Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Kỳ... Kỳ Mộ? Sao chị vào phòng em được?" Ôn Tâm cố gắng hồi tưởng nhưng vẫn không nhớ mình có nghe tiếng mở cửa nào.
"Đó là vì em không để ý thôi." Phong Kỳ Mộ nhún vai nói.
"Chị... Chị có thể đứng lên trước được không?" Ôn Tâm chỉ cảm thấy chóp mũi của cô tràn ngập hương hoa hồng. Mùi hương không chỉ dễ ngửi, mà còn làm cô có phản ứng kỳ quái. Tay chân đặc biệt bủn rủn, đầu óc hỗn loạn. Điểm đáng hổ thẹn nhất là chất lỏng dưới thân cũng đang chảy ra.
“Ôn Tâm, đây là lần gặp mặt đầu tiên của mày và người ta đó. Sao mày có thể nổi lên phản ứng với người ta vậy hả? Rụt rè chút đi, có được không?” Ôn Tâm tự nhủ trong lòng. Ai ngờ đâu khuôn mặt cô lúc này đã đỏ như quả táo. Ánh mắt của Phong Kỳ Mộ càng ngày càng thâm thúy hơn nhiều.
"Chị đang rất mệt đây... Ngày hôm nay chỉ vì chuyện này mà bôn ba. Ôn Tâm, thân thể mềm mại của em làm chị cảm thấy thoải mái nha." Phong Kỳ Mộ tiến đến gần tai Ôn Tâm, phà hơi nóng thủ thỉ, lại còn hài lòng nhìn vành tai của người dưới thân đỏ hồng một mảng. Xem ra đã ngon miệng, lại làm người muốn ăn ngay lập tức.
Ôn Tâm: Không không, so với nằm phòng của tui, nằm phòng của chính chị có phải thoải mái hơn không?
Nhưng nhìn dáng vẻ có vẻ đáng thương của Phong Kỳ Mộ, Ôn Tâm không thốt ra được thanh âm nào.
Sau khi suy nghĩ xong, cô quyết định cho đối phương nằm nghỉ một lát. Ôn Tâm ngoan ngoãn để Phong Kỳ Mộ nằm nhoài sau lưng mình. Đối phương cao hơn cô một cái đầu, nhưng lại không giống như những gì cô suy nghĩ. Trái lại, cô ấy có một cơ thể hoàn mỹ, "điện nước đầy đủ", và bộ ngực còn to hơn cô gấp đôi.
Trong lúc Ôn Tâm đang suy nghĩ viển vông, cô đột nhiên cảm giác trên mông mình dường như có gì đó đang đẩy đẩy. Phía trên lại nghe thêm một tiếng rên khe khẽ.
Ngẩng đầu lên, cô đối diện với ánh mắt của Phong Kỳ Mộ, phát hiện cô ấy có chút không bình thường. Mặt hồng hồng, làm Ôn Tâm có chút lo lắng. Cô liền xoay người lại đối mặt với Phong Kỳ Mộ. Lo lắng sờ sờ trán của cô ấy.
"Kỳ Mộ, chị bị sốt hả? Chị có cần em gọi cho... Dịch tiểu thư lại đây xem chị chút không?" Ôn Tâm cẩn thận từng li từng tí một hỏi.
"Trên người em... Thơm quá đi... Nó có mùi mật ong." Mũi Phong Kỳ Mộ ngửi tới ngửi lui trên cổ Ôn Tâm, âm thanh có chút khàn khàn.
"Cái... Cái gì mật ong cơ?" Ôn Tâm lâng lâng nói, toàn thân đột nhiên căng cứng. Cô cũng ngửi thấy được. Đó là một mùi mật ong khá dày đặc, lại cùng hương hoa hồng giao thoa. Lẽ nào... Thời kỳ động dục của mình tới rồi?!
Bịch bịch bịch... Rất nhiều bước chân đột nhiên xuất hiện, phát ra từ trên lầu. Rõ ràng đó là những tiếng bước chân rất hỗn loạn. Lại nói Omega bạo phát tin tức tố sẽ hấp dẫn rất nhiều Alpha. Trong nhà này lại có sáu Alpha cực kỳ cao cấp a!
Ôn Tâm không chút nào hoài nghi năng lực công kích của Alpha có thể phá cửa phòng mình. Dù sao cô từng chứng kiến một Alpha cấp B nâng một hàng hóa nặng gấp ba lần người bình thường dễ dàng như nâng một bông hoa. Cô biết sức mạnh của Alpha là không thể tưởng tượng nổi.
Vừa đang khiếp sợ kỳ động dục của chính mình, Ôn Tâm lo lắng động tĩnh ngoài cửa thì cô lại quên một trong sáu Alpha đang nằm trên giường mình. Cô ấy còn cách mình rất gần luôn.
"Ai... Đến nhanh như vậy. Sao có thể... Là người đầu tiên mình coi trọng, Ôn Tâm đáng yêu như thế này. Sao có thể để mọi người nhìn em như thế này. Em nói đi, Tiểu Tâm Tâm." Phong Kỳ Mộ liếm liếm gáy của Ôn Tâm. Trong lúc Ôn Tâm còn phát ra một tiếng kinh hô bất ngờ, cô liền cắn mạnh vào gáy của Ôn Tâm.