Vẫn yêu em như ngày đầu - Chương 1

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

1


"Bà ơi!"


Tôi hét lên rồi lao về phía trước, hoảng hốt đến mức va phải một người.


"Mắt mày để làm cảnh à?"


Người đó túm lấy tay tôi, giơ tay lên định đánh.


Tôi quay người lại, bắt gặp một đôi mắt quen thuộc.


Anh ngậm điếu thuốc, ánh nhìn đầy bực dọc.


Ngay sau đó, anh nắm chặt tay gã kia, kéo hắn đi:


"So đo với con gái thì còn ra gì."


Tôi đứng chôn chân nhìn bóng lưng họ khuất dần trong mưa bụi.


Phải đến khi bà và ông nội chạy đến ôm chầm lấy tôi, tôi mới như tỉnh khỏi cơn mộng.


Anh ấy... sao lại thành ra như vậy chứ?


"Sao không báo trước với ông bà? Bọn ta còn định ra thị trấn đón cháu cơ mà!" ông nội trách yêu.


"Cháu tìm được đường mà! Cháu muốn tạo bất ngờ cho ông bà!" tôi ôm lấy họ, cười rạng rỡ.


Trên đường về nhà, tôi cứ ngoái đầu nhìn bóng lưng ấy, mãi không thôi suy nghĩ.


2


Tôi và Quý Như Phong là bạn học tiểu học và trung học cơ sở.


Anh ấy từng rất ngoan, tính tình hiền lành dễ mến.


Ngày xưa lúc nào cũng ăn mặc gọn gàng, sạch sẽ.


Nụ cười của anh ấy từng rất ấm áp.


Còn bây giờ, áo quần rách rưới, đầu tóc bù xù như tổ quạ.


Ngậm điếu thuốc trong miệng, dáng vẻ như một tên đầu gấu lang thang.


Từ năm lớp 9, tôi kết thúc cuộc sống của một đứa trẻ bị bỏ lại quê, quay về thành phố sống với bố mẹ.


Vậy là cũng đã gần ba năm tôi không gặp lại anh ấy.


3


"Ông bà ơi, người vừa nãy… là Quý Như Phong thật sao ạ?"  tôi hỏi, trong lòng vẫn còn bán tín bán nghi.


"Ừ, đúng rồi, là bạn học cũ của cháu đó." ông nội gật đầu.


"Thằng bé khổ lắm, số phận trớ trêu… sau khi cháu đi không lâu, mẹ nó ngoại tình bị bố nó bắt quả tang, bà ta bị đánh đến chết, bố nó thì vào tù. Thằng bé... cũng từ đó mà hỏng mất."


Một cảm giác chua xót dâng lên nghẹn ngào trong lồng ngực tôi.


Tôi lặng lẽ bước vào nhà, lòng nặng trĩu.


Phòng của tôi vẫn được giữ gìn sạch sẽ dù chẳng ai biết tôi sẽ về, chỉ là… tôi đã lớn hơn, căn phòng nhìn có vẻ nhỏ lại.


Anh ấy cũng đã lớn. Ngũ quan rõ ràng hơn, cao hơn trước nhiều.


Chỉ là… không hiểu sao lại thành ra như thế.

 

4

 

Ông bà tôi tất bật trong bếp chuẩn bị bữa tối, đứa cháu từ xa trở về như báu vật.

 

Không cho tôi đụng tay đụng chân gì, bắt ngồi chơi ở phòng khách.

 

Tôi duỗi người một cái, rồi bước ra ban công hít thở.

 

Bà tôi thích hoa, nên ban công chất đầy chậu lớn chậu bé, sắc màu rực rỡ.

 

Tôi dựa người vào lan can, ngửa mặt đón gió.

 

Từng đợt gió nhẹ lướt qua mặt, lùa tóc bay bay, mát lành dễ chịu.

 

Bỗng tôi có cảm giác ai đó đang nhìn mình.

 

Mở mắt quay đầu lại — là anh ấy.

 

Cậu cùng hai người bạn, tay xách đồ ăn, bia rượu, thuốc lá.

 

Một người huýt sáo khi thấy tôi.

 

Tôi lặng lẽ lùi lại, để bản thân khuất khỏi tầm mắt họ.

 

Nếu nhà cũ chưa bị đổi, thì cậu vẫn ở tầng trên chúng tôi.

 

5

 

Chẳng bao lâu sau, có tiếng gõ cửa.

 

Tôi nhìn đồng hồ, đoán chắc nhóm họ vừa đi ngang tầng mình.

 

Nhìn sang ông bà, dường như họ không nghe thấy.

 

Tôi đi ra mở cửa, anh ấy nhẹ nhàng bước vào, như chẳng cần xin phép.

 

Ấn tượng đầu tiên, anh gầy đi nhiều quá.

 

Anh tiến đến bàn ăn, đặt một túi nilon lên:

 

"Ông Trương à, chú Trần nhờ cháu mang thịt qua, cháu để trên bàn nhé."

 

Ông nội tôi ló đầu ra nhìn:

 

"Cảm ơn A Phong, ở lại ăn cơm đi, ông đang nấu rồi!"

 

"Thôi ạ, bạn cháu còn đang đợi ngoài kia. Hôm khác cháu ghé."

 

Nói xong, anh quay lưng đi, nhưng chưa ra hẳn, lại quay về đứng trước mặt tôi.

 

Tôi ngẩng đầu, anh cúi xuống.

 

Ánh mắt chạm nhau.

 

"Xem ra nước thành phố đúng là dưỡng người tốt ghê."

 

Buông một câu như đùa mà chẳng đùa, cậu rảo bước đi thẳng.

 

Tôi đứng ngẩn ra, đến khi cậu đóng cửa lại mới hoàn hồn.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo