Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
22
Tôi và Tô Lạc vừa từ ngoài trở về.
Đã nghe tiếng của Mạnh Quyết vang từ trong phòng:
“Trước đây cô ấy kiêu căng muốn chết, bây giờ không phải lại ngoan ngoãn gọi tôi là ‘chồng’ sao”
“Không nghe lời thì dạy dỗ lại là được.”
Trong phòng, mọi người thi nhau khen anh “cao tay”.
Tô Lạc nhíu mày: “Anh ta bị đảo ngược tam quan rồi à?”
“Chắc chắn là bị Chu Cẩn Thành dạy hư rồi.”
“Để tớ đi dạy lại họ Chu.”
Tôi ngăn cô ấy lại: “Đừng.”
Tôi đẩy cửa bước vào: “Khoe đủ chưa?”
Mạnh Quyết đứng dậy, nhíu mày, nhìn đồng hồ.
“Vợ à, năm phút khoe khoang của anh hết nhanh vậy sao?”
“Ừ.”
Mọi người: “???”
Một công tử huýt sáo:
“Mạnh Quyết, ‘không nghe lời thì dạy dỗ’ là sao đó hả?”
Cả phòng im bặt, tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Mạnh Quyết.
Mạnh Quyết mặt dày không biết xấu hổ nói:
“Khi tôi không nghe lời, vợ tôi chỉ cần nhẹ nhàng dạy dỗ một chút là được.”
“Anh Mạnh, anh không biết ngượng hả?”
Anh chẳng để tâm, tâm trạng hôm nay của anh rất tốt:
“Tôi có vợ, các người có không?”
Chu Cẩn Thành đứng dậy: “Tôi có.”
Anh giám đốc thiết kế cũng đứng dậy: “+1.”
Mạnh Quyết khựng lại một chút.
Đám độc thân còn lại đồng loạt than trời:
“Chúng tôi đến nghỉ dưỡng mà, không phải đến để bị ‘nhồi cẩu lương’ đâu!!”
23
Tôi gọi Mạnh Quyết ra ngoài.
“Nói đi, chuyện là thế nào?”
Khi nãy anh hỏi tôi pháo hoa hôm nay có đẹp hơn pháo hoa tổng giám đốc thiết kế từng bắn không.
Tôi đã lờ mờ cảm thấy có gì đó không đúng.
Hôm đó, tôi chỉ dừng lại hai giây lâu hơn trong bài đăng của tổng giám đốc thiết kế.
Thuận miệng khen một câu: “Pháo hoa đẹp quá, thật lãng mạn.”
Vậy mà Mạnh Quyết đã suy diễn ra đủ thứ?
Anh thiếu cảm giác an toàn đến mức đó sao?
Tôi nhíu mày: “Anh không biết rõ cái gì, đã vội đi tranh giành thể hiện nam tính với người ta rồi à?”
Anh chột dạ: “Anh không có.”
“Vậy còn đống pháo hoa đắt chết người hôm nay là sao?”
Không phải đang muốn so đo với tổng giám đốc thiết kế à?
Giọng anh yếu đi: “Anh nhiều tiền.”
“Mạnh Quyết, anh rất thiếu cảm giác an toàn à?”
“Nhưng em không thích đàn ông hay ghen bóng ghen gió.”
Hốc mắt Mạnh Quyết lại từ từ đỏ lên.
Giọng trầm xuống, mang theo chút tủi thân:
“Chu Cẩn Thành có giấy đăng ký kết hôn, anh thì không có.”
“Được rồi, mai đi đăng ký.”
Anh ôm chặt lấy tôi, cả người run lên.
Anh từ từ vùi đầu vào hõm cổ tôi, khẽ thì thầm: “Anh hạnh phúc quá.”
Tôi đẩy anh ra:
“Đừng khóc. Đi, muốn khóc thì khóc trên giường cho em xem.”
Tôi thích đàn ông khóc trên giường.
Mạnh Quyết hóa đá tại chỗ.
Mãi mới nói thành lời: “Đừng như vậy…”
“Không muốn thì thôi.”
Tôi giả vờ quay người định đi.
Anh lập tức ôm eo tôi thật chặt.
Hơi thở nóng hổi phả vào vành tai tôi:
“Nếu em đã muốn, thì anh cũng đâu có từ chối.”
Đêm còn dài.
Hạnh phúc, để thời gian từ từ viết tiếp.