Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1
Ngày thánh chỉ ban hôn được đưa xuống, Quý phi nương nương đã xin quân thượng ân điển, về nhà mẹ đẻ thăm người thân.
Nàng ta ôm lấy cánh tay mẹ nhận lỗi như khi còn là một khuê nữ: "Cha, mẹ, con không cố ý, quân thượng hỏi con Uyển Nhạc có người trong lòng chưa, con nói là công tử của Tiết thị ở Nhữ Nam... Con nghĩ Tiết gia chỉ có tam công tử là chưa thành thân, nói như vậy cũng không sai, ai ngờ quân thượng lại hiểu lầm..."
Vẻ mặt của cha mẹ khẽ dịu đi đôi chút.
Thẩm Thu Thủy nói tiếp: "Lúc con biết quân thượng ban muội muội cho Tiết Hành Tri, thánh chỉ đã rời khỏi Hoàng cung rồi, con muốn ngăn lại nhưng đạo lý Thiên tử nổi giận, máu chảy thành sông, con nào biết, lúc đó chỉ sợ ban hôn không ngăn được, ngược lại còn hại cả Thẩm gia."
Ta thoáng chốc đã hiểu ra.
Nàng ta không phải đến để xin lỗi, nàng ta đến để u//y h//iếp chúng ta.
Quân thượng đương triều tính tình thất thường, tội danh kháng chỉ, Thẩm gia không gánh nổi.
Ta biết, Thẩm Thu Thủy cố ý làm vậy.
Con người nàng ta, từ nhỏ đã thích so bì với ta, làm gì cũng muốn hơn ta một bậc. Sau khi biết ta và tam công tử Tiết Kim Diễn của nhà Tiết thị ở Nhữ Nam có qua lại, nàng ta đã dốc hết sức để tìm cho mình một lương duyên nổi trội hơn cả Tiết Kim Diễn.
Nàng ta sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp, lại có tài danh nức tiếng, muốn chọn một nơi chốn tốt cũng không khó.
Nhưng Tiết thị ở Nhữ Nam là gia tộc quyền thế lớn nhất Đại Chiêu, nam tử chưa cưới trong thế hệ này chỉ còn lại mỗi Tiết Kim Diễn, cả Đại Chiêu này cũng chẳng có mấy nam tử xuất sắc hơn Tiết Kim Diễn.
Nhưng Thẩm Thu Thủy vẫn tìm được.
Là công tử Thôi Minh Thịnh của Thôi gia ở Thanh Hà.
Thôi gia cũng từng là thế gia quý tộc, chỉ là đã s//a s//út, nhưng Thôi Minh Thịnh đột nhiên đỗ trạng nguyên, thế là Thôi gia ở Thanh Hà lại có dấu hiệu hưng thịnh trở lại.
Cha thay Thẩm Thu Thủy xem xét Thôi Minh Thịnh, vô cùng hài lòng, Thôi Minh Thịnh cũng hài lòng với Thẩm Thu Thủy. Mắt thấy Thôi Minh Thịnh sắp đến cửa cầu hôn, bọn ta lại nhận được tin hắn ta qua đời.
Sau một trận mưa thu, bệnh ho của Thẩm Thu Thủy mãi không khỏi, Thôi Minh Thịnh đã một mình đến miếu Dược Thần ngoài thành để cầu phúc cho nàng ta. Chàng bị sơn t//ặc nhầm là một thư sinh đơn độc nên đã ra tay c//ướp của, vì xuống tay quá nặng mà đã c//ướp đi sinh m//ạng của Thôi Minh Thịnh.
Một tháng sau đó, ánh mắt Thẩm Thu Thủy nhìn ta khiến ta thấy da đầu t//ê d//ại.
Nàng ta không tìm được nam tử nào tốt hơn Tiết Kim Diễn, tốt hơn Thôi Minh Thịnh nữa rồi.
Một tháng sau đó, quân thượng đương triều tuyển phi, Thẩm Thu Thủy đã qu//ỳ trước cửa phòng ngủ của cha mẹ suốt một đêm.
Cha mẹ bất đắc dĩ, đành phải đưa tỷ tỷ vào cung.
Quân thượng dĩ nhiên là nam tử tôn quý nhất cả Đại Chiêu, nhưng ngài đã lớn tuổi, đã qua một vòng hoa giáp, Thẩm Thu Thủy vào cung làm phi cũng chỉ là vẻ vang bề ngoài.
Thẩm Thu Thủy so bì với ta mười mấy năm, sao có thể cam tâm.
Ta đã nói với mẹ về nỗi lo của mình, hy vọng có thể sớm định hôn sự với Tiết Kim Diễn, để tránh xảy ra biến cố.
Mẹ nói: "Thu Thủy dù sao cũng là thân tỷ của con, nó có không vui đến mấy cũng sẽ không h//ủy h//oại thân muội của mình đâu."
Nhưng trên thực tế, Thẩm Thu Thủy chính là một người lệch lạc như vậy.
Nàng ta không chỉ muốn h//ủy h//oại ta, mà còn muốn h//ủy h//oại cả Tiết gia ở Nhữ Nam.
Tiết nhị công tử và phu nhân của chàng vốn cầm sắt hòa minh, vô cùng â//n á//i. Ta gả vào đó thì khác nào là cái gai giữa hai người họ.
Đồng thời, ta cũng là một cái g//ai giữa hai huynh đệ Tiết Hành Tri và Tiết Kim Diễn.
Sau khi cung kính tiễn Thẩm Thu Thủy hồi cung, cha mẹ đều đến khuyên ta.
"Chuyện đã đến nước này rồi, nó cũng không cố ý, may mà người Tiết gia đều tốt, sẽ không b//ạc đ//ãi con đâu."
"Chuyện gì cũng phải nói đến duyên phận, có lẽ duyên phận của con và Kim Diễn là không đủ sâu đậm."
"Tiết nhị phu nhân là người dễ chung sống, con hãy phụ tá cho bà ấy quản gia thật tốt, không tranh không giành, bà ấy hẳn sẽ đối tốt với con."
"Nhân phẩm, tướng mạo, tài hoa của Tiết Hành Tri, cũng không thua kém Tiết Kim Diễn."
"Tính mạng và vinh nh//ục của một trăm tám mươi bảy người Thẩm gia, không thể nói bỏ là bỏ được."
Nghe đến câu cuối cùng, ta đã hiểu, cha mẹ đã quyết tâm tuân theo thánh chỉ gả ta cho Tiết Hành Tri.
Họ không dám kháng chỉ, cũng không muốn trở mặt với trưởng nữ đã làm Quý phi nương nương.
Ta cúi đầu nhìn vết s//ẹo hình con bướm màu trắng trên mu bàn tay, lòng thấy mỉa mai vô cùng.
Vết s//ẹo đó là do dầu đèn làm b//ỏng.
Năm mười tuổi, người dạy đàn khen ta có đôi tay cực đẹp, lúc gảy đàn trông rất đẹp mắt.
Thẩm Thu Thủy nổi lòng gh//en t//ị, cố ý nhân lúc ta ngủ trưa, dùng dầu đèn làm b//ỏng một nốt phồng rộp trên mu bàn tay ta.
Nốt phồng vỡ ra liền thành s//ẹo.
Cha mẹ m//ắng Thẩm Thu Thủy một trận xong, liền đến khuyên ta: "Con chỉ bị b//ỏng một vết sẹo, nếu chuyện này đồn ra ngoài, danh tiếng của tỷ tỷ con sẽ bị hủy hoại, danh tiếng nó xấu đi sẽ ảnh hưởng đến hôn sự của tất cả các nữ nhi Thẩm gia. Vì vậy, nếu người khác hỏi đến, con cứ nói là mình không cẩn thận, được không?"
Ta không thể trở thành tội nhân hại cả đời các nữ nhi Thẩm gia, chỉ đành gật đầu nói được.
Nhưng vết s//ẹo đó quá xấu, để che đi, mẹ đã dùng kim bạc chích dầu đèn nóng lên mu bàn tay ta, cố tình làm vết s//ẹo lan rộng bằng móng tay, biến nó thành một con bướm đang dang cánh bay.
Năm đó, họ không quan tâm ta có đ//au hay không.
Bây giờ, họ cũng không quan tâm việc ta gả cho huynh trưởng của Tiết Kim Diễn có đ//au khổ hay không.
Trái t//im ta như bị ngâm đi ngâm lại trong giấm cũ, ch//ua x//ót khôn tả.
"Tiết tam công tử đến ạ." Nha hoàn bỗng nhiên thông báo.
Nỗi ch//ua x//ót trong lòng ta như đột nhiên có lối thoát, mặc kệ lời ngăn cản của cha mẹ, ta xách váy lên, nhanh chóng chạy ra ngoài.
2
"Uyển Nhạc, ta nhất định sẽ không để nàng gả cho nhị ca đâu." Tiết Kim Diễn lau đi nước mắt của ta, hứa với ta.
Chuyện chàng đã hứa với ta, trước nay đều nói được làm được.
Nhưng chuyện này, lại khác với những chuyện khác.
Người ban hôn là quân thượng đương triều, Thẩm gia không dám kháng chỉ, Tiết gia ở Nhữ Nam cũng không dám kháng chỉ.
Tiết Kim Diễn nói với ta: "Trần phi nương nương là bạn tâm giao của mẹ ta, quân thượng tuy thiên vị Thẩm Quý phi, nhưng ngài đối với Trần phi nương nương lại khác, hoàng tử do Trần phi nương nương sinh ra thông minh hiểu lễ, được quân thượng trọng dụng nhất, nếu có Trần phi nương nương dàn xếp, có lẽ còn có cơ hội."
Ta nghe lời chàng nói nhưng không thấy lạc quan, người ta thường nói quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy, huống hồ là thánh chỉ đã được ban bố khắp thiên hạ.
Quân thượng có trọng dụng con trai của Trần phi đến đâu, cũng sẽ không thu hồi thánh chỉ để tự đ//ánh vào mặt mình chứ!