Vầng trăng vĩnh viễn không lặn - Chương 6

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

17

 

Diễn hay đấy, để chiếm được tình cảm của Lương Ngật Châu, tự tát mình khá đau đấy.

 

Tôi nhìn dấu vân tay hiện rõ trên mặt Tiết Thuần mà c.h.ế.t lặng.

 

Lương Ngật Châu nghe thấy tiếng động, vội vàng mở cửa đi vào.

 

"Kiều Di, sao em lại ở đây? Tại sao em lại đánh cô ấy? Buông ra!"

 

Tôi vẫn đang nắm tóc Tiết Thuần trong tay, mất cảnh giác bị Lương Ngật Châu xô ngã, loạng choạng suýt ngã.

 

"Đây là phòng học nơi ban nhạc của chúng tôi diễn tập. Cô ta tự mình đến tìm rắc rối."

 

"Tôi kéo tóc cô ta để tự vệ, cô ta đã tự tát mình. Nếu có bản lĩnh thì đi xem camera giám sát đi."

 

"Không phải cậu đánh tôi chỉ vì camera giám sát tầng này bị hỏng sao?" Tiết Thuần rúc vào bên cạnh Lương Ngật Châu, khóc lóc thảm thiết.

 

"Kiều Di, em lại phát điên gì vậy?"

 

“Nếu tôi và Tiết Thuần thực sự bên nhau thì làm gì đến lượt em?”

 

Trong mắt và lông mày của Lương Ngật Châu chứa đầy sự tức giận, anh ta hạ giọng.

 

"Hơn nữa, cho dù tôi có chuyện gì với cô ấy thì sao? Chẳng phải khi ở bên tôi, em cũng đang cặp kè với người khác sao?"

 

Khi nhắc đến điều này, anh ta dường như có đủ tự tin để buộc tội tôi.

 

"Tôi đã nói với em từ lâu rằng việc thành lập ban nhạc tồi tàn này chỉ lãng phí thời gian của em mà thôi."

 

"Hãy nhìn chiếc quần short denim mà em đang mặc đi. Em có thực sự muốn những người đàn ông khác nhìn thấy đôi chân của mình không?"

 

Tôi liếc nhìn các nhạc cụ và thiết bị xung quanh, rồi nhìn xuống quần áo của mình với vẻ mặt xấu xí.

 

Lũ rác rưởi này.

 

Tôi run lên vì tức giận và những ngón tay của tôi cũng bắt đầu run rẩy.

 

Tôi mở miệng định mắng anh ta nhưng cổ họng tôi nghẹn lại không nói được.

 

Đối mặt với đôi mắt đỏ hoe của tôi, Lương Ngật Châu quay đi và nói với giọng căng thẳng.

 

"Tôi không thể để em vô cớ bắt nạt người khác, nếu em không xin lỗi, vậy tôi đành phải kêu Tiết Thuần đánh trả."

 

18

 

Tiết Thuần lặng lẽ nhếch môi và mỉm cười đầy khiêu khích.

 

Tôi kìm nước mắt, nắm chặt ngón tay, chuẩn bị đấm vào bộ mặt vô liêm sỉ của con k.h.ố.n này.

 

Một giọng nam quen thuộc đột nhiên từ ngoài cửa vang lên: “Cậu định đánh ai?”

 

Đó là Giang Tư Dữ.

 

Không giống như sự dịu dàng thường ngày, khuôn mặt anh lúc này không hiện lên bất cứ biểu cảm gì.

 

Anh bước tới vài bước và kéo tôi lại gần, khuôn mặt anh trở nên lạnh lùng.

 

Lương Ngật Châu nheo đôi mắt đen và nâng cằm.

 

"Bạn trai đến đây để ủng hộ cơ à, nhưng hôm nay có ai đến cũng vô ích. Cô ấy đánh ai thì cô ấy phải xin lỗi người ấy."

 

"Mình không có. Cô ta là người đầu têu. Cô ta đã vu khống mình." Trong đầu tôi hiện lên nỗi bất bình, tôi vội vàng giải thích với Giang Tư Dữ.

 

“Tôi tin cậu, không sao đâu, đừng sợ.” Anh không chút do dự trấn an tôi.

 

"Camera giám sát tầng này đã được sửa chữa mấy ngày trước rồi chỉ cần đến bộ phận an ninh tra xem ai đánh ai là được."

 

"Được rồi, vậy thì đi check cam." Lương Ngật Châu hừ nhẹ và chuẩn bị bước ra ngoài.

 

Tiết Thuần không nhúc nhích.

 

Cô ta đứng cứng ngắc, đôi mắt chớp chớp.

 

Cô ta không ngờ camera giám sát đã được sửa chữa.

 

"Kiều Di, hóa ra cô và Giang Thần ở bên nhau."

 

"Không cần xem giám sát nữa, cũng không phải chuyện gì to tát."

 

Tiết Thuần miễn cưỡng mỉm cười và tỏ ra lưỡng lự.

 

Cô ta không thể giấu được cảm giác tội lỗi và hoảng sợ.

 

Lương Ngật Châu khá thông minh khi anh ta không ngu si.

 

Anh ta nhanh chóng phản ứng lại, không thể tin được nhìn Tiết Thuần: "Em nói dối anh? Có phải em đã khiêu khích Kiều Di trước không?"

 

"Ngày mai tôi sẽ kiểm tra manera giám sát và gửi đến trường đại học của cô. Chờ hình phạt thích đáng đi."

 

Giang Tư Dữ bỏ lại những lời này, nắm lấy tay tôi rời đi.

 

Đi ngang qua Lương Ngật Châu, tôi chợt nhớ đến lời anh ta nói về việc hẹn hò, tôi lấy điện thoại ra giơ lên trước mặt anh ta.

 

"Nhìn cho rõ, bọn tôi chỉ thêm WeChat sau khi xuống xe ngày hôm đó."

 

“Tôi không hèn hạ như anh.”

 

“Về chuyện ve vãn tán tỉnh, tôi kém hơn anh nhiều.”

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo