Tôi Chỉ Thích Con Gái - Chương 12

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Tôi bị sự oai phong của nữ phụ mê hoặc, trong mắt hiện lên những trái tim nhỏ:


“Sao trên đời lại có người tài giỏi như vậy! Mà người đó lại còn là vợ mình nữa chứ TvT.”


Nữ phụ nhanh chóng trói kẻ bắt cóc thành hình con cua, quay lại thấy tôi đang nhìn cô ấy say đắm.


Cô ấy nhướng mày hỏi:


“Thế nào? Có phải thấy chị rất giỏi không?”


Tôi ngượng ngùng, ấp úng đáp:


“Ừm… em nghĩ chị chắc chắn rất giỏi trong mấy tư thế kiểu trói buộc á. ”


Nữ phụ suýt nữa bị tôi làm nghẹn.


Còn nam chính bên cạnh cuối cùng cũng nhổ được khăn ra khỏi miệng, yếu ớt nói:


“Có ai quan tâm tôi không? Hắn ta không cho tôi ăn, tôi sắp chết đói rồi…”


Tôi vội chạy đến cởi trói cho anh ta, nhưng đúng lúc chạm vào thì nghe thấy tiếng đếm ngược rõ ràng.


“5.”


“4.”


Tôi trợn mắt:


“Là bom!”


“3.”


“2.”


Tôi ngơ ngác quay đầu lại, thấy nữ phụ điên cuồng chạy về phía tôi.


“1.”


Trong tiếng nổ lớn, sóng nhiệt cuốn đi mọi thứ.



Tôi cố chịu đau mở mắt.


Hệ thống:


“Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ chinh phục lần này!”


Nghe thấy thông báo này, tôi kinh hoàng.


Tôi…Chinh phục được nữ phụ rồi ư?


Khi nào vậy, sao tôi không biết?


Tôi đau khổ đấm xuống đất:


“Còn chưa kịp làm mấy chuyện vợ chồng với cô ấy nữa mà!”


Hệ thống phớt lờ tiếng than vãn của tôi, nghiêm túc nói:


“Người chơi đã sẵn sàng bước vào nhiệm vụ tiếp theo chưa?”


Tôi ngửa mặt gào thét:


“Sẵn sàng cái đầu mi! Tôi vừa thất tình đây này, không còn tâm trạng thực hiện nhiệm vụ tiếp theo đâu !”


Nhưng hệ thống ngu ngốc chỉ nhận diện mấy chữ đầu tiên:


“Người chơi đã sẵn sàng. Bắt đầu tải nhiệm vụ tiếp theo...”


Tôi lập tức bị cuốn vào thế giới mới.


Hệ thống nhắc nhở một cách "tử tế":


“Hiện tại bạn là một người mù.”


Tôi tức đến mức muốn phun máu.


Thấy tôi sắp mắng nó, hệ thống lập tức biến mất sau khi giao nhiệm vụ:


“Xin hãy cùng bạn đời của bạn lấy được bằng tiến sĩ.”


Nhiệm vụ này còn đáng sợ hơn việc chinh phục nam chính.


Tôi run rẩy hỏi:


“Có vị thần nào nhân từ chút không…”


Còn chưa nói xong, bỗng có người đưa tay nắm lấy tay tôi.


Tôi còn chưa kịp la "có kẻ biến thái", đã nghe giọng nói vừa bất đắc dĩ vừa mỉm cười của người đó:


“Làm sao bây giờ, hình như hệ thống lại gắn chị làm nữ phụ cố định của em rồi.”

Giọng nói đó, tôi không thể nào nhầm được.


“Vợ ơi!”


Tôi hét to lao vào vòng tay cô ấy.



(Hết truyện )

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo