Thường tại nhờ có Thư Lan Âm nói mới biết đến sự tồn tại của nó.

Khi đó, Lạc Thường tại còn đang trầm mê trong việc chế ra sơn móng tay khác người, Hàn Thạch Hoa tự nhiên mà lọt vào mắt nàng, nàng mời mọi người phẩm trà chính là muốn giới thiệu sơn móng tay do mình làm từ Hàn Thạch Hoa.

Nếu nàng có ý định hại người sẽ không khoe ra bên ngoài.

Vì cái gì chứ… Rõ ràng là ta đứng ngoài cuộc, vẫn cảm thấy cả người không thoải mái.

“Sau khi thái y tra ra sơn móng tay có vấn đề, Thái Hậu đã ra lệnh cấm cung nữ phi tần tùy ý nhuộm móng tay, may mà trong cung của chúng ta không có ai sử dụng đồ vật kia.” Hạnh nhi nói sang chuyện khác.

Đúng rồi!

Ta giống như được đả thông hai mạch Nhâm Đốc (20) đã hiểu ra được chỗ bất hợp lý rồi.

Lần này hạ độc là nhằm vào hai người mang thai, trong cung chỉ có ta và Diệp Dịch Vy là đang mang thai, Diệp Dịch Vy tháng lớn, cái thai này đã rất vững vàng, chỉ còn lại ta, tháng nhỏ, dễ xảy ra chuyện nhất.

Độc kia đâu có nhằm vào Diệp Dịch Vy, rõ ràng là nhằm vào ta.

Chỉ là ta bị nôn nghén, tránh được ám tiễn, lại lười đi lại mà tránh được minh thương. (21)

Khi thấy chiêu này thành một nước cờ hỏng, cho nên các nàng nhắm vào Lạc Thường tại.

“Ta muốn gặp Hoàng Thượng!” Ta vội vàng đứng dậy, nếu Lạc Thường tại phải vì ta mà chịu tai họa bất ngờ này, ta không thể nào mặc kệ không tới.

81.

Dưỡng Tâm Điện đèn đuốc sáng trưng.

Lý Quân Khoát đã mấy ngày chưa đến hậu cung, bận việc triều chính.

Tuy nói ta bị liên lụy vào vụ án hạ độc, nhưng những tiểu thái giám cũng không có ngăn ta lại, sau khi thông truyền một tiếng, Lý Quân Khoát đã đi ra ôm ta vào trong điện.

Hắn cười nhìn ta, đầu tiên là sờ sờ mặt, sau đó lại xoa xoa bụng.

“Vừa mới tắm gội à? Da thịt mềm mại quá!”

Hắn giống như không bị ảnh hưởng bởi vụ án đầu độc, vẫn ôn nhu săn sóc như ngày thường.

“Dật lang, thiếp tìm chàng là vị chuyện của Lạc Thường tại.” Ta vội vàng giữ chặt tay hắn, trong ánh mắt trầm tĩnh của hắn mà nói ra phỏng đoán của chính mình.

 

Ánh mắt của hắn dừng ở trên mặt ta càng nói càng tức giận, buồn cười nói: “Còn có thể nhìn đến tầng này, Tiểu Quất Nhi của trẫm thật là thông minh!”

“Ta sửng sốt: “Ngài cũng biết ư?”

 

“Biết!” Hắn từ từ nói, đuôi mắt lại liếc về phía ta, “Nhưng mà nàng cũng biết, tất cả những điều này đều là suy đoán.”

______

(20) Mạch Nhâm và mạch Đốc là hai mạch chủ trên cơ thể người, ở đây có lẽ là tác giả dùng với ý là bé Quýt đã bất ngờ hiểu ra được điều gì đó.

(21) Minh thương và ám tiễn có nghĩa là đâm thương chỗ sáng (tấn công trực diện dễ thấy) và bắn tên trong tối (đánh trộm sau lưng), trong câu thành ngữ: Minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo