Át Chủ Bài Của Thái Tử Phi - Chương 1

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

1


Trong tân phòng được trang hoàng bằng lụa đỏ và nến mừng, nhân lúc Thái tử vào trong thay y phục, ta khẽ run rẩy gạt phăng cả bình r ượu lẫn hai chiếc ly trên bàn xuống đất.


Những dòng chữ bất ngờ hiện ra ban nãy chỉ tồn tại trong chốc lát rồi tan biến, thế nhưng nội dung ẩn giấu trong đó lại như một nhát dao bén ngọt cắm thẳng vào lòng ta, khiến toàn thân ta rơi vào trạng thái lạnh buốt như bị n ém xuống hầm băng.


Ta nhìn chằm chằm vào vũng r ượu loang lổ trên mặt sàn, lòng bàn tay siết chặt đến mức móng tay cắm sâu vào da thịt, cơn đau nhói ấy như muốn nhắc nhở ta rằng đây không phải ảo giác, và cũng không phải là mơ.


Thái tử quay lại rất nhanh. Ta vội mím môi, cố gắng giữ cho gương mặt mình không để lộ cảm xúc, rồi làm ra vẻ e lệ:


 “Ban nãy thiếp quá căng thẳng… nên lỡ tay làm đổ r ượu hợp cẩn rồi. Thiếp đã sai người đi lấy bình mới, phiền điện hạ đợi một lát.”


“Không cần!”


Hắn lập tức lên tiếng, thấy ta lộ vẻ nghi hoặc thì lại mỉm cười che giấu, rồi bước tới kéo ta vào lòng.


“Đêm xuân ngắn ngủi, rượu hợp cẩn sáng mai uống cũng chưa muộn. Đừng phụ cảnh đẹp đêm nay.”


Hắn nhanh chóng bổ sung như để phủ thêm một lớp lý do hợp tình hợp lý:


“Vả lại, r ượu hợp cẩn lần này là mỹ tửu do Phụ hoàng đích thân ban tặng, không phải loại tầm thường. Sáng mai ta sẽ tự mình cho người chuẩn bị lại.”


Ta nhìn hắn thong thả nói đông nói tây, khi thấy hắn cố tình không cho người của ta động tay vào ly r ượu kia, thì trong lòng ta đã tin đến tám, chín phần những gì dòng chữ kia cảnh báo.


Thế nên ta chỉ ngoan ngoãn mỉm cười gật đầu, vòng tay ôm lấy eo hắn, rồi nhẹ giọng đáp:


 “Tất cả đều nghe theo điện hạ.”


Một đêm xuân nồng nàn trôi qua. Khi trời vừa hửng sáng, ta đã trông thấy trên bàn cạnh giường có bày sẵn hai ly r ượu hợp cẩn được chuẩn bị lại.


Nhân lúc Thái tử vào gian trong thay y phục, ta lặng lẽ tiến tới và nhanh chóng đổi vị trí hai ly rượu.


Thái tử nhanh chóng quay trở lại. Ta và hắn sóng vai ngồi xuống, rồi cùng nhau nâng ly uống cạn chén r ượu hợp cẩn muộn màng.


Hắn nhìn ly r ượu đã cạn trong tay ta và dịu dàng nói rằng trưa nay sẽ đến dùng bữa cùng ta, sau đó liền vội vã rời đi.


Ta ngồi một mình trên chiếc giường vẫn còn vương hơi ấm của hắn, đầu óc như rối thành một mớ tơ vò.


Đêm qua, ngay thời khắc ta định nâng ly r ượu, một loạt ký tự lạ bỗng hiện lên trước mắt, nói rằng trong ly r ượu đó có thuốc tuyệt sản do chính tay Thái tử bỏ vào.


Lý do là vì hắn đã phải lòng thị nữ hồi môn của ta, Thanh Hoàn. Vì muốn trải đường cho nàng ta, hắn đã không tiếc đường h ạ th uốc ta.


Thế nhưng, đó vẫn chưa phải là tất cả.


Một lý do khác sâu xa hơn, chính là vì Thái tử kiêng dè thế lực nhà mẹ đẻ ta. Bấy giờ hắn vẫn cần sự giúp đỡ của Khương gia, nhưng lại sợ ta sinh con rồi sẽ sinh gốc rễ trong hậu cung, và sau này sẽ càng khó nh ổ b ỏ.


Sau một hồi nhắc thiệt hơn, hắn chọn giải pháp c ắt đ ứt từ trong trứng nước.


Ta không dám chắc tất cả đều là thật. Thế nhưng, chỉ riêng phản ứng của hắn đêm qua đã khiến ta tin ít nhất ba phần.


Huống hồ, chuyện này không chỉ liên quan đến riêng ta, mà còn l iên l ụy đến cả gi a t ộc và phụ mẫu nên ta càng không thể làm ngơ.


Cho dù chỉ có một phần trăm khả năng thì ta cũng phải xem như đó là sự thật.


Từ nhỏ, ta từng đọc không ít sử sách, ta biết rõ một vị đế vương tương lai sẽ có bao nhiêu toan tính.


Hiện tại hắn còn cần Khương gia. Thế nhưng một khi đã đăng cơ, chỉ cần trong lòng hắn còn chút kiêng dè thì sớm muộn gì… hắn cũng sẽ ra tay.


Nhẹ thì l ưu đ ày cả tộc.


Nặng thì tr u d i cửu tộc.


Đế vương bạc bẽo, lòng dạ khó dò.


Hôm nay hắn có thể nhẫn tâm h ạ th uốc t uyệt s ản với ta, thì ngày mai hắn cũng tuyệt đối không nương tay với Khương gia.


Ta không thể ngồi chờ ch ếc như thế được.


Ngay lúc này, ta cứ mặc định rằng trong ly r ượu hợp cẩn sáng nay thực sự có th uốc t uyệt s ản, mà Thái tử ta từng tin tưởng hết mực, đã uống trọn.


Nếu vậy, sau này hắn sẽ không thể có con được nữa.


Vậy thì, trong vòng một tháng, ta nhất định phải mang th ai.


Chuyện này… không thể để chậm trễ thêm dù chỉ là một ngày.


Còn về người được chọn… sau khi xem lại kỹ càng những tin tức mà người của ta âm thầm truyền về từ trong phủ, cuối cùng ta đã xác định được một ứng cử viên, là thị vệ thân cận nhất bên cạnh Thái tử, Vân Phong.


Nếu Thái tử có thể để mắt đến thị nữ hồi môn của ta, thì để đáp lễ, ta cũng nên động tới người thân cận nhất của hắn một lần cho công bằng.


Thế lực Khương gia trải rộng trong triều, chỉ cần mở miệng ra lệnh, người được cử đi điều tra lập tức tra được tất cả lai lịch của Vân Phong, từ nơi sinh, đường đi học võ, cho đến mối ràng buộc duy nhất mà hắn còn lưu luyến nơi nhân thế, là một muội muội nhỏ tuổi, dung mạo thanh tú và hiện vẫn còn sống nương tựa ở quê nhà.


Vài ngày trước, muội muội của hắn bị một tên công tử tr ác t áng để ý và bắt đi trên phố.


Khi người của Khương gia tìm đến thì nàng ta đã bị nhốt trong phủ mấy ngày liền, thân thể bị gi ày v ò đến mức s uy k iệt, thần trí thì vô cùng h oảng l oạn.


Chỉ chậm thêm một khắc thôi, nàng ta đã thực sự tr eo c ổ t ự v ẫn.


Chính vào buổi trưa hôm đó, ta nhận được thư hồi đáp từ huynh trưởng xác nhận việc cứu người đã thành công. Không chần chừ, ta lập tức sai người chuyển tin cho Vân Phong.


Tối đến, quả nhiên Vân Phong đã đến sân của ta.


Người tới mặc y phục đen kín đáo, dáng người cao lớn, thân hình cường tráng, gương mặt cương nghị mang theo vẻ cứng cỏi đặc trưng của người từng ra chiến trận.


Hắn ta bước thẳng đến trước mặt ta, không nói một lời dư thừa, lập tức quỳ một gối xuống đất:


 “Đại ân của Thái tử phi, thần thay mặt muội muội, khấu tạ ân tình như trời biển của người!”


Một nam nhân vạm vỡ như vậy, vậy mà lúc này viền mắt lại trở nên hoe đỏ, trong ánh mắt ẩn chứa nỗi sợ hãi muộn màng cùng lòng biết ơn nghẹn ngào.


“Sau này, Vân Phong xin nghe theo mọi sự sắp đặt của Thái tử phi!”


Người của Khương gia còn điều tra thêm được một chuyện.


Hóa ra lý do khiến Vân Phong nửa tháng không về nhà, bỏ lỡ thời khắc muội muội bị b ắt c óc, là vì hắn ta đang làm nhiệm vụ tuyệt mật do Thái tử giao phó ở một nơi khác.


Trong thời gian đó, bà thím hàng xóm thấy muội muội Vân Phong m ất t ích suốt mấy ngày, sợ có chuyện chẳng lành nên mới lần theo địa chỉ mà Vân Phong để lại và vội vã đến báo tin.


Nào ngờ địa chỉ đó lại chính là một biệt viện bí mật mà Thái tử thường dùng để xử lý những việc m ờ á m.


Vị thím kia đường đột xông tới hiển nhiên đã bị người của Thái tử trực tiếp đuổi đi.


Nếu không nhờ Khương gia âm thầm ra tay thì lúc này, Vân Phong e là chỉ còn có thể đứng trước m ộ muội muội mà đ ốt giấy tiền và nói l ời v ĩnh b iệt.


Hiện tại, hắn ta biết ơn ta bao nhiêu, thì sẽ hận Thái tử bấy nhiêu.


Và điều đó, vừa hay lại hợp ý ta.


Từ hôm nay trở đi, Vân Phong sẽ là con á t ch ủ b ài bí mật nhất mà ta âm thầm cài c ắm bên cạnh Thái tử.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo