Ám Triều Dữ - Chương 11

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Cuối tháng tư, Hải Thành đã bước vào mùa hè oi ả.

Bên bờ biển vào đêm hè, cùng người mình yêu chân trần đi trên bãi cát, cảm nhận hơi nóng, tận hưởng làn gió mát, cuộc sống bình dị và vui vẻ.

Bạch Sơ Lâm chạy ra khỏi nhà, tìm một nơi vắng người, nhìn ra biển xa xăm một màu đen kịt, như thể mọi bóng tối trên đời đều bị nuốt chửng. Khi anh buồn thường chạy đến đây, không nghĩ gì cả, chờ đợi thủy triều cuốn trôi đi nỗi buồn.

Hóng gió suốt một tiếng đồng hồ, người cũng trở nên tê dại, cho đến khi mẹ gọi điện: "Tung Tung, không đi ăn thì thôi, sao phải chạy ra ngoài, sắp mười hai giờ rồi, sao còn chưa về nhà."

Khi vừa mới đọc tin nhắn, mẹ Bạch và ba Dư đang nói với anh rằng ngày mai sẽ đi gặp một người chú dì. Gần đây, ba Dư được ba Lâm giúp đỡ trong công việc, sau khi qua lại mới phát hiện ra vợ của hai người lại là bạn học cấp ba, nhưng vì mất liên lạc nên đã lâu không nói chuyện.

Gần đây mối quan hệ của hai nhà ngày càng thân thiết, nói chuyện một hồi mới phát hiện con cái còn học cùng một trường trung học, muốn nhân dịp kỳ nghỉ nhỏ, tụ tập một chút.

Ai ngờ vừa mới nói với anh, đứa trẻ này lại đột nhiên chạy ra ngoài, khiến bọn họ giật mình.

Khi anh về nhà, bố mẹ vẫn chưa ngủ.

"Bố mẹ, con không sao, chỉ là tâm trạng hơi không tốt."

Hai người đưa mắt nhìn nhau một cái, ba Dư đang định mắng thì đã bị mẹ Bạch ngăn lại.

"Được rồi, mau đi ngủ đi."

Bạch gia nuôi dạy con theo phương châm để con tự do phát triển, đặt ra một mục tiêu, sau khi đạt được sẽ không can thiệp nữa.

Sau khi về phòng, ba Dư có chút tức giận: "Chỉ là ra ngoài ăn một bữa cơm thôi, nó có cần phải tức giận như vậy không?"

Mẹ Bạch ngồi trước bàn trang điểm chỉnh lại tóc, "Đó là vòng xã giao của chúng ta, con không muốn đi thì thôi, nhưng em thấy, nó không phải phiền lòng vì chuyện này đâu."

...

Ngày hôm sau, hai gia đình gặp nhau ở nhà hàng.

Khi vợ chồng Lâm gia dẫn Lâm Tê Đường bước vào, vợ chồng Bạch gia đã ngồi sẵn ở đó rồi.

"Ôi, hai người đến sớm quá."

Người lớn đầu tiên hàn huyên một hồi.

"Nào Đường Đường, gọi chú dì đi."

Lâm Tê Đường phóng khoáng bước lên, nhìn bọn họ mỉm cười chào hỏi: "Chào chú dì, con tên là Lâm Tê Đường."

Vợ chồng Bạch gia gật đầu, mẹ Bạch lấy quà ra đưa cho cô, cẩn thận nhìn cô, rồi quay đầu nhìn mẹ Lâm, cười nói: "Thật giống cậu lúc còn trẻ."

"Tất nhiên rồi, gen của tớ rất ưu tú đấy hahaha."

Bọn họ trò chuyện rất sôi nổi, Lâm Tê Đường có chút nhàm chán ngồi đó.

Lúc đầu cô không muốn đến, nhưng nhà hàng hôm nay sang trọng và ngon miệng, không đến ăn thì có chút đáng tiếc.

Thấy mọi người đã đến, mẹ Bạch liền gọi phục vụ vào gọi món.

Mẹ Lâm có chút nghi hoặc, "Không đợi con trai đến rồi mới gọi à?"

Mẹ Bạch xua tay, "Thằng bé có việc nên không bảo nó đến, lần sau tụ tập sẽ dẫn nó đến."

Kỳ nghỉ nhanh chóng trôi qua, lại phải quay về "ngồi tù", nhưng lần này mọi người không còn ủ rũ như trước đây nữa.

Bởi vì...

Giải bóng rổ được mong đợi từ lâu sắp được tổ chức, hoạt động này được tổ chức theo đơn vị lớp, các lớp sẽ bốc thăm để thi đấu với nhau.

Tất nhiên, một số lớp có thể hợp tác với các lớp khác, nhưng phần thưởng sau khi chiến thắng sẽ không dễ chia, về cơ bản sẽ không có lớp nào lựa chọn như vậy. Quyết định do học sinh đưa ra, giáo viên chủ nhiệm không tham gia quá nhiều.

Lớp ba có hơn một nửa là nam sinh, một nửa trong số đó đều học giỏi và yêu thích thể thao.

Giáo viên chủ nhiệm mỗi lần nhìn thấy học sinh các lớp khác ở sân bóng vào giờ ra chơi, đều mắng bọn họ không chịu học hành, giờ ra chơi nào cũng chạy xuống đánh bóng, nói rằng nếu họ học hành cũng tích cực như vậy thì đã đỗ vào Thanh Hoa Bắc Đại rồi. Nhưng khi nhìn thấy học sinh lớp ba, thầy ấy lại nói ôi thật xuất sắc, học hành vất vả như vậy mà còn có thể rèn luyện sức khỏe, thật là phát triển toàn diện đức trí thể mỹ lao. Đúng là tiêu chuẩn kép.

Các bạn nữ lớp ba yên tâm giao cho các bạn nam hoàn thành hoạt động này, đến lúc đó bọn họ chỉ cần cổ vũ là được.

Nhưng, năm nay đã có một số thay đổi, các bạn nữ cũng phải thành lập đội để tham gia, cuối cùng cộng điểm của nam và nữ, để quyết định thắng thua. Nếu lớp không thành lập được đội nữ thì sẽ bị tụt lại so với các lớp khác.

...

Đội nam lớp ba nhanh chóng xác nhận được mười hai cầu thủ, nhưng nữ chỉ có mười lăm người, không ai muốn tham gia lắm...

Trong khi đó, tình hình ở lớp mười lại hoàn toàn ngược lại, lớp mười chỉ có hơn mười bạn nam, biết chơi bóng rổ vừa khéo có năm người, là lực lượng chủ lực, những bạn nam còn lại đều phải tham gia tập luyện, đến lúc đó nếu có vấn đề sẽ có người thay thế. Nữ có rất nhiều, để bù đắp cho sự yếu thế của các bạn nam so với các lớp khác, các bạn nữ cần phải tích cực tham gia.

Giải bóng rổ sẽ được tổ chức, nhưng học tập không thể bỏ bê. Thời gian bắt đầu giải đấu là vào thứ sáu tuần này, thứ bảy nghỉ, tiếp theo là chủ nhật và thứ hai, tổng cộng ba ngày.

Trước thứ hai, các lớp cần phải nộp đơn đăng ký tham gia, nếu không nộp đúng hạn sẽ bị coi là bỏ cuộc, ban thể dục sẽ dựa vào đơn đăng ký để bốc thăm và sắp xếp thứ tự thi đấu.

Toàn khối đều tích cực tham gia, nhưng chỉ còn chưa đầy một tuần nữa là đến giải đấu, các thiếu niên luôn khao khát chiến thắng, ngoài việc tập luyện trong giờ thể dục, các vận động viên tham gia đều sẽ chọn ra sân bóng để tập luyện sau giờ học.

Nhưng, người đông thịt ít, sân bóng trong nhà có hai, ngoài trời có năm, vận động viên thể thao còn cần chiếm hai sân, cuộc tranh giành sân bóng càng thêm gay gắt.

Thứ tư, tiết thể dục của lớp ba được xếp vào tiết thứ ba buổi chiều, là tiết học cuối cùng, rất có lợi cho việc chiếm sân.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo