Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
-3-
Trước kia thì nhìn tôi chằm chằm, giờ chỉ cần tôi nhìn lại là cậu ta đã vội quay mặt đi.
Đúng là bị khí thế bá đạo của tôi làm cho khiếp sợ rồi!
Tôi bắt đầu bước vào chuỗi ngày bắt nạt không hồi kết.
Cậu ta đánh răng, tôi xông tới chen ngang, ngồi phệt xuống đuổi đi.
Cậu ta đang tắm, tôi giật lấy khăn tắm của cậu ta:
“Tôi cứ thích dùng cái này của cậu đó, có sao không?”
Cậu ta đang đi vệ sinh, tôi đứng ngoài cười đểu trêu:
“Lôi ra coi chút đi?”
Cậu ta rất sợ tôi, nhưng mỗi ngày vẫn ngoan ngoãn để tôi đá vào ngực, rồi lại cúi đầu lau từng ngón chân cho tôi, cả người lẫn quần áo đều bị tôi làm ướt.
Tôi cứ rình rập tìm cách bắt nạt.
Chu Hổ ngồi ăn trong căng tin, tôi ngồi ngay bên cạnh.
Cơm căng tin đúng là không dành cho con người ăn, chẳng hợp miệng tí nào.
Tôi kén ăn, nhíu mày gắp hết mỡ trong chén mình bỏ vào chén Chu Hổ.
Chu Hổ không dám phản kháng, mắt bắt đầu đỏ hoe.
Tôi lại tiếp tục gắp hết rau mùi cho cậu ta:
“Ăn đi cho chết ngạt luôn đi!”
Mắt Chu Hổ bắt đầu ươn ướt, má phồng lên vì nghẹn.
Cậu ta lắp bắp:
“Cậu… sao cậu biết tôi thích ăn rau mùi?”
Chưa kịp để cậu ta hiểu gì thêm, một cô gái khác bước tới xin số liên lạc của Chu Hổ.
Tôi bật dậy chặn ngay, tốt bụng nhắc nhở:
“Đừng xin của cậu ta, tránh xa ra thì hơn.”
Đây chính là lý do thứ hai khiến tôi bắt nạt Chu Hổ.
Chu Hổ chuyển trường đến, gây sốt vì ngoại hình đẹp trai.
Nhưng nghe đồn cậu ta treo đầu dê bán thịt chó: “Thả thính khắp nơi, không chủ động, không từ chối, không chịu trách nhiệm” một tên tra nam thứ thiệt.
Tôi ra tay trừng trị vì dân trừ hại, thay trời hành đạo.
Sau khi đuổi khéo cô gái kia, tôi quay đầu đắc ý hỏi:
“Không được như ý nhỉ?”
Nước mắt Chu Hổ chảy ướt cả mặt.
“Ghen… ghen thật rồi…”
-4-
Không ăn sủi cảo thì ghen cái gì?
Chu Hổ vừa nói cậu ta thích ăn rau mùi á?
Chắc tôi nghe nhầm rồi.
Cái thứ kinh dị như rau mùi mà cũng có người thích sao?!
Còn miếng mỡ kia, Chu Hổ vừa gắp vừa nhét vô miệng, nước mắt lại vừa lã chã rơi xuống.
Tôi nhìn chằm chằm mà cậu ta cũng không dám không ăn, nhìn mà phát tởm.
Tôi lén chụp lại cảnh cậu ta đang ăn, gửi cho thằng bạn học trường khác là Giang Minh:
【Giang Minh, đây là cái tên tra nam tao xử mỗi ngày nè. Mày nhìn đi, bị tao bắt nạt khóc mà còn không dám phản kháng, yếu xìu luôn ha.】
Giang Minh xem ảnh xong kích động hẳn lên:
【Vãi cả chưởng! Thằng này vai rộng gấp đôi mày! Ngực còn to hơn cái mặt mày nữa đấy!】
【Người mày đạp mỗi ngày là nó hả? Nó không táng mày à?!】
Tôi tỉnh bơ trả lời:
【Dám đâu mà táng, nhát thấy ớn. Tất chân tao toàn vứt cho nó giặt, ăn cơm còn phải đút tận miệng cho tao, ngoan như cún luôn rồi.】
Để chứng minh không bốc phét, tôi quay một video gửi cho Giang Minh:
Tôi vừa há miệng, Chu Hổ liền đút một quả trứng cút đã bóc vỏ vào lưỡi tôi.
Ngón tay còn vô tình chạm vào đầu lưỡi, cậu ta đỏ bừng mặt, mím môi, ánh mắt rón rén dò xét tôi.
Tôi gửi video đi, Chu Hổ đứng bên cạnh nhỏ giọng hỏi:
“Cậu… cậu định đăng TikTok à?”
Tôi bực mình:
“Đăng TikTok cái đầu cậu ấy.”
Giọng cậu ta càng thấp hơn:
“Để… ghi lại khoảnh khắc đẹp trong cuộc sống…”
Khoảnh khắc cái con khỉ!
Đăng cái video mình đi bắt nạt người khác, định hứng gạch đá của cộng đồng mạng à?
Tôi cứ tưởng Giang Minh xem xong sẽ khen tôi “đỉnh của chóp”.
Ai ngờ nó còn hoảng hơn:
【Vãi nồi Linh Tu! Mày muốn chết à?! Không thấy gân xanh nổi đầy cổ tay nó hả?!】
【Tao nói thật, mày đừng chơi ngu, thỏ non cũng biết cắn người đấy! Huống hồ đây là hổ!】
【Chọc điên nó rồi, nó mà vụt mày thì mông mày chắc nát luôn, biết chưa?!】
【Vỗ cho cái mông quay như chong chóng thì lúc đó mới sáng mắt ra!】
Không đời nào.
Tôi nhìn con hổ ngoan hiền kia đang cắm cúi ăn rau mùi tôi gắp cho.
Hổ mà tôi còn thuần cho ăn chay được, thì có gì đáng sợ?
Tôi đầy tự tin:
Chừng đó mà cũng đòi đánh được tôi đến “mông nở hoa” á?