Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn mưa phùn lất phất trước hoa ngoài cửa sổ, lòng nhẹ nhõm chưa từng có.
Bóng đen mà Thẩm Thu Thủy bao trùm lên ta, vào khoảnh khắc này đều tan biến hết.
"Rất tốt." Ta nở một nụ cười chân thật.
"Chỉ là, tội danh của Thẩm Thu Thủy liên lụy đến Thẩm gia, Tân Đế tuy không lấy đi tính mạng của một trăm tám mươi bảy người Thẩm gia, nhưng đã tước đoạt tất cả quan chức của Thẩm gia, ra lệnh cho tộc nhân họ Thẩm trong vòng ba mươi năm không được tham gia khoa cử, tài sản gia tộc bị tịch thu vào quốc khố, toàn tộc di dời đến Lĩnh Nam. Thẩm đại nhân và Thẩm phu nhân đã cầu xin đến Tiết gia, mẹ bảo ta hỏi muội, có muốn giúp một tay không."
Lời nói của Tiết Hành Tri khiến nụ cười trên mặt ta cứng lại.
Ta sững người.
Tố Tố mở lời: "Uyển Nhạc, kế hoạch lần này là nhờ muội mới thành công, muội hy vọng sắp xếp cho họ thế nào, chỉ cần muội mở lời, Tân Đế sẽ nương tay."
"Không cần đâu." Ta lắc đầu, nói: "Ta đã gả đến Tiết gia, phải lo cho Tiết gia. Hôm nay ta cầu xin cho Thẩm gia, Tân Đế tuy sẽ nới lỏng, nhưng dùng chính là thể diện của Tiết gia."
Ta nhớ lại những lời cha mẹ đã khuyên ta gả cho Tiết Hành Tri.
Khẽ nói: "Tiền đồ của ba trăm năm mươi tám người Tiết gia, ta không thể nói bỏ là bỏ được."
Cha mẹ sinh ra những nữ nhi như ta và Thẩm Thu Thủy, bây giờ nhận được kết quả này, đó cũng là cái nhân mà họ đã gieo.
Lĩnh Nam tuy xa nhưng không phải là nơi không người, người khác ở được, họ tự nhiên cũng ở được.
16
"Đến Giang Nam đi, nơi đó cầu nhỏ nước chảy nghe nói rất đẹp, trong 'Vạn Sĩ du ký' nói rằng vào lúc xuân hạ giao mùa, ta mua hai cân rượu đào, rang nửa cây trà non để pha trà, ngồi đâu cũng là nửa cuốn từ đời Tống. Ta thấy rất hay, muốn đi xem."
Khi Tân Đế hỏi về dự định của ta, Tiết Hành Tri và Ngu Tố Tố, ta đã nói với vẻ mặt mong đợi.
"Vậy thì đến Giang Nam đi, hộ tịch, thân phận mới và giấy thông hành, trẫm đều đã chuẩn bị xong cho các ngươi rồi. Những việc khác trẫm cũng sẽ sắp xếp ổn thỏa, đến đó, không ai dám làm khó các ngươi đâu." Tân Đế nói.
Tiết Hành Tri cung kính nhận lấy mấy cuốn văn thư từ tay Tân Đế.
Dập đầu tạ ơn, từ biệt.
Ta cùng Tiết Hành Tri và Ngu Tố Tố quay người đi ra ngoài.
"Thẩm Uyển Nhạc." Tân Đế bỗng gọi tên ta.
Ta quay người nhìn ngài.
Tân Đế nói: "Ngươi còn muốn hỏi trẫm điều gì nữa không?"
Trong mắt ngài có chút mong đợi.
Ta lắc đầu.
Tân Đế thở dài một tiếng, nói: "Kim Diễn... hắn có tài năng và thủ đoạn, trẫm đã hạ hắn từ vị trí viện trưởng Hoằng Tài Viện xuống, cho hắn vào Đại Lý Tự."
Tiết Kim Diễn ở độ tuổi này, vào Đại Lý Tự là thích hợp nhất, làm tốt ở Đại Lý Tự, có thể trực tiếp điều đến Hình bộ, không có gì bất ngờ, chàng sớm muộn cũng sẽ là một đại thần quyền lực.
Chàng dù sao cũng lớn lên cùng Tân Đế, xem ra Tân Đế đã tha thứ cho việc chàng lâm trận lùi bước ngày trước.
"Bệ hạ anh minh." Ta bình tĩnh nói.
Ta và Kim Diễn đã kết thúc rồi, chàng sống tốt hay xấu, đều không liên quan đến ta nữa.
Tân Đế nhíu mày, cuối cùng thở dài, nói: "Ngươi đi đi, sống cho tốt, để tên tiểu tử đó hối hận đi."
Thế là, ta và Tiết Hành Tri, Ngu Tố Tố cùng nhau mua một chiếc xe ngựa, rời khỏi kinh thành.
Trong thân phận mới mà Tân Đế cấp cho chúng ta, Tiết Hành Tri là ca ca ruột của ta, Tố Tố là tẩu tẩu của ta.
Ta lại có gia đình, một gia đình hoàn toàn khác với Thẩm Thu Thủy.
Mọi chuyện đều rất tốt, chúng ta đến Giang Nam vào lúc xuân hạ giao mùa. Chỉ là "Vạn Sĩ du ký" đã lừa chúng ta, ở Giang Nam lúc xuân hạ giao mùa, hoa đào đã tàn, trà mới đã già, những cơn mưa dầm dề không dứt khiến chúng ta phải ru rú trong ngôi nhà mới mua, cảm giác mình cũng sắp mọc rêu như góc tường.
Hay là, đến Mạc Bắc đi?
Sa mạc khói cô đơn, trăng thu trên ải, chắc không phải là lừa người chứ!
17
Ngoại truyện góc nhìn của Tân Đế Thịnh Dụ:
Tiết Kim Diễn là huynh đệ của ta, huynh đệ tốt nhất.
Ban đầu hắn đến cầu xin ta âm thầm bảo vệ Thẩm Uyển Nhạc, ta mới biết trên người hắn đã xảy ra chuyện tàn nhẫn đến nhường nào.
Ngày tế lễ ở Thái Sơn, hắn đơn phương dừng kế hoạch, không phải là muốn từ bỏ Thẩm Uyển Nhạc.
Mà là bảy ngày trước, hắn bị Thẩm Thu Thủy dùng danh nghĩa của Mẫu phi ta lừa vào cung, rồi dùng thân phận Quý phi ép hắn uống một tách trà.
Hắn cứ ngỡ uống xong trà rồi nhanh chóng ra khỏi cung là không sao, y thuật Tiết gia cao minh, dù là trúng kịch độc cũng có ba phần cơ hội sống.
Tuy nhiên, trong trà không phải là kịch độc, mà là thuốc mê dùng trên chiến trường để làm ngựa bất tỉnh.
Thẩm Thu Thủy, nữ nhân này đ//ộc á//c đến mức, vì muốn muội muội ruột của mình là Thẩm Uyển Nhạc đau khổ, đã lừa người trong lòng của muội muội mình vào cung làm mê man, sau đó c//ắt đi phẩm giá nam tử của hắn.
Sau khi Tiết Kim Diễn tỉnh lại, thân tâm đều bị tổn thương.
Thẩm Thu Thủy nói với hắn, nếu hắn dám đòi công bằng, thì ả ta sẽ cho cả thiên hạ biết, tam công tử tài năng kinh diễm của Tiết gia ở Nhữ Nam có ý đồ bất chính với Quý phi nương nương, bị thị vệ bảo vệ Quý phi nương nương không cẩn thận chặt đứt của quý, từ đó trở thành thái giám.
Đâu có công bằng gì.
Kim Diễn không còn cách nào, chỉ có thể trong thời gian ngắn nhất, nén đau đưa ra quyết định: từ bỏ Thẩm Uyển Nhạc.
Hắn chỉ nói sự thật cho một mình ta, cầu xin ta đi bảo vệ Thẩm Uyển Nhạc.
"Ngươi sợ ả chê ngươi à? Nếu ả dám chê ngươi, cũng không xứng đáng để ngươi chịu nhục như vậy." Ta nói.
"Không phải, ta sợ nàng ấy không chê ta." Tiết Kim Diễn vừa cố nén sự sỉ nhục và đau đớn khi phải bôi thuốc cho nơi đó, vừa van xin ta: "Điện hạ, ta sợ nàng ấy từ đó sẽ chìm trong bùn lầy, không còn khả năng thoát ra nữa."
Dù sao cũng là tình nghĩa huynh đệ lớn lên cùng nhau, ta đã đồng ý với hắn.
Kim Diễn nói, Thẩm Thu Thủy bây giờ đang được sủng ái, Mẫu phi của ta ở hậu cung sớm muộn gì cũng sẽ đối đầu với ả ta, Phụ hoàng của ta bây giờ ngày càng hoang dâm vô đạo, hắn quyết định lợi dụng thân thể tàn phế này, sớm chuẩn bị.
Ta không hiểu ý của hắn.
Nhưng hai ngày sau, ta đã hiểu.
Hắn xin yết kiến Phụ hoàng của ta, tự đề cử mình, xin cho mình một chức quan. Phụ hoàng kiêng dè Tiết gia ở Nhữ Nam là thế gia đại tộc, đương nhiên không muốn trọng dụng hắn. Thế là hắn đã "cắt đứt" gốc rễ của mình, tuyên thệ trung thành với Phụ hoàng.
Công tử của một thế gia đại tộc đường đường lại trung thành với mình đến mức bằng lòng làm thái giám!
Nhiều năm dùng ngũ thạch tán, đã sớm phá hủy lý trí của Phụ hoàng.
Ngài đã tin những lời khéo léo và sự đầu hàng của Kim Diễn, bất chấp sự phản đối của các quần thần phong hắn làm viện trưởng Hoằng Tài Viện.
Ngài tin Kim Diễn sẽ trung thành với ngài, tin rằng Tiết Kim Diễn sau này sẽ dâng cả Tiết gia ở Nhữ Nam cho ngài.
Tiết Kim Diễn quá táo bạo, nhưng ta không ngăn cản hắn, ta sợ hắn sẽ mất đi động lực sống.
Thẩm Thu Thủy thật sự là một nữ nhân đ//ộc á//c nhất mà ta từng gặp.
Thấy Thẩm Uyển Nhạc gả cho Tiết Hành Tri làm bình thê xong, người Tiết gia đối với Thẩm Uyển Nhạc đều rất tốt, ả ta lại không ngồi yên được, lại cho người đi hãm hiếp gi//ết ch//ếc Ngu Tố Tố.
Thêm vào đó, tình hình của Mẫu phi ở hậu cung ngày càng khó khăn, Hoàng phi của ta mỗi lần vào cung thỉnh an xong trở về đều khóc không thành tiếng, các biểu huynh nhà ngoại liên tục bị hãm hại.
Sau khi cứu được Ngu Tố Tố, ta cùng Thẩm Uyển Nhạc, Tiết Hành Tri và những người khác đã định ra kế hoạch ép Phụ hoàng thoái vị, ch//ém ch//ếc yêu phi.
Kế hoạch là do Thẩm Uyển Nhạc nghĩ ra, với sự giúp đỡ ngầm của Kim Diễn, chúng ta đã thuận lợi hoàn thành kế hoạch.
Thẩm Thu Thủy ch//ếc rồi, Phụ hoàng trở thành thái thượng hoàng lúc mưa thu lá ngô đồng rơi.
"Có nên nói sự thật cho Thẩm Uyển Nhạc không?" Ta hỏi Tiết Kim Diễn.
"Không cần." Tiết Kim Diễn lắc đầu: "Nàng hận ta còn tốt hơn là yêu ta."
Lúc Thẩm Uyển Nhạc đến từ biệt, Tiết Kim Diễn đứng ngay sau tấm bình phong.
Ta thấy sự không nỡ trong mắt hắn.
Vì vậy, lúc Thẩm Uyển Nhạc quay người, ta đã gọi nàng lại.
Ta có một sự thôi thúc muốn nói hết mọi chuyện cho nàng biết.
Nhưng ta thấy sau tấm bình phong, Tiết Kim Diễn đặt ngón trỏ lên môi, làm một động tác im lặng.
Chúng ta lúc nhỏ chơi trò đ//ánh trận, mỗi lần ta bị hắn chặn lại, ta đều làm một động tác như vậy, bảo hắn giả vờ không thấy ta.
Lần nào hắn cũng cười, tha cho ta, quay người đi hướng khác.
Ta cuối cùng đã không nói sự thật cho Thẩm Uyển Nhạc.
Có lẽ là vì tình nghĩa huynh đệ.
Hoặc có lẽ là sợ hãi, sợ mất đi một huynh đệ dám vì ta mà sinh tử, cũng sợ mất đi một trung thần có mưu trí và thủ đoạn.
18
Ngoại truyện Tiết Kim Diễn:
Quân thượng là một vị quân vương tốt.
Văn võ bá quan, vạn dân thiên hạ, không ai không khen ngài.
Nhưng ngài lên ngôi, dù sao cũng đã dùng thủ đoạn không trong sạch.
Nếu muốn lưu lại tiếng thơm trong sử sách, sự thật về việc ch//ém yêu phi phải mãi mãi không được tiết lộ.
Ngài là huynh đệ của ta, nhưng cũng là Đế vương.
Cách tốt nhất để chôn vùi sự thật là để những người đã tham gia vào kế hoạch đó mãi mãi im lặng.
Ngài vừa mới lên ngôi, đã cho Uyển Nhạc, nhị ca và nhị tẩu đi.
Nhưng hộ tịch và giấy thông hành cho thân phận mới của họ đều là do ngài cấp.
Lòng Đế vương khó lường, không ai biết ngài sẽ thay đổi ý định lúc nào.
Vì vậy, ta phải ở lại.
Làm một thanh đao của ngài, dọn dẹp sạch sẽ những mối nguy hiểm lớn nhỏ trong ngoài triều đình.
Thanh đao này của ta hữu dụng, phần đời còn lại của Uyển Nhạc và họ mới có thể sống yên ổn.
Vậy thì ta cũng mãn nguyện rồi.
(Hoàn)