Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong nháy mắt, một ánh mắt nóng rực từ bên cạnh bắn tới.
Tôi giả vờ như không phát hiện gì, cầm bát của Lương Tử Lộ.
“Đến đây, mẹ giúp con gắp.”
Đũa vừa vươn ra, thức ăn đã bị gắp đi rồi.
Tôi quay đầu nhìn Quý Cẩn.
“Có ý gì, không cho con tôi ăn sao?”
Quý Cẩn nhíu mày thật chặt.
“Nó vừa gọi em là gì?”
Đầu Lương Tử Lộ lập tức chen tới.
“Chú, cô ấy là mẹ của cháu!”
Không khí vừa rồi còn rất náo nhiệt trong nháy mắt trở nên quỷ dị.
“Quý Cẩn anh còn không biết sao, Lương Tích, cô ấy đã kết hôn rồi, con cái cũng lớn như vậy rồi.”
“Lúc trước chúng ta đều cho rằng hai người các anh sau này sẽ kết hôn, ai biết được… Quá đáng tiếc.”
“Đúng vậy, lúc trước hai người các anh mà không chia tay, con cái giờ còn lớn hơn thế này nữa.”
Bọn họ dường như hoàn toàn không nhìn thấy sắc mặt của Quý Cẩn càng ngày càng đen, còn bảy miệng tám lưỡi ở đó than thở tiếc nuối.
Cái ly trong tay Quý Cẩn trong nháy mắt trực tiếp vỡ tan, máu tươi từ kẽ ngón tay chậm rãi nhỏ xuống.
“Xin lỗi, tôi đi vệ sinh một lát.”
Quý Cẩn vừa đi, những người khác lập tức nhìn về phía tôi.
“Quý Cẩn, sẽ không còn thích Lương Tích chứ?”
Nghe xem, lời này hỏi, giống như Quý Cẩn thích tôi là chuyện không thể tưởng tượng nổi vậy.
Phải biết rằng lúc trước là anh ta theo đuổi tôi, cuối cùng là tôi đá anh ta.
Lúc vừa tốt nghiệp đại học, Quý Cẩn vì khởi nghiệp khắp nơi đi kéo vốn đầu tư.
Tôi đau lòng cho anh ta, liền tìm ba tôi cầu xin ông ấy đầu tư năm triệu.
Ai biết được tôi nói tin tức này cho Quý Cẩn, anh ta lại cự tuyệt.
Anh ta thà đi bên ngoài gian nan vất vả kiếm tiền, cũng không muốn tiếp nhận đầu tư của ba tôi, chỉ vì cái tự tôn chết tiệt của anh ta.
Lúc đó tôi cũng rất yếu đuối, cảm thấy tôi vừa không bằng sự nghiệp của anh ta, cũng không bằng tự tôn của anh ta, cãi nhau một trận lớn với anh ta rồi chia tay.
Tôi cũng hối hận, cảm thấy mình không nên bốc đồng như vậy, nhưng vừa nghĩ đến Quý Cẩn lúc đó ngay cả một câu níu kéo cũng không có, tôi liền nghẹn một hơi không tìm anh ta nữa, cho đến hôm nay.
Một đôi bàn tay nhỏ bé ở trước mặt tôi lung lay, tôi hoàn hồn, nhìn thấy Lương Tử Lộ nghẹn đỏ một khuôn mặt sốt ruột nhìn tôi.
“Con muốn đi tè.”
Tôi ôm nó lên.
“Đi, mẹ dẫn con đi vệ sinh.”
Đến cửa nhà vệ sinh lại gặp khó khăn.
“Con còn nhỏ, không phân biệt gì nam nữ, con đi với mẹ vào nhà vệ sinh nữ.”