Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A… Ưm… Lớn… Lớn quá… Hu hu hu…” Đột nhiên bị đau nên cơ thể Ôn Tâm trở nên cứng nhắc, tiếng khóc nức nở cũng dần vang lên.
“Xin lỗi, xin lỗi mà.” Tề Mân nhịn xuống kích động trong lòng, nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt nhiễm lệ của Ôn Tâm.
“Hu… hu…” Ôn Tâm dúi đầu vào cổ Tề Mân nghẹn ngào. Cô dần thích ứng sự đau đớn kia. Mà nó cũng chuyển thành cảm giác nhộn nhạo, cô không tự chủ mà lắc eo.
“Được không em?” Tề Mân đã không thể nhịn được nữa, dương vật lún sâu vào “hang động” ẩm ướt lại căng mịn. Bên trong hút lấy hút để “hàng” của cô. Cảm giác thoải mái làm cho cô mất đi lý trí. Cảm nhận chuyển động của Ôn Tâm, cô hỏi.
“Vâng…” Dù rất xấu hổ với loại chuyện như vậy, nhưng Ôn Tâm cũng biết được sự nhẫn nhịn của Tề Mân. Cô trả lời một cách thỏ thẻ.
Tề Mân nghe xong liền trở nên hưng phấn. Tay ôm eo Ôn Tâm bắt đầu di chuyển. Mỗi một lần thúc vào là một lần cắm vào nơi sâu nhất.
“Ưm… A… A… Nhanh… Chậm thôi… A… A…” Ánh mắt Ôn Tâm dại ra, eo vô thức thuận theo Tề Mân mà đong đưa, nhưng không lúc nào có thể theo được nhịp cuối của cô. Cuối cùng, cô khuất phục để Tề Mân chủ động mọi thứ.
“Bé yêu. Bên trong em nóng quá. Kẹp chị thật chặt nha.” Tề Mân thở hổn hển, khuôn mặt hưng phấn đến ửng hồng. Cô cảm giác được dương vật trong Ôn Tâm muốn thoải mái đến nổ tung luôn rồi. Chuyển động không có chậm lại, ngược lại, mỗi một lần đâm thọc đều cho ra khoái cảm vô hạn. So với miệng trên của Ôn Tâm, là một chín một mười.
“Bé yêu… Sướng không em?”
“Em…” Ôn Tâm quay mặt sang một bên, muốn cô trả lời sao đây? Mà trả lời thì ngại chết. Vốn định im lặng để chuyện qua nhanh, nhưng không nghĩ tới việc Tề Mân đột nhiên ngưng lại. Ánh mắt tê dại như biến mất, đổi lại là ánh mắt sâu thẳm. Ôn Tâm khó chịu mà xoay xoay eo.
“Bé yêu khó chịu hả?” Tề Mân đưa mặt lại gần Ôn Tâm, nheo mắt nhìn cô mà nói.
“Em…” Ánh mắt Ôn Tâm trở nên dao động. Cô không dám nhìn khuôn mặt đang đối diện mình. Mà không cũng không dám nói gì nữa.
“Hà... Nếu em không thoải mái, vậy chị rút ra nhé?” Giọng Tề Mân trở nên mất mát, dương vật cũng vì vậy mà rút ra dần.
Lúc đầu Ôn Tâm còn tưởng Tề Mân nói giỡn. Dù sao thì “cái đó” ở trong cô cứ cương thẳng như vậy, Tề Mân sao có thể nhịn được. Nhưng khi thấy dương vật ấy đang dần rút ra, cô có chút hoảng rồi… Cô còn chưa ra nữa. Sao có thể rút được?
Nghĩ xong, cô giơ chân vòng qua eo Tề Mân, dùng lực một chút. Cô liền khiến Tề Mân không có phòng bị bị đẩy về phía trước.
“A… Ưm…” Động nhỏ chịu đủ kích thích mãnh liệt liền trở nên ướt át. Hơn nữa vì khi nãy rớt cảm xúc, cảm giác lấp đầy này làm Ôn Tâm không nhịn được mà rên rỉ.
“… Bé yêu.” Tề Mân vì hành vi của Ôn Tâm mà ngạc nhiên không thôi. Nội tâm cũng xuất hiện chút kinh hỉ.
“Em… Em muốn mà… Cho em đi… nha…” Ôn Tâm khẽ nói, khuôn mặt trở nên đỏ bừng. Hiện giờ không phải lúc xấu hổ, chi bằng thẳng thắn còn hưởng thụ cuộc vui.
“Bé yêu… Bé yêu à…” Tề Mân nghe câu đó xong, ánh mắt dục vọng nổi lên. Cô để chân Ôn Tâm ở một bên vai của mình, tay bóp đùi dùng sức thúc vào.
“A… A… Sâu quá… A… Ư…” Ôn Tâm rên rỉ. Vì tư thế này mà “cái đó” có vẻ sâu hơn. Cũng vì vậy mà khoái cảm cũng mãnh liệt hơn.
“A… A… Có cái gì đó muốn ra…”
Giữ vai Tề Mân, Ôn Tâm gào khóc nức nở.
“Bé yêu muốn ra rồi sao? Vậy chị cũng phải nỗ lực hơn.” Tề Mân nghe xong, lập tức dùng sức thúc mạnh hơn, nhanh hơn.
“A… a… a… Muốn… ra…” Ôn Tâm cong người, phía dưới cũng chảy ra một dòng nước mạnh.
“Ôi trời, bé yêu ra rồi à.” Tề Mân kinh ngạc tới nhíu mày. Đây là lần đầu cô thấy việc này. Nước thật nhiều. Bé Omega này chẳng nhẽ làm từ nước sao?
"Ha… Ha… Ha..." Khi Ôn Tâm còn đang thở gấp hưởng thụ dư vị cao trào, Tề Mân lại tiếp tục thúc đẩy.
“Chị… Chị chờ chút… Em… Em vừa mới ra… Ưm… Không… Không được…”
“Bé yêu… Em ra rồi. Chị cũng muốn ra. Nếu không… sẽ không công bằng đâu.” Tề Mân hổn hển nói.
“Chị… Rõ ràng lúc nãy chị…” Đã bắn rồi mà. Mỗi người ra một lần là công bằng rồi còn gì. Đó là lời Ôn Tâm muốn nói. Thế nhưng hành vi phóng túng của Tề Mân căn bản làm cho cô cứ chìm đắm trong dục vọng.
Tề Mân nhìn phần cổ trắng trẻo của Ôn Tâm. Nhớ tới khi sáng ngửi thấy mùi tin tức tố của Phong Kỳ Mộ trên người Ôn Tâm, cô có chút không vui. Vì thế, cô mở miệng cắn vào gáy Ôn Tâm.
“Ư… a…” Ôn Tâm ngẩng đầu lên, cảm xúc xen lẫn sung sướng cùng đau đớn.
Tin tức tố điên cuồng tràn vào trong cơ thể Ôn Tâm làm cho Ôn Tâm còn muốn thêm nữa. Tề Mân thì một lòng muốn ép mùi của Phong Kỳ Mộ xuống nên cực kỳ phối hợp. Loại ăn ý phối hợp này được Tề Mân hưởng ứng cực kỳ.
Lúc này, toàn bộ phòng thí nghiệm chỉ vang lên tiếng “bạch, bạch, bạch”, tiếng thở dốc cùng âm thanh rên rỉ yêu kiều.