Ảnh Hậu Hắc Mã - Chương 15

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

85


Ta đánh rơi thanh kiếm của Thái tử.


Rồi hỏi Lạc Hà.


"Kẻ tàn sát phủ họ Tống nhà ta, là ngươi?"


Lạc Hà cười lớn.


"Người nhà họ Tống, quả nhiên đều rất thông minh."


"Thật hối hận vì ta đã không đến sớm hơn, giết luôn cả ngươi."


Ta siết chặt nắm đấm.


"Trong nhà ta toàn là người già yếu, phụ nữ và trẻ con. Với ngươi không oán không thù."


"Vì sao ngươi lại ra tay tàn độc như vậy?"


Ngũ quan của Lạc Hà méo mó, hét về phía ta:


"Vì sao?"


"Mặt của ta là do huynh trưởng ngươi Tống Tử Lăng bắn bị thương."


"Nam nhân của ta cũng là do Tống Tử Lăng giết chết."


"Nhà họ Tống đã giết bao nhiêu người Bắc Lương?"


"Ta chỉ giết mấy chục mạng người nhà các ngươi mà thôi."


"Ta còn thấy là ít đấy."


Bàn tay ta nắm chặt chuôi kiếm, run lên bần bật.


Ta tiếp tục hỏi ả: "Đầu độc Hoàng tử Phật quốc, cũng là do ngươi làm?"


Lạc Hà cười vừa diễm lệ vừa tà ác.


Ánh mắt đầy gian xảo.


"Là Hoàng hậu của các ngươi bảo Hà Nhu làm."


"Đừng hòng đổ lên đầu người Bắc Lương chúng ta."


"Người Phật quốc sẽ không tha thứ cho các ngươi, cũng sẽ không liên minh với các ngươi nữa."


"Đây đều là do các ngươi tự chuốc lấy."


86


Mẫu thân ta, người nhà họ Tống, và cả Hoàng tử Phật quốc.


Đối với Lạc Hà mà nói, đây là một mũi tên trúng hai đích.


Nhất định phải đạt được.


Nhưng Hoàng hậu làm vậy, là vì điều gì?


Ta tuy ghét Hoàng hậu, nhưng cũng không muốn bị Lạc Hà dắt mũi.


Thế là, ta chất vấn ả, động cơ của Hoàng hậu là gì.


Lạc Hà vừa khống chế Hoàng hậu, vừa lùi đến cửa lớn.


Ả dựa lưng sát vào cửa.


Không hề có chút sợ hãi nào.


Bằng giọng điệu chế nhạo, ả nói với mọi người:


"Người Ninh quốc các ngươi, ai cũng hèn hạ. Cứ nhìn Hoàng hậu của các ngươi là biết."


"Bà ta hạ hàn độc cho Lục Phóng, để mưu đoạt đế vị cho Hoàng đế."


"Bà ta chỉ muốn Lục Phóng làm một con chó giữ cửa, trông nhà cho Đế vương."


"Nhưng con chó này lại không được ngoan ngoãn cho lắm. Thanh danh uy vọng ngày càng cao."


"Lại còn có kẻ muốn chữa khỏi hàn độc cho nó. Ví dụ như mẫu thân của Tống Tử Lăng."


"Cho nên, Hoàng hậu chỉ đành hại bà ta thôi. Ai bảo bà ta lắm chuyện."


Nói xong, ả trêu chọc hỏi ta.


Những động cơ này đã đủ chưa?


Ả tuy cười rất thoải mái, dáng vẻ lười biếng.


Nhưng bàn tay bóp chặt Hoàng hậu lại không hề suy chuyển.


Không một chút sơ hở.


Ả không phải là một nữ nhân bình thường.


Mà là một gián điệp được huấn luyện bài bản của Bắc Lương.


Nhất thời ả nói đến hưng phấn.


Không có ý định dừng lại.


Ả còn nói cho mọi người biết.


Cái chết của huynh trưởng ta Tống Tử Lăng, cũng có liên quan đến Hoàng hậu.


Năm đó Bắc Lương đột nhiên công thành.


Đội quân của Hà Quốc công đáng lẽ phải lập tức đến chi viện.


Hoàng hậu giả vờ ra ngoài bị phục kích, giữ chân binh mã của Hà Quốc công ở lại tìm kiếm cứu viện.


Khiến Hà Quốc công mấy ngày sau mới đến được chiến trường.


Dẫn đến việc huynh trưởng ta tử trận khi thủ thành.


Mà Lục Phóng, người Hoàng hậu vốn hy vọng sẽ chết, lại không chết.


Còn nổi giận với Hà Quốc công.


Đánh mù mắt ông ta.


87


Giọng nói của Lạc Hà khiến Hoàng hậu mặt xám như tro tàn.


Không ngừng rên rỉ từ trong miệng.


"Ngươi hại ta..."


"Tất cả đều là do ngươi xúi giục..."


"Ngươi lại là người Bắc Lương..."


Bà ta đã mất hết ý chí cầu sinh, liều mạng lao vào lưỡi dao của Lạc Hà.


Muốn cắt cổ tự vẫn.


Ta cầm lấy cây cung.


Cây cung của huynh trưởng ta.


Giương cung nhắm vào Lạc Hà.


Thái tử chắn trước mặt ta.


"Lạc Hà đang bịa đặt, ly gián."


"Tống Uyển Ngâm, ngươi muốn hại chết Hoàng hậu sao?"


Lục Phóng dùng kiếm gạt Thái tử ra.


"Để Vương phi bắn tên."


Thái tử vô cùng phẫn nộ.


Ra lệnh cho Hà Quốc công, lập tức bắt ta và Lục Phóng lại.


88


Hà Quốc công vẻ mặt đầy hờn dỗi.


Đi về phía Lục Phóng.


"Lục Phóng, lời của yêu nữ Bắc Lương ban nãy, ngươi có nghe thấy không?"


"Lúc đó quả thực là Hoàng hậu đã lừa ta, ta mới đến cứu viện muộn."


"Làm sao ta có thể hại ngươi và Tử Lăng được?"


"Vào sinh ra tử bao nhiêu năm, ngươi không tin ta, còn ra tay độc ác với ta?"


Lục Phóng quay mặt đi.


"Nếu thật sự nghi ngờ ngươi, ngươi sẽ chỉ mù một mắt thôi sao?"


"Chẳng phải đã để lại cho ngươi một mắt, để có thể tiếp tục bắn tên sao?"


Hà Quốc công hừ lạnh một tiếng.


"Cảm ơn nhé!"


"Nhưng mà, khi Tử Lăng chết, lòng ta cũng đau đớn vô cùng."


"May mà ngươi đã đánh ta, để khi ta nhớ đến hắn, có thể không tự trách mình nhiều như vậy."


Hà Quốc công không thèm để ý đến Thái tử.


Bởi vì Thái tử sẽ không hiểu, tình nghĩa vào sinh ra tử trên chiến trường là gì.


Ông còn dùng thân mình, chắn Thái tử sang một bên.


"Mũi tên này, để cho muội muội của Tử Lăng bắn."


89


Phía trước ta, là một khoảng không rộng lớn.


Chỉ có hai người.


Lạc Hà và Hoàng hậu.


"Đừng căng thẳng."


Lục Phóng thì thầm bên tai ta.


Khiến lòng ta vững vàng trở lại.


Lạc Hà tiếp tục la hét với ta và Lục Phóng.


"Hoàng hậu mới là thủ phạm chính."


"Nhưng Bệ hạ của các ngươi chưa chắc đã không biết."


"Lục Phóng và người nhà họ Tống trấn giữ biên quan, nhưng cuối cùng kết cục đều ra sao?"


Nữ nhân này, thật lợi hại.


Có thể xem là báu vật của Bắc Lương.


Đã đến nước này rồi, mà vẫn còn làm nhiễu loạn lòng người.


Ta sẽ không để thù hận che mờ đôi mắt.


Can đảm và mưu lược của Hoàng hậu, còn kém xa ả.


Nếu không có ả ngày ngày khiêu khích và bày mưu tính kế, Hoàng hậu không thể nào nghĩ được chu toàn như vậy.


Ả chính là muốn Ninh quốc chúng ta đại loạn.


Gà nhà bôi mặt đá nhau.


Huynh đệ cốt nhục tương tàn.


Còn muốn Hoàng tử Phật quốc chết trong tay chúng ta.


Để Bắc Lương được lợi.


Ả là bộ não độc ác.


Hoàng hậu là bàn tay bị ả giật dây.


Đối với ta, tất cả đều như nhau.


Kẻ giết người phải đền mạng.


Kẻ xúi giục giết người, cũng đừng hòng trốn thoát.


Ta bắn một mũi tên lông trắng về phía họ.


Cánh tay cầm dao găm của Lạc Hà bị một mũi tên xuyên thủng.


Găm chặt trên cánh cửa lớn.


Hoàng hậu bị kình lực của mũi tên làm ngã xuống đất.


Lục Phóng cho thị vệ bắt sống Lạc Hà và Hoàng hậu.


Rồi dịu dàng nhận lấy cây cung từ tay ta.


"Không ai chết cả, mũi tên hay lắm!"


90


Những lời Lạc Hà nói, thật kinh người.


Những người có mặt ở đây, ai nấy đều vẻ mặt nghiêm trọng.


Hoàng đế thì mặt mày sa sầm.


Người ra lệnh giam giữ Lạc Hà.


Hoàng hậu tạm thời giam cầm ở Đông cung.


Người xoa xoa mặt Tiểu Nguyệt Lượng.


"Là con đã ngửi ra được mùi của người Bắc Lương."


"Ghi công đầu."


Người lại nhìn về phía Lục Phóng.


Vẻ mặt phức tạp.


Nhất thời không nói nên lời.


Lục Phóng quỳ xuống, nói với Hoàng đế:


"Hoàng huynh, Hoàng hậu hạ độc thần, thần vô cùng oán hận."


"Nhưng thần chưa bao giờ có lòng mưu phản soán vị. Từ xưa đến nay huynh đệ tương tàn, chỉ làm lợi cho ngoại bang."


"Vì vậy, lời của Lạc Hà, thần đệ sẽ không để trong lòng, hy vọng Hoàng huynh cũng vậy."


"Nhưng có một câu ả nói rất đúng. Thần chính là một con chó giữ cửa."


"Nhưng thần biết rõ, thứ thần canh giữ là gia và quốc, là sự an ninh của Ninh quốc, là sự thái bình của bá tánh."


"Vì vậy, thần không ngại tiếp tục giữ cửa, cam tâm tình nguyện, vạn tử bất từ."


Hoàng đế đỡ chàng dậy.


Hai tay vỗ mạnh vào vai chàng.


Ánh mắt đầy kỳ vọng.


Lục Phóng từng nói với ta, thủ đoạn đoạt vị năm đó của Hoàng đế không được quang minh.


Nhưng từ khi lên ngôi đến nay, cũng xem như là cần cù yêu dân.


Nội ưu thường dẫn đến ngoại hoạn.


Chàng không muốn trở thành nguyên nhân gây ra nội ưu.


Chẳng bằng làm một thanh kiếm sắc bén không làm đau tay, lại quang minh chính đại.


Dù cho được nắm trong tay quân vương, cùng chém về một kẻ địch, một mảnh tối tăm, thì kiếm cũng có thể thực hiện được hoài bão của mình.


91


Cuối cùng Hoàng đế đi về phía ta.


Ôn tồn nói:


"Trẫm có lỗi với người nhà họ Tống."


"Sẽ lập tức chiếu cáo thiên hạ, cái chết của mẫu thân ngươi không liên quan đến Hoàng tử Phật quốc."


Ta hành lễ tạ ơn.


Nhưng còn một người, ta không muốn bỏ qua.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo