Cô gái hư hỏng và chú cún thuần khiết - Chương 1

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

1


Gặp lại Mạnh Quyết lần nữa.

 

Anh là ông chủ lớn bên A, tôi là quản lý dự án nhỏ bên B.

 

Một bản đề xuất nhỏ, căn bản không đến lượt anh phải đến dự.

 

Nhưng anh vẫn tới.

 

Anh gội đầu, còn sấy tạo kiểu.

 

Anh tắm rửa, trên người phảng phất hương sữa tắm dịu nhẹ.

 

Trên người là chiếc áo khoác dài màu sẫm, sơ mi lụa màu đỏ rượu, đồng hồ đắt tiền.

 

Bề ngoài y như con công xòe đuôi, nhìn thế nào cũng không giống người tới nghe kế hoạch.

 

Anh lười biếng ngả người ra sau:

 

“Kế hoạch này đối với công ty Trường Phong của chúng tôi rất quan trọng, mong quản lý Diệp trình bày kỹ càng.”

 

Giọng điệu mang theo chút khiêu khích.

 

Hừ, vẫn còn thù chuyện tôi từng từ chối anh năm đó à?

 

Một giờ trình bày.

 

Anh chẳng thèm nhìn tới bản trình chiếu.

 

Ánh mắt như đèn pha, kiêu ngạo, đầy oán hận, cứ dán chặt lấy mặt tôi.

 

“Tổng giám đốc Mạnh, kế hoạch trình bày xong rồi, anh có thắc mắc gì không?”

 

Mạnh Quyết chống cằm, mím môi im lặng.

 

Phòng họp yên tĩnh đến rợn người.

 

Sếp tôi bắt đầu đổ mồ hôi.

 

Nghe nói gia thế của Mạnh Quyết rất mạnh, nhưng khác với mấy thiếu gia ăn chơi, anh nhạy bén với thương trường, mới về nước có một năm rưỡi mà lợi nhuận công ty tăng gấp đôi.

 

Một khi anh im lặng, tức là kế hoạch có vấn đề.

 

Mạnh Quyết nhìn chằm chằm vào màn hình chiếu, đến mức màn hình chờ sắp hiện ra mới mở miệng:

 

“Tôi có một câu hỏi.”

 

Sếp tôi nắm chặt tay, chuẩn bị tinh thần đối phó câu hỏi.

 

“Bạn trai của quản lý Diệp là ai?”

 

Sếp tôi: “?”

 

Tôi: “?”

 

2

 

Tối qua ở quán bar.

 

Đám con nhà giàu bỗng lôi chủ đề mối tình đầu thời thanh xuân ra để bàn tán.

 

Chỉ có Mạnh Quyết im lặng.

 

Bị hỏi tới hỏi lui.

 

Anh ngửa cổ uống nửa ly rượu, đầu lưỡi tê tê:

 

“Hừ, mối tình đầu của tôi chẳng qua chỉ là một trò cười.”

 

Con cưng của trời như anh.

 

Anh chưa từng bị ai mắng khó nghe như vậy trước đám đông.

 

Anh đã làm gì sai?

 

Chỉ là tỏ tình thôi mà.

 

Nghĩ tới Diệp Thanh Lệ là Mạnh Quyết lại thấy phiền.

 

“Không lẽ cậu yêu mà không được đáp lại, vẫn còn vương vấn?”

 

Mạnh Quyết hừ lạnh: “Không có cảm giác gì cả.”

 

Nếu gặp lại.

 

Anh nhất định phải sỉ nhục lại thật nặng.

 

Bạn thân Chu Cẩn Thành cười khẽ: “Bạn gái mới của tôi là bạn thân của Diệp Thanh Lệ đấy.”

 

“Nghe nói ngày mai họ Diệp sẽ đến công ty các cậu trình bày kế hoạch.”

 

Mạnh Quyết không buồn ngước mắt, nghịch nghịch ly rượu:

 

“Hừ, loại kế hoạch nhỏ này mà cũng cần tôi đến? Cậu nghĩ nhân viên công ty tôi chết hết rồi à?”

 

“Diệp Thanh Lệ là ai? Tôi rảnh đến mức phải đi xem cô ta chắc?”

 

Chu Cẩn Thành cười: “Rồi rồi, coi như tôi nhiều chuyện.”

 

Ngày hôm sau, Mạnh Quyết cảm thấy đúng là Chu Cẩn Thành nhiều chuyện thật.

 

Khiến anh bực cả người.

 

Hội nghị dự án hai trăm triệu thì không dự, lại đi xem bản kế hoạch mấy triệu.

 

Thật đúng là rảnh quá rồi.

 

Nhưng mà, không đi gặp cô, thì làm sao sỉ nhục được cô, đúng không?

 

Nghĩ vậy, tâm trạng liền thoải mái hơn.

 

Hơn nữa, anh còn phải để cô thấy.

 

Năm đó cô đã bỏ lỡ người nào.

 

Thế nên, rửa mặt chưa đủ.

 

Anh còn bảo giám đốc thương hiệu đem áo khoác và sơ mi mẫu mới nhất tới.

 

Cả trưa không ngủ, sợ tóc bị xẹp.

 

Người phụ nữ đáng ghét này.

 

Chưa gặp mặt đã làm anh mất bao nhiêu thời gian.

 

Thế mà…

 

Cô lại chẳng nhìn anh lấy một cái?

 

Anh sấy tóc uổng công à? Tắm cũng phí công à? Thay đồ cũng vô ích à?

 

Cô chỉ chăm chăm nhìn cái PPT chết tiệt đó thôi á?

 

Anh nhìn cô chằm chằm.

 

Nhất định lát nữa phải hỏi mấy câu thật hiểm hóc, hung hăng từ chối phương án của cô.

 

Giống như năm đó, cô từng phũ phàng từ chối tình cảm của anh.

 

Nhưng mà…

 

Sao mặt cô lại nhỏ vậy? So với hồi cấp ba còn gầy hơn chút, da thì trắng, mắt hạnh tròn xoe.

 

Cái miệng nhỏ hé mở, đôi môi căng mọng.

 

Giọng nói không lớn không nhỏ, nghe vào tai rất thoải mái.

 

Hừ, thủ đoạn rất cao.

 

Đến lúc này mà vẫn muốn quyến rũ anh.

 

Bất chợt, khóe mắt anh thấy cô nhìn đồng hồ mấy lần.

 

Anh càng thấy khó chịu.

 

Cô đang sốt ruột muốn rời đi?

 

Không nhịn được, anh nhắn tin hỏi trợ lý:

 

“Con gái vội về nhà thường là vì gì?”

 

Trợ lý nhanh chóng trả lời mấy khả năng:

 

“Có thể là nhà có việc?”

 

“Có hẹn với bạn trai?”

 

“Có hẹn với bạn thân?”

 

Mạnh Quyết thiếu chút nữa thì vỗ đùi.

 

Hừ, đúng như anh đoán.

 

Hẹn hò với bạn trai.

 

Trái tim Mạnh Quyết nhói lên khó chịu.

 

Dựa vào cái gì?

 

Dựa vào cái gì mà anh vẫn còn độc thân, cô lại yên tâm yêu đương?

 

Cho dù lùi cả vạn bước.

 

Tên bạn trai đó có cao bằng anh không? Đẹp trai bằng anh không? Có giàu hơn anh không?

 

Câu hỏi đó cứ gào thét trong đầu anh suốt một giờ.

 

Cuối cùng không chịu nổi nữa.

 

“Bạn trai của quản lý Diệp là ai?”

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo