Bắt Nạt Bạn Cùng Phòng Mà Cậu Ta Lại Tưởng Đang Yêu Đương Với Tôi - Chương 9

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

-12-

Một thằng đàn ông mà bị gọi là “vợ”, thật sự mất mặt chết đi được.

Huống chi tôi còn chẳng hề thích con trai.

Mặc dù tôi đã phớt lờ không thèm để ý đến Chu Hổ, nhưng cậu ta vẫn cứ bám riết phía sau tôi.

“Vợ ơi, uống sữa đi.”

Tôi nhìn cái ly cậu ta đưa qua, đầy chán nản gạt tay ra:

“Tôi không uống. Tôi cũng không phải vợ anh.”

Chu Hổ có chút thất vọng, mím chặt môi.

“Không phải vợ anh cũng uống được mà… Uống đi, em gầy quá rồi.”

“Còn không phải do bị anh làm cho tức đến gầy người ra đấy à! Anh hôn tôi trước mặt bao nhiêu người như vậy, anh…”

Chu Hổ cúi gằm đầu.

“Vợ ơi, anh sai rồi mà.”

Nói rồi, còn cẩn thận kéo nhẹ gấu áo tôi.

“Vợ à, anh đã sưởi ấm giường rồi, tối nay em có muốn qua nằm ngủ cùng anh không?”

“Ngủ cái gì mà ngủ? Hồi trước tôi chỉ là chen chỗ anh ngủ, không nhìn ra à?!”

Cái tên đầu đất này!

Tôi còn bị cái sự ngu ngơ của cậu ta làm cho cười nghẹn.

Chu Hổ cười khờ khạo gãi đầu:

“Không sao đâu, vợ chen lên người anh cũng được.”

Sau đó cậu ta ngồi xổm xuống cạnh chân tôi, định xắn ống quần giúp.

Trông mặt đầy nghiêm túc, ngoan ngoãn:

“Vợ rửa chân đi, hôm nay cổ áo anh thấm nước lắm, lau chân đảm bảo sạch bóng luôn!”

Tôi giật mạnh chân về, không cẩn thận đá đổ chậu nước.

Nước rửa chân bắn tung tóe khắp sàn.

Ngực tôi phập phồng vì tức.

“Tôi nói bao nhiêu lần rồi hả, tôi không phải vợ anh!”

Chu Hổ không hề nổi giận.

Cậu ta nhặt cây lau nhà lên, cúi người nghiêm túc lau sạch nước trên nền.

“Em đừng giận mà. Vậy anh không gọi vợ nữa, gọi là ‘cục cưng’ được không?”

“Không được!”

Chu Hổ rất kiên nhẫn với tôi.

Biết tôi không muốn công khai chấp nhận tình cảm của cậu ta, thì lén lút giặt vớ cho tôi, lén mua đồ ăn ngon cho tôi, lén đặt ly sữa nóng lên bàn tôi, còn tự tay chép lại mấy điểm kiến thức quan trọng trước kỳ thi cho tôi.

Trước mỗi giờ học lại hỏi:

“Cục cưng, sau giờ học mình đi ăn chung nha?”

“Không.”

Tôi đã từ chối cậu ta tới lần thứ tám rồi.

Từ chối đến mức chính tôi cũng thấy mềm lòng.

Dù sao cũng chỉ là đi ăn.

Ăn một bữa đâu có nghĩa tôi đồng ý làm vợ cậu ta.

Thế là tôi quyết định đồng ý một lần.

Tan học, tôi lề mề bước về phía chỗ ngồi của Chu Hổ.

Chưa tới nơi, đã thấy Chu Hổ bị một đám con gái vây quanh.

Chu Hổ ở giữa nhóm con gái, cười tươi như hoa.

Đột nhiên tôi nhớ ra, Chu Hổ là một “hải vương”.

Đúng lúc đó Chu Hổ ngẩng đầu, ánh mắt bắt gặp tôi.

Tôi nắm chặt tay, xoay người bỏ đi.

Chu Hổ vội vàng chen khỏi đám đông đuổi theo:

“Cục cưng, thật sự không muốn đi ăn chung à?”

Tôi bỗng thấy bực bội vô cớ.

“Đã nói không đi thì đừng hỏi nữa!”

“Anh sợ em đổi ý phút chót mà.”

“Sao tôi có thể đổi ý được!”

Tôi cắm đầu bước nhanh hơn, lòng khó chịu không rõ lý do.

Rồi tôi phát hiện đúng là Chu Hổ lằng nhằng với rất nhiều cô gái.

Người tìm cậu ta càng lúc càng nhiều.

Cậu ta thật sự đúng kiểu “không từ chối, không chủ động, không chịu trách nhiệm”.

Bất cứ cô gái nào bắt chuyện, cậu ta cũng đáp lại nhiệt tình.

Ngay cả khi đang đi phía sau tôi, cũng có mấy cô gái chào hỏi.

Cậu ta lập tức cười toe toe đáp lời.

Tôi rốt cuộc không nhịn nổi nữa.

Tôi quay lại, hét lên với Chu Hổ vẫn đang cười:

“Chu Hổ! Anh đừng có theo tôi nữa!”

Chu Hổ bị tiếng quát làm giật mình, mắt đỏ hoe:

“Cục cưng, em vẫn còn giận đúng không?”

Tôi tức đến mức suýt nghẹt thở. Chỉ tay về phía cô gái đang rời đi:

“Anh đi theo cô ta đi!”

Chu Hổ sững sờ:

“Anh đi theo cô ta làm gì?”

Tôi nghiến răng:

“Không đi theo cô ta thì đi theo con nhỏ buổi sáng có cái nơ bướm trên đầu!

Đi theo con bé chiều qua đứng trước ký túc xá mắt to như cái đèn!

Đi theo nhỏ hôm kia có nốt ruồi dưới mắt, chân trắng dài miên man ấy!

Đi theo nguyên đám vây quanh anh cười đùa hôm kìa ấy!”

Không hiểu sao mắt tôi bắt đầu cay cay, giọng nói cũng trở nên uất ức.

“Anh có nhiều người như vậy… thì đừng theo tôi nữa!”

Tôi quay đầu đi, không để cậu ta nhìn thấy nước mắt vừa rơi xuống.

Chu Hổ bất ngờ ôm chầm lấy tôi.

Mặt tôi đập vào lồng ngực rắn chắc của cậu ta.

Chu Hổ lúc này mới nhận ra:

“Em đang ghen à?”

Tôi dụi mũi lên áo cậu ta:

“Không. Người thích anh đông vậy, ghen chắc phải xếp hàng. Tôi thèm vào.”

Chu Hổ ôm chặt tôi, mở màn hình điện thoại đưa cho tôi xem.

“Gần đây ai nhắn tin cho anh đều không phải là thích anh.

Lần trước anh công khai chuyện mình với em rồi, tụi nó toàn là fan couple, dạy anh cách dỗ vợ.

Có mấy đứa còn viết cả fanfic. Không tin em xem nè.”

“Người ta nói anh thả thính giỏi lắm.”

“Bịa hết! Điện thoại anh trong sạch, người cũng trong sạch.”

Tôi mắt trái nhìn thẳng, mắt phải len lén liếc qua màn hình.

Miệng thì vẫn lẩm bẩm:

“Liên quan gì tới tôi đâu.”

Nhưng người lại tự nhiên dựa sát vào lòng cậu ta một chút.

Nói thật, trời dạo này lạnh, có người ôm cũng thấy ấm ra phết.

Chu Hổ cảm nhận được tôi xích lại gần.

“Hồi nãy em còn nói anh không được gọi em là vợ.

Giờ cho gọi chưa?”

Tôi vừa định trả lời thì điện thoại tôi rung lên hai cái.

Là Giang Minh nhắn tin tới.

Nhìn tin nhắn xong, tôi lập tức đẩy Chu Hổ ra, điên cuồng lắc đầu:

“Không được. Nhất định không được.”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo