Trò Chơi Tình Cảm - Chương 2

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

3


Tiệc mừng công của đoàn vũ công được tổ chức tại khách sạn lớn nhất thành phố A.


Để chúc mừng màn trình diễn ba lê của Thịnh Hạ đã được giám đốc của một nhà hát hàng đầu nước ngoài đánh giá cao.


Năm sau, cô ấy có thể đến đó để thực hiện một chuyến lưu diễn hoành tráng.


Nhờ tin tức này, danh tiếng của đoàn ba lê cũng tăng vọt theo.


Ai nấy đều nở nụ cười vui mừng.


Thịnh Hạ thấy tôi, vội vàng ôm lấy cánh tay tôi.


Chiếc cổ thon dài tựa thiên nga cọ vào người tôi, một cảm giác mềm mại, thơm ngát ập đến.


"Cuối cùng cậu cũng đến rồi, mọi người chỉ chờ cậu thôi đấy."


Cô ấy đưa cho tôi một ly cocktail:


"Đây, Tri Tri, món Sunset Boulevard mà cậu thích nhất này."


"Nghe nói cậu và Trình Tưởng chia tay rồi à? Chia tay là đúng đấy, cái đồ lăng nhăng đó không xứng với cậu chút nào, tớ đã không ưa anh ta ngay từ đầu rồi..."


"Hạ Hạ, ráng chịu thêm chút nữa, Trình Tưởng vẫn còn hữu dụng với đoàn kịch, bố mẹ anh ta có nhiều kinh nghiệm ở thị trường nước ngoài."


Tôi nhấp một ngụm rượu, bắt đầu phân tích một cách lý trí.


Thực ra tôi không hề giấu Thịnh Hạ chuyện qua lại với Trình Tưởng.


Việc che giấu trước đó và việc Thịnh Hạ không biết chuyện, tất cả đều là diễn cho Trình Tưởng xem.


Còn lý do thì cũng rất đơn giản.


Người tôi quan tâm đâu phải là anh ta.


Vậy tại sao tôi phải giúp anh ta che giấu cô bạn thân của mình?


Còn chuyện cưỡng ép chỉ là nói đùa thôi, nếu anh ta thực sự không có ý đó, lẽ nào tôi có thể ép anh ta nằm dưới thân mình được sao?


Lựa chọn anh ta đã đưa ra thì phải gánh lấy hậu quả tương xứng.


Thịnh Hạ vẫn còn đang ở đây phàn nàn với tôi về Trình Tưởng thì ngoài cửa sảnh tiệc bỗng có tiếng xôn xao.


Trình Tưởng đã đến.


Anh ta mặc một bộ vest trắng hàng hiệu mới toanh, cà vạt có hoa văn tinh xảo.


Ngay cả tóc cũng được vuốt keo, chải cao, để lộ đôi mày và ánh mắt ưu tú.


Trên tay cầm một bó hoa hồng đỏ thắm.


Cả người anh ta trông như một con công trống đang nóng lòng xòe đuôi.


Chưa từng thấy anh ta trong bộ dạng này, tôi không khỏi buột miệng một câu:


"Sao anh ta lại làm màu thế nhỉ?"


Thịnh Hạ liếc nhìn theo, rồi cười:


"Hết cách rồi, con người thì tầm thường, nên phụ kiện phải khác thường thôi."


Trình Tưởng không nghe thấy lời chế nhạo của Thịnh Hạ, từ xa đã sải bước đến để lấy lòng.


Tôi rất tự giác lùi lại phía sau, chừa ra một khoảng trống.


Rồi tự mình tìm đến quầy tráng miệng, ăn bánh ngọt.


Bánh ngọt ở khách sạn này thật sự rất ngon.


Chắc là Trình Tưởng uống nhầm thuốc rồi.


Anh ta vừa nhiệt tình trò chuyện với Thịnh Hạ, vừa thỉnh thoảng liếc mắt về phía tôi.


Ánh mắt đó còn mang theo một sự oán giận khó hiểu.


Vô cùng không tự nhiên.


Bị anh ta nhìn đến phát ngượng, tôi định ra khỏi sảnh tiệc để lánh mặt một lúc.


Nhưng lại bị Thịnh Hạ bước tới, vội vàng kéo lại.


Cô ấy đẩy tôi đến trước mặt một người đàn ông ngoại quốc, dáng dấp phong nhã, khí chất quý tộc.


"Tri Tri, đừng vội đi chứ, hôm nay tớ phải giới thiệu cho cậu một anh chàng đẹp trai đây này."


4


Người đàn ông khẽ cúi người, đặt một nụ hôn lên mu bàn tay tôi:


"Xin chào quý cô xinh đẹp, cứ gọi tôi là Ben."


Tôi biết, Thịnh Hạ muốn tôi dựa vào một anh chàng đẹp trai mới để thoát khỏi cái gọi là nỗi đau thất tình.


Tôi luôn rất biết ơn Thịnh Hạ.


Ánh hào quang rực rỡ của cô ấy đã thu hút vô số chàng trai ưu tú kéo đến.


Và cũng nhờ cô ấy, tôi đã may mắn kết giao với họ, đạt được mục đích của mình.


Phần lớn những người đàn ông này, nếu là bình thường, sẽ lờ tôi đi hoặc tỏ ra lạnh nhạt.


Nhưng nhờ có Thịnh Hạ, họ buộc phải lấy lòng tôi, thậm chí không tiếc cả việc bán rẻ nhan sắc.


Và Trình Tưởng chỉ là một người bình thường nhất trong số đó.


Chỉ là anh ta có thời gian ở bên tôi lâu nhất mà thôi.


Đôi khi anh ta quả thực khiến tôi có chút hiểu lầm.


Ví dụ như vào những ngày nghỉ, anh ta sẽ cùng tôi ở nhà như một cặp tình nhân thực thụ.


Làm những việc mà các cặp đôi hay làm.


Tóc tai kề cận, rồi cùng nhau đi siêu thị.


Mua sắm một lượt, rồi về nhà nấu lẩu.


Ăn xong lại chủ động chọn một bộ phim kinh dị để xem, nói là để tạo không khí.


Nhưng cuối cùng, chỉ có anh ta sợ hãi trốn vào lòng tôi.


Những ngày tháng ấy thật vui vẻ, đến bây giờ nghĩ lại vẫn có chút xót xa.


Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.


Tôi còn có những việc quan trọng hơn cần phải hoàn thành.


Anh chàng Ben trước mặt này chính là một lựa chọn rất tốt.


Gia đình cậu ấy ba đời trở lên đều là quý tộc được sắc phong của nước Y.


Và có danh tiếng khá lớn trong giới nghệ thuật, chỉ là trong lĩnh vực hội họa.


Gần đây nghe nói gia đình họ có ý định lấn sân sang lĩnh vực vũ đạo.


Dường như người đàn ông lai đẹp trai trước mặt vẫn chưa biết tôi đã điều tra trước mọi thứ về cậu ấy.


Cậu ấy vẫn thao thao bất tuyệt giới thiệu về bản thân trước mặt tôi.


Vào một thời điểm khá thích hợp, tôi đã ngắt lời cậu ấy.


Mỉm cười, tôi hỏi cậu ấy:


"Anh thấy Thịnh Hạ thế nào?"


Ben sững lại, vô thức nhìn về phía Thịnh Hạ.


Trong ánh mắt cậu ấy lộ ra vẻ ngưỡng mộ và xúc động mà tôi vô cùng quen thuộc:


"Điệu nhảy của cô ấy thật hoàn hảo, kể từ lần đầu tiên nhìn thấy, tôi đã không thể nào quên."


"Tất nhiên," ánh mắt cậu ấy từ từ quay lại nhìn tôi.


"Cô Hứa Phương Tri đây cũng rất tài năng, nghe nói hơn một nửa phần biên đạo của Thịnh Hạ đều do cô thực hiện phải không?"


"Đó quả là một thiết kế kinh diễm, nghe nói cô còn phụ trách cả âm nhạc, đạo diễn và một số mảng khác nữa..."


Người đàn ông này lịch sự một cách hiếm thấy.


Cậu ấy là người đầu tiên sau khi khen ngợi Thịnh Hạ còn khen cả tôi.


Hơn nữa không phải theo kiểu so sánh, mà là một sự đánh giá rất khách quan.


Những công việc hậu trường mà tôi làm, phần lớn đàn ông đều chẳng hề quan tâm.


Lúc này, Thịnh Hạ vừa hay được mọi người vây quanh đưa lên sân khấu cắt bánh.


"Anh không qua đó sao?"


Tôi tò mò nhìn Ben.


Hầu như tất cả những người có cảm tình với Thịnh Hạ đều đã vây quanh cô ấy, bao gồm cả Trình Tưởng.


Ben lắc đầu, cúi xuống mỉm cười với tôi:


"Ở đó đông người quá rồi."


"Tôi thấy tầm nhìn ở đây vừa đủ tốt."


5


Anh chàng Ben này, có vẻ còn kỳ lạ hơn tôi nghĩ.


Mọi người bên kia đang lần lượt nâng ly chúc mừng Thịnh Hạ.


Ben đột nhiên nhìn tôi:


"Cho phép tôi mạo muội hỏi một câu, cô không ghen tị sao?"


Nếu là người khác hỏi câu này, tôi sẽ nghĩ anh ta đang cố tình khiêu khích hoặc gây sự.


Nhưng ánh mắt của Ben lại giống như đang khám phá một điều gì đó mới mẻ, không hề có ác ý.


Vì vậy tôi vẫn trả lời.


Bằng một câu hỏi ngược lại.


"Anh có ghen tị với anh chị em của mình không?"


Thật ra, Ben không phải là người đầu tiên hỏi tôi câu này.


Giữa hai cô bạn thân, một người rực rỡ như nắng ban mai, một người lặng lẽ như ngọn cỏ.


Khoảng cách lớn như vậy, nói không ghen tị là nói dối.


Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến tình cảm của tôi dành cho Thịnh Hạ.


Tình cảm ấy mạnh mẽ hơn rất nhiều so với cái gọi là ghen tị.


Ngang với tình máu mủ, thậm chí còn hơn cả máu mủ.


Nghe được câu trả lời, Ben tự giễu cười.


"Xin lỗi, là tôi đã đường đột."


"Để bày tỏ lời xin lỗi, xin hãy cho phép tôi chính thức mời cô gia nhập Quỹ Ben, trở thành đối tác và giám đốc biên đạo vô cùng quan trọng của chúng tôi. Mặc dù trước đây chúng tôi chưa từng tham gia vào lĩnh vực vũ đạo, nhưng điều kiện cô nhận được sẽ không ai có thể hơn chúng tôi..."


Tôi hiểu ý ngắt lời cậu ấy:


"Có điều kiện gì?"


Cậu ấy dừng lại nhìn tôi một lúc, rồi có chút không tự nhiên nói:


"Bên tôi hy vọng cô có thể đưa cả cô Thịnh Hạ cùng qua, vậy thì không còn gì tốt hơn nữa."


Quả nhiên, những người tiếp cận tôi, mục đích cuối cùng đều là Thịnh Hạ.


Những lời mời "mua một tặng một" tương tự, tôi đã gặp không ít lần.


Và tôi chính là người được "tặng kèm".

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo