Uyển Nhạc Kim Diễn - Chương 6

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Sự hoảng loạn trên mặt Thẩm Thu Thủy thoáng qua, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, quay người ra cửa đón.


Ta cũng theo nàng ta nhìn ra cửa.


Nhìn một cái, ta sững người.


Theo kế hoạch, người đi cùng quân thượng, hoặc là Ngũ hoàng tử, hoặc là Trần phi, nhưng lúc này người đi bên cạnh quân thượng, lại là Tiết Kim Diễn.


Đã lâu không gặp, chàng dường như tuấn tú hơn một chút, nhưng đôi mắt phượng kia lại càng thêm lạnh lùng, khiến người ta e sợ.


Lòng ta chùng xuống một nhịp, lo lắng chàng sẽ phá hỏng kế hoạch của ta.


Ai ngờ chàng vẫn như mấy lần trước, coi như không thấy ta.


Quân thượng nhìn ta mặt đầy nước mắt, nhíu mày hỏi: "Chuyện gì vậy? Từ xa đã nghe thấy trong cung Cảnh Nhân khóc lóc om sòm."


Thẩm Thu Thủy dịu dàng bước lên, nhìn ta với ánh mắt chế giễu, nhưng miệng lại là giọng điệu hận sắt không thành thép, nói: "Tiết nhị công tử vừa mới mất thê, đã đối với Uyển Nhạc muốn gì được nấy, dân chúng trong kinh thành đều nói Tiết nhị công tử bị bỏ bùa rồi, thần thiếp lo Uyển Nhạc làm sai chuyện, làm hỏng gia phong trăm năm của Thẩm gia, nên gọi muội ấy đến hỏi."


"Bỏ bùa?" Giọng Thiên Đức Đế trầm xuống.


Ta hít một hơi thật sâu, khóc như mưa: "Quân thượng minh giám, thần phụ chỉ là một nữ tử yếu đuối, đâu biết bỏ bùa gì đâu ạ!"


Có lẽ vì hôm nay trang điểm của ta đặc biệt yếu đuối, vẻ mặt khóc như mưa càng thêm xinh đẹp, ánh mắt quân thượng nhìn ta dần dần có chút thương tiếc.


"Thần cũng chưa từng nghe nói Nhị tẩu biết thuật môn kỳ quái gì." Tiết Kim Diễn trước nay im lặng bỗng mở lời.


"Nó dĩ nhiên là biết." Thẩm Thu Thủy sốt ruột, nói năng không suy nghĩ: "Thẩm Uyển Nhạc năm tuổi từng bái một đạo sĩ du phương làm sư phụ, đạo sĩ du phương ở Thẩm phủ ba năm, gia phụ phát hiện đạo sĩ du phương dạy Thẩm Uyển Nhạc một số kỹ năng dâm tà, mới đuổi đạo sĩ du phương đi."


Nàng ta chỉ mải bôi nhọ ta mà quên mất lòng hiếu kỳ của đế vương nặng đến đâu.


Thiên Đức Đế nhìn ta, lại nhìn Thẩm Thu Thủy. Cười nói: "Nếu đã như vậy, gọi Tiết Nhị vào cung hỏi một chút, là biết có phải bỏ bùa hay không."


11


Tiết Hành Tri được triệu vào cung.


Theo kế hoạch của chúng ta, chàng rất bảo vệ ta, không chịu nói thật.


Mãi đến khi Thiên Đức Đế dùng uy nghiêm của đế vương để dọa nạt, chàng mới thành thật nói: "Thần không phải yêu thương Thẩm Uyển Nhạc, sở dĩ vô độ với muội ấy là vì muội ấy là thần nữ, có thể giúp thần gặp được vong thê."


"Đúng là nói bậy, người đã ch//ếc rồi, làm sao ả ta có thể cho ngươi gặp một người ch//ếc được?" Thiên Đức Đế khẽ nổi giận.


Tiết Hành Tri quả quyết nói: "Thẩm Uyển Nhạc là thần nữ, tự nhiên có thần thông của thần nữ."


Thiên Đức Đế trầm giọng nói với Tiết Kim Diễn: "Trẫm không ngờ Nhị lang Tiết gia lại nói năng hồ đồ như vậy!"


"Bẩm quân thượng." Tiết Kim Diễn nói: "Nhị ca của thần là người điềm đạm, ngay thẳng chưa bao giờ nói bậy về chuyện quỷ thần. Nhưng việc Nhị tẩu qua đời đối với huynh ấy là một đả kích rất lớn, thần cũng không biết huynh ấy có thật sự hồ đồ hay không."


Giọng điệu của chàng bình thản, như đang nói về một người ngoài.


Thiên Đức Đế lại rất hài lòng.


Ngài ra lệnh cho Tiết Hành Tri lui ra, nhưng lại giữ ta ở lại.


"Thẩm Quý phi ở trong cung cô đơn, thường xuyên nhớ người thân trong nhà, Uyển Nhạc hãy ở lại bầu bạn với nàng ấy nhiều hơn đi."


Như Thẩm Thu Thủy mong muốn, ta bị giữ lại trong cung.


Nhưng nàng ta lại không vui nổi nữa.


Thiên Đức Đế nói giữ ta lại để bầu bạn với Thẩm Thu Thủy, nhưng lại không cho ta ở cung Cảnh Nhân của Thẩm Thu Thủy, mà ban cho ta ở lầu Phượng Hoàng.


"Đã là thần nữ, đương nhiên nên ở lầu Phượng Hoàng." Thiên Đức Đế nói.


Tiên hoàng hậu là thanh mai trúc mã của Thiên Đức Đế, sau khi bà qua đời, Thiên Đức Đế đã cho xây lầu Phượng Hoàng này, đều dùng quy cách của Hoàng hậu trung cung, mọi người đều nói, Thiên Đức Đế cho ai ở lầu Phượng Hoàng, người đó sẽ trở thành Hoàng hậu kế nhiệm.


Thẩm Thu Thủy sau khi vào cung, đã dốc hết tâm tư muốn từ cung Cảnh Nhân chuyển đến lầu Phượng Hoàng.


Điều nàng ta mơ ước, ta dễ dàng có được, Thẩm Thu Thủy tức điên lên.


Ngày thứ hai ta chuyển vào lầu Phượng Hoàng, nàng ta đã không thể chờ đợi được mà xin yết kiến Thiên Đức Đế.


Nàng ta nói với Thiên Đức Đế: "Uyển Nhạc từng là bình thê của Tiết Nhị lang, quân thượng cho muội ấy ở lầu Phượng Hoàng, nói ra e là không hay."


Thiên Đức Đế nói với nàng ta: "Thu Thủy, nàng yên tâm, trong lòng trẫm, nàng mới là nữ nhân quan trọng nhất, trẫm giữ nàng ta lại chẳng qua là muốn xem phản ứng của Tiết Nhị lang và Tiết Tam lang thôi."


Thẩm Thu Thủy vô cùng hài lòng.


Tuy nhiên, tiếp theo, với sự giúp đỡ ngầm của Ngũ hoàng tử và Trần phi, ta đã cố tình thi triển vài lần thần thông.


"Hóa ra, trên thế giới này thật sự có thần nữ." Mắt Thiên Đức Đế lóe lên tia sáng.


Ta quỳ trên đất dập đầu: "Thần phụ không phải là thần nữ gì cả, Tiết Hành Tri nói bậy đó thôi, quân thượng ngài tuyệt đối đừng tin."


Trên triều đình, Tiết gia và Trần gia vẫn luôn cố gắng cầu xin Thiên Đức Đế cho ta trở về Tiết gia.


Sau khi Thiên Đức Đế nhiều lần từ chối, các ngôn quan phe Tiết gia và Trần gia đã trực tiếp mắng ta là yêu nữ, Tiết Hành Tri người đã nói giúp ta cũng bị Tiết gia xóa tên khỏi gia phả, đuổi ra khỏi nhà.


Dưới sự đối lập này, Thiên Đức Đế nổi lòng chống đối, ngài quả quyết nói với ta: "Ngươi chính là thần nữ!"


12


Tiết Hành Tri sau khi bị đuổi khỏi Tiết gia, đã cố tình khóc lóc thảm thiết, kéo Lưu thị lang đi uống rượu.


Lưu thị lang từng ái mộ Thẩm Thu Thủy, bây giờ là một con chó của Thẩm Thu Thủy.


Sau khi Tiết Hành Tri say đã tiết lộ với Lưu thị lang, sở dĩ trước đó chàng đối tốt với ta như vậy là vì thần nữ có thể giúp người ta thực hiện nguyện vọng, chàng muốn ta hồi sinh Tố Tố. Nhưng thần thông lớn như vậy, muốn thi triển thành công, cần ta, một thần nữ, cam tâm tình nguyện đi vào cõi ch//ếc.


Lưu thị lang đã truyền tin này cho Thẩm Thu Thủy.


Thẩm Thu Thủy rất nhanh đã có ý định.


Sau ngày đó, trước mặt Thiên Đức Đế, nàng ta lại đóng vai tỷ muội tình thâm với ta.


Ta giả vờ bị lòng hận thù làm cho mờ mắt, cố tình xin Thiên Đức Đế minh châu và phong thưởng, rồi mang đến trước mặt Thẩm Thu Thủy khoe khoang.


Thẩm Thu Thủy rất giỏi nhẫn nhịn, vừa ghen tị đến nghiến răng nghiến lợi, vừa cười nói với Thiên Đức Đế: "Uyển Nhạc từ nhỏ đã thích tỷ tỷ này của nó, có được thứ gì tốt, là vội vàng mang cho tỷ tỷ này xem, để bệ hạ chê cười rồi."


Dưới sự nỗ lực của Thẩm Thu Thủy, Thiên Đức Đế rất nhanh đã tin rằng tình cảm giữa hai tỷ muội ta và Thẩm Thu Thủy rất sâu đậm.


Ngài cười lớn: "Thẩm gia sinh ra một quý phi, một thần nữ, Thẩm tướng đối với Đại Chiêu trung thành tận tụy, trời đất chứng giám!"


Thẩm Thu Thủy lộ ra vẻ mặt đắc ý.


Ngày thứ hai sau khi quân thượng nói câu đó, những lời Tiết Hành Tri nói lúc say trước mặt Lưu thị lang đã lan truyền trong cung, lọt vào tai Thiên Đức Đế.


"Đây đều là những lời vô căn cứ." Thẩm Thu Thủy cố tình nói với Thiên Đức Đế: "Uyển Nhạc tuy từ nhỏ có chút thần thông, nhưng tuyệt đối không có năng lực như vậy."


"Ái phi nói không có, đương nhiên là không có." Thiên Đức Đế hùa theo, nhưng nụ cười không chạm đến đáy mắt.


Hôm đó chính là ngày lập thu, ta ở trong lầu Phượng Hoàng ngồi xếp bằng đốt hương cầu phúc.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo