Tôi cũng không muốn làm nữ phụ độc ác - Chương 7

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

14.

Tôi đi tìm Thẩm Đạc. Hắn đang cùng với Hứa Lê ở trong nhà kính trồng hoa tưới nước.

Khi bọn họ nhìn thấy tôi, dường như cũng không kinh ngạc.

Hứa Lê hái cho tôi một đoá hoa hồng đỏ mà tôi yêu nhất, “Hoa hồng đỏ nhiệt liệt, tôi trồng đấy, có đẹp không? Tôi nhớ rõ lúc trước cậu đã nói, yêu là oanh oanh liệt liệt, là không ngừng tiến về phía trước, chỉ là tôi cảm thấy khi đó cậu yêu sai người rồi. Bây giờ thì sao?”

Tôi nhận hoa hồng, cầm chặt lấy.

Lúc ấy là tôi nói đến Thẩm Đạc.

Tôi còn chưa mở miệng, Thẩm Đạc đã lười nhác nói tiếp, “Phì, anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi, Tiểu Du không thích anh, cô ấy nói lời tức giận của trẻ con, sao em còn ghen với cô ấy làm gì?”

Hứa Lê cười, “Em biết, vì thế nên, Trình Du, cậu có biết không?”

Giờ khắc này, ta hoảng hốt mà cảm thấy, bọn họ dường như đều biết, đều biết là tôi không thích Thẩm Đạc, cũng không ghét Hứa Lê.

Chỉ là…

“Mình biết… Hứa Lê, thật ra, mình không hét cậu. Cậu rất ưu tú, rất lợi hại…

Thật ra tớ không ghét cậu một chút xíu nào.”

Thật là đáng ghét, vì sao hốc mắt lại cảm thấy ê ẩm?

Hứa Lê giơ tay lên, lau nước mắt trên khoé mắt tôi: “Ừ, mình thấy mà.”

“Thẩm Đạc!” 

Thẩm Đạc bị tôi hét lên mà hoảng sợ, “Cái gì thế?”

Tôi hít sâu một hơi, từng câu từng chữ mà nói, “Tôi không thích cậu, tôi không thích cậu một chút nào!”

Thẩm Đạc “À” lên một tiếng: “Còn tưởng chuyện gì lớn cơ, chỉ có thế à!”

…..

Hắn tới gần, vỗ vỗ bả vai tôi, “Thật ra bọn mình đều biết, tuy cậu vẫn luôn nói là cậu thích tôi, theo đuổi tôi, nhưng trong mắt của cậu không có tình cảm đối với tôi. Cậu vẫn luôn đối nghịch với Hứa Lê, nhưng cậu chưa bao giờ làm gì xấu lắm, chỉ là một vài trò trẻ con, xong việc lại gọi người đi đền bù. Trẻ con mà, thích chơi đùa một chút, bọn mình cũng mặc kệ.”

“Nhưng bốn năm vừa rồi, cậu thật sự chơi lớn quá, làm anh mình sợ hãi chết mất.”

Thẩm Đạc nói xong, dựng một ngón tay cái lên với tôi.

Hắn nhìn thoáng qua phía sau tôi, “May mà cậu tới nói với tôi là không thích tôi, nếu cậu tới đây thổ lộ, anh ấy sẽ đập chết tôi mất.”

Tôi đột nhiên quay đầu lại, đã nhìn thấy Thẩm Dã Minh dựa lên cửa nhà kính trồng hoa. Vẻ mặt trầm tĩnh, vẫy tay với tôi, “Lại đây!”

Tôi sụt sịt mũi, ngoan ngoãn qua đó.

Thẩm Dã Minh không nói gì, chỉ kéo tay tôi, rời khỏi nhà kính. Dọc theo đường đi, tôi nửa sợ hãi nửa thấp thỏm. Vừa ngẩng đầu lên đã bị bịt kín.

Đồng thời, không khỏi cũng có một chút chờ mong, biết đâu, không có chuyện gì xảy ra thì sao?

15.

Cho đến khi Thẩm Dã Minh đưa tôi về nhà.

Đôi tay của anh ấy chống ở trên sofa, nhìn chằm chằm tôi, “Nói cho anh biết, có chuyện gì đã xảy ra đi?”

Tôi duỗi tay ôm eo anh ấy, mặt dán lên ngực anh ấy.

“Trước tiên anh em ôm một cái đã, em cần anh, anh trai Thẩm.” 

Thẩm Dã Minh mềm nhũn, ôm chặt lấy tôi, “Bé ngoan, anh vẫn luôn ở đây.”

Ngoài cửa sổ, hoàng hôn chiếu lên người chúng tôi, sáng ngời.

Mãi cho đến khi bóng đêm hoàn toàn tràn ngập, đến tận khi đồng hồ chỉ mười hai giờ.

Tôi ngẩng đầu kiểm tra với Thẩm Dã Minh: “Anh có còn ở đây không?”

Anh ấy hôn lên trán tôi: “Có anh đây. Đây không phải là giấc mơ, không phải mơ đâu.”

Trong chốc lát, nước mắt của tôi rơi như mưa.

Kết thúc rồi! Thật sự kết thúc rồi!

Thẩm Dã Minh lập tức luống cuống, tay chân luống cuống lau đi nước mắt cho tôi.

“Làm sao thế? Sao em lại khóc? Anh nói gì không đúng sao?”

Tôi lại nhịn không được mà vùi đầu vào ngực hắn, cất tiếng khóc thật lớn.

“Em không thích Thẩm Đạc, cũng không ghét Hứa Lê, nhưng em là nữ phụ độc ác, giả thết về em chính là như thế, nếu em không đi theo giả thiết đó, sẽ vĩnh viễn bị nhốt trong khoảng thời không đó, nhốt đến chết. Em đã thử rồi, em rất sợ hãi.

“Thẩm Dã  Minh, em rất sợ!”

Thẩm Dã Minh đau lòng ôm tôi rất chặt.

Tôi ngửa đầu, nước mắt lưng tròng, nhưng lại cười, “Hiện tại không sao rồi, Thẩm Dã Minh, kết cục của bọn họ đã có rồi, em không còn phải đi theo giả thiết nữa.”

“Không phải là anh đã từng hỏi em, có phải em kết hôn với anh là vì muốn trả thù Thẩm Đạc hay không sao?”

Tôi lắc đầu, “Không phải đâu, nếu nói là trả thù Thẩm Đạc, thì thà nói là em hy vọng anh có thể cứu vớt em. Anh có nhớ không, trong giấc mộng bắt ve sầu kia ấy.”

“Đó là lần đầu tiên em phản kháng đi theo giả thiết, đó là lần đầu tiên của em, em bị nhốt trong khoảng thời không, là anh đã cứu em.”

Tôi tiến lên hôn anh ấy: “Thẩm Dã Minh, là anh đã cứu em.”

Thẩm Dã Minh đảo khách thành chủ, đoạt lấy hơi thở của tôi, hận không thể khảm tôi vào trong xương tuỷ.

“Bé ngoan, em nói em thích anh, nhớ anh, cần anh, quấn lấy anh, anh rất thích, em biết mà.”

“Em thích anh, Thẩm Dã Minh, em cần anh, anh hãy giúp em đi.”

Nụ hôn này dần dần thay đổi mùi vị.

Thẩm Dã Minh ôm lấy khuôn mặt của tôi, sự thâm tình trong mắt dường như muốn nhấn chìm tôi ở trong đó.

“Chúng ta kết hôn, được không?”

“Được!”

Đêm hôm nay, trên sofa, trên thảm, trên phòng tắm, cửa sổ…

Khi Thẩm Dã Minh ôm lấy tôi ngả xuống giường, tôi đã không nâng nổi một ngón tay nữa.

Anh ấy hôn lên đỉnh đầu của tôi.

“Thật may, anh vẫn luôn luôn đợi em.”

“Thật may, anh vẫn không từ bỏ em.”

(Hết)

____

P/S. Truyện có nhiều lỗ hổng lắm, nhưng mình thấy đáng yêu vì ngọt ngào, cũng có chút khác biệt.

Hồi trẻ mình thích con gái mạnh mẽ cứng rắn trong cuộc đời mình, nhưng thời gian dần trôi qua, tự nhiên lại thích những cô gái yếu đuối. Vì bản thân mình mỗi khi thấy mấy cô gái yếu đuối cũng muốn ôm vào ngực mà che chở :)) 

Không mấy ai thích làm nữ phụ độc ác cả, chẳng mấy ai muốn làm người thứ ba chen chân vào chuyện tình yêu của người khác. Mỗi người đều xứng đáng làm nữ chính trong cuộc đời, và trong tình yêu của mình, xứng đáng gặp một người mà người đó coi mình là cả thế giới.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo