Bắt Nạt Bạn Cùng Phòng Mà Cậu Ta Lại Tưởng Đang Yêu Đương Với Tôi - Chương 1

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Tôi cao 1m72, người thì gầy nhẳng, vậy mà lại đi bắt nạt một thằng học thể dục ngực bự trong ký túc xá.

Sau đó, tôi không bắt nạt nữa.

Thằng học thể dục hôn tôi một cái.

“Nay sao vợ không cho anh giặt đôi tất trắng xinh xinh?”

“Vợ ơi, giường anh ủ ấm rồi nè, tối nay lại sang ngủ ôm nhau nhé?”

“Vợ sao không duỗi đôi chân thơm thơm lên ngực anh nữa? Sao không đạp ngực anh nữa?”

Vợ cái gì?!

Ai là vợ?!

Ai đạp ngực mày hả?!

-1-

Bàn chân ướt sũng của tôi đá lên ngực Chu Hổ.

Tôi bực mình ra lệnh:

“Lau khô.”

Cậu ta không nhúc nhích, chỉ trợn mắt nhìn mu bàn chân tôi đầy thách thức.

“Nhìn gì mà nhìn?”

Tôi lại đá thêm mấy cái vào ngực cậu ta, đến khi cả xương quai xanh cũng bị tôi đá ướt.

Cậu ta rên một tiếng vì đau: “Ưm~”

Rồi mới miễn cưỡng túm lấy lòng bàn chân tôi, lau nước.

Không dùng khăn, mà dùng cổ áo mình.

Chu Hổ là đối tượng tôi chuyên bắt nạt trong ký túc.

Tôi bắt nạt cậu ta, là vì thằng bạn mới chuyển đến này nhìn tôi không vừa mắt, lúc nào cũng nhìn tôi đầy khó chịu trong phòng.

Nhìn eo tôi, nhìn hông tôi, nhìn chân tôi.

Tôi rửa chân, cậu ta lại nhìn chân tôi.

Tôi cáu quá.

“Nhìn cái gì mà nhìn? Nhìn nữa thì lết qua đây rửa chân cho tao!”

Ai ngờ cậu ta bị tôi quát cho sợ thật, lật đật bò tới.

Một thằng học thể dục cao tận 1m9, da ngăm, không ngờ lại nhát đến mức sợ cả tôi.

Tôi càng quá đáng, lấy chân chà qua chà lại lên ngực cậu ta.

Quá dễ bắt nạt.

Thế là tôi được đà lấn tới.

Chu Hổ đổ xong chậu nước rửa chân, vừa leo lên giường, tôi cũng chui luôn vào chăn cậu ta.

-2-

Giường ký túc xá chỉ rộng có 1m5.

Tôi cố tình dang rộng hai chân, chiếm chỗ như thể giường của mình.

Chu Hổ run run lên tiếng:

“Cậu… cậu sang giường tôi ngủ làm gì?”

Tôi lấn qua phía cậu ta, bá đạo chiếm thêm chỗ.

“Sao? Tôi muốn ngủ đâu là quyền của tôi.”

Cậu ta cao to như vậy, bị tôi ép đến suýt rớt khỏi giường, chắc khó chịu lắm.

Cậu ta khó chịu thì tôi mới thấy dễ chịu.

Chu Hổ sợ đến cứng người, không dám động đậy.

Tôi thì cứ tự do xoay qua xoay lại trong chăn.

Không bao lâu sau, mặt cậu ta đỏ bừng vì tức.

Tức đến nỗi thở phì phò mà cũng không dám mắng tôi một câu nào — đúng là đồ vô dụng.

Thấy cái vẻ yếu đuối của cậu ta, tôi bĩu môi đầy khinh thường:

“Chăn này thô quá, cứa da tôi đau hết cả người.”

Tôi kéo cánh tay cậu ta đặt dưới cổ mình làm gối.

“Gối gì mà thấp như thế, ngủ sao nổi?”

Nửa đêm bị cọ xát đau cả người, tôi cứ thế nằm vắt vẻo trên người cậu ta suốt đêm.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, ánh mắt Chu Hổ nhìn tôi… đã bắt đầu kỳ lạ.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo