Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Quý Thần Tinh bỏ rơi tôi trên núi, một anh thợ sửa xe thô kệch đã cứu tôi. Trong căn nhà trọ tồi tàn, người đàn ông cởi áo, lau cơ thể.
Những giọt nước mưa nhỏ xuống làn da màu lúa mạch, men theo những đường cơ rắn chắc trượt vào nơi thầm kín.
Anh vắt khăn, giọng khàn khàn: “Nhìn gì đấy?”
Tôi nuốt nước bọt: “Tôi... tôi muốn báo đáp anh.”
Anh cười đầy ẩn ý.
Tôi đưa anh vào giới giải trí, đóng vai nam chính thô kệch trong phim của tôi, à không, bản chất vốn đã không cần diễn.
Nửa đêm, Quý Thần Tinh đập cửa nhà tôi: “Mau cắt đứt với gã đàn ông thô kệch đó đi, anh có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra!”
Gã đàn ông thô kệch đó nở nụ cười, nâng eo tôi lên.
Giọng nói nhàn nhạt khiến da đầu tôi tê dại:
“Em đã nói sẽ báo đáp anh mà, bảo hắn cút đi.”
“Bảo bối, khóc đi, anh muốn nghe…”
1
Trong căn nhà trọ tồi tàn, tôi ngồi bên giường của Lục Chước Diên.
Anh mang đến một chậu nước nóng, đặt cạnh chân tôi.
Rồi đưa tôi một chiếc khăn.
Bàn tay anh rất to, đốt ngón tay rõ ràng.
Do làm việc nặng lâu năm, đầu ngón tay có vết chai, mu bàn tay nổi rõ gân xanh.
“Bình nước nóng hỏng rồi, lau tạm đi.”
Tôi nhìn chiếc váy dơ bẩn trên người mình, khẽ gật đầu.
Một tiếng trước, tôi và Quý Thần Tinh lên núi thắp hương.
Không ngờ lại bị lạc.
Mãi đến khi điện thoại có tín hiệu trở lại.
Anh ta lại bực bội mắng tôi: “Gọi điện làm gì? Vũ Lan đau dạ dày, anh phải đưa cô ấy đến bệnh viện.”
Trời dần tối, tôi bắt đầu thấy sợ.
“Nhưng em bị lạc rồi…”
“Lớn thế rồi còn lạc đường, lạc thì tự quay về đi, gọi cho anh làm gì?”
Tôi vừa khóc vừa cãi lại: “Rõ ràng là em đi theo anh mà, vừa quay đầu lại anh đã biến mất.”
Không khí lặng đi một thoáng, rồi bị một tiếng rên khẽ cắt ngang.
“Thần Tinh, còn bao lâu nữa? Em đau quá.”
Một hai giây sau, là giọng dịu dàng của Quý Thần Tinh: “Em ráng chịu một chút, sắp tới rồi.”
Sau đó, điện thoại bị cúp máy.
Hai người bọn họ, một người là bạn trai tôi, một người là bạn thân tôi.
Đáng ra, tôi phải nhận ra từ sớm rồi.