Tình yêu sẽ đi về đâu - Chương 6

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Bạn thân tôi không cho tôi xem điện thoại, nên tôi không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì trong suốt một thời gian dài.


Tôi muốn hỏi về tình hình của vụ việc đó, bạn thân tôi nói rằng đã xử lý xong. Tôi tin cô ấy.


Dạo này, Trương Tùng ngày nào cũng đến nấu ăn cho tôi.


Tôi rất bối rối. Anh ấy nói rằng đang chuẩn bị cho một bộ phim mới, nhưng tại sao anh ấy lại có thời gian nấu ăn cho tôi?


Nhưng khi tôi hỏi, anh ấy chỉ kiên nhẫn nói, “Có, tôi làm gì bận đến nỗi mà không có thời gian chăm em.”


Thực ra, triệu chứng lần này của tôi không nghiêm trọng đến vậy.


Bác sĩ cũng nói rằng tôi đã khỏe hơn nhiều.


Nhưng họ vẫn lo lắng cho tôi.


Thời gian trôi qua từng ngày, không biết đã bao lâu rồi.


Cho đến một ngày khi tôi đang đi ra ngoài, tôi đột nhiên nhìn thấy bóng dáng Vân Hạ Nam.


Anh ta nhìn tôi từ xa, có vẻ như đang khóc.


Nhưng lạ là tôi không có vẻ gì là có sự giao thoa với anh ta.


Anh ta muốn nói chuyện với tôi, nhưng bị bạn thân của tôi xua đuổi dữ dội.


"Anh đang làm gì ở đây đấy? Cút đi!"


Cô ấy chạy đến chỗ tôi, lo lắng hỏi tôi, "Cậu sao rồi, ổn chứ?"


Ánh mắt lo lắng của cô ấy khiến tôi bật cười thành tiếng.


"Mình ổn."


"Bác sĩ nói mình có thể xuất viện vào ngày mai."


Cô ấy vẫn còn hơi lo lắng, "Sao không ở lại thêm vài ngày nữa? Mình cảm thấy..."


Tôi nắm tay cô ấy, "Mình thực sự khỏe hơn nhiều rồi."


"Lần trước chỉ là quá đột ngột thôi."


"Đừng lo, mình không yếu đến thế đâu."


Tôi thực sự không muốn kéo bạn mình xuống.


Sau nhiều lần tôi yêu cầu, cuối cùng bạn thân tôi đã đồng ý trả lại điện thoại cho tôi.


Cô ấy nói, "Cậu phải đảm bảo rằng không nhìn vào điện thoại quá một giờ mỗi ngày!"


Tôi đồng ý.


Khi tôi mở tài khoản, tôi đã chuẩn bị tinh thần bị mắng.


Nhưng, tất cả những gì tôi nhận được chỉ là những lời động viên ấm áp từ cư dân mạng.


Những người đã ăn nói thô lỗ với tôi trước đó cũng đã gửi tin nhắn riêng cho tôi để xin lỗi.


Chuyện gì đã xảy ra?


Tôi mở WeChat.


Tin nhắn của Vân Hạ Nam hiện 99+.


[Tôi đã biết mọi chuyện rồi. Tôi xin lỗi... Tôi thực sự không biết... Thì ra vai diễn mà tôi luôn tự hào lại là do em yêu cầu... Nhưng tôi vẫn nghi ngờ em.]


[Khi tôi ở bên em, tôi vẫn là một ngôi sao nhỏ, còn em thì đã rất nổi tiếng. Mọi người thường nói đùa trong tiệc rượu và hỏi tôi có phải là trai bao không. Tôi rất tức giận, nhưng chỉ có thể bất lực bị phỉ báng, và em đương nhiên trở thành chỗ để tôi trút giận.]


[Tôi và Lạc Thiên gặp nhau trong quá trình quay phim. Quay cùng một bối cảnh khiến tôi cảm thấy gần gũi với cô ta một cách khó hiểu. Tôi dường như rất thoải mái trước mặt cô ta và có thể tự do là chính mình mà không cảm thấy thua kém em.]


[Chúng ta có thể bắt đầu lại không? Tất cả là lỗi của tôi. Tôi hứa sẽ đối xử tốt với em gấp đôi... Tôi đã đệ đơn ly hôn với cô ta rồi…]


...


Tôi hơi choáng váng.


Không hiểu sao, tôi đột nhiên nhớ ra có một năm tôi đang quay cảnh cưỡi ngựa, nhưng tôi vô tình ngã ngựa.


Tôi thấy vó ngựa giơ cao sắp dẫm lên người mình.


Tôi sợ đến mức bật khóc.


Vào thời khắc quan trọng, Vân Hạ Nam không chút suy nghĩ lao tới, bảo vệ tôi dưới thân.


May mắn thay, cuối cùng vó ngựa cũng rơi trúng chân anh.


Nhưng anh không hề cảm thấy đau đớn, chỉ lo lắng hỏi tôi.


"Ngã ngựa có đau không?"


Lúc đó, nước mắt tôi trào ra.


Sau một thời gian dài sống trong thế giới hào quang, thật khó để tôi nhìn thấy tấm lòng chân thành của ai đó.


Từ đó trở đi, tôi được sự chân thành cháy bỏng của anh ta sưởi ấm, nhưng rồi anh cũng mất đi sự chân thành ấy.


Có lẽ anh ta cũng từng yêu tôi, phải không?


Năm đó, tôi đang quay một bộ phim, và một nữ diễn viên luôn bất hòa với tôi luôn dùng bộ phim để gây áp lực cho tôi. Cô ta cố tình không rút móng tay lại trong cảnh tát vào mặt, trên mặt tôi xuất hiện một vết cào toé máu.


Tôi rất buồn lòng.


Điều phụ  nữ quan tâm nhất là khuôn mặt của họ.


Anh ta không nói một lời, lập tức tát cô ta hơn chục cái ngay tại chỗ.


Nữ diễn viên đó rất tức giận và bắt đầu tung tin đồn bẩn về tôi ở khắp mọi nơi.


Tôi đi tìm anh ta, muốn giải thích. 


Nhưng anh ta chỉ nhẹ nhàng nhìn tôi và nói, anh tin em.


Nhưng.


Mọi chuyện bắt đầu từ khi nào.


Anh ta bắt đầu không còn tin tôi nữa?


Nhưng sự thay đổi của Vân Hạ Nam vẫn khiến tôi ngạc nhiên.


Tôi hỏi bạn thân tôi, cô ấy nói rằng bước ngoặt là một bài đăng trên Weibo của Trương Tùng.


Tôi vội vàng nhấp vào, chỉ để thấy rằng anh ấy đã tiết lộ tất cả sự thật của quá khứ.


Anh ấy nói rằng anh ta ấy không nói điều đó trong suốt thời gian qua để giữ lời hứa của một người bạn cũ, nhưng bây giờ có vẻ như điều đó hoàn toàn không cần thiết nữa.


Sau đó, tôi nhớ ra.


Trước đây, để bảo vệ lòng tự trọng của Vân Hạ Nam, tôi đã yêu cầu anh ấy giữ bí mật này cho tôi.


Và anh ấy đã làm như vậy.


Điều có lực sát thương lớn nhất là sau đó anh ấy đã tung ra rất nhiều bức ảnh, chứng minh rằng Diêu Lạc Thiên đã có quan hệ thể xác với nhiều ông lớn trong giới khi hẹn hò với Vân Hạ Nam.


Và mối quan hệ này vẫn tồn tại cho đến khi họ kết hôn.


Weibo này đã trực tiếp thổi bùng ngọn lửa.


Nhiều cư dân mạng bắt đầu đào sâu hơn vào các chi tiết.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo