Có Kẻ Sinh Ra Đã Là Kẻ Tồi - Chương 8

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

-7-

Cuối cùng, dù cố nhịn nhưng Đường Tử Hằng vẫn hẹn gặp tôi dưới sảnh công ty.

Hắn đưa cho tôi một chiếc USB.

“Tôi không có bản sao nào khác.”

Tôi không nhận. Thật ra tôi chẳng bận tâm mấy cái video kia có bị tung ra ngoài hay không.

Cho dù bị tung ra ngoài, cùng lắm thì chỉ là thêm một cách khác để tống Đường Tử Hằng vào tù thôi.

Tôi liếc nhìn đồng hồ: 

“Anh còn mười phút.”

Đường Tử Hằng thay đổi hẳn thái độ, cầu khẩn:

“Hứa Sơ, em tha cho dì và Vãn Vãn đi có được không?”

Bộ dạng hắn lúc này lại khiến tôi nhớ đến tên chó săn ngày xưa, mỗi sáng đều cầm đồ ăn sáng đợi tôi trước cổng trường — Đường Tử Hằng của thời cấp ba.

“Không được.”

Lớp vỏ giả tạo trên mặt hắn lập tức sụp đổ.

“Hứa Sơ, em đừng được đằng chân lân đằng đầu. Tôi đã cho em cơ hội rồi.”

“Hứa Sơ, Vãn Vãn cũng đã nói rồi — công ty Sơ Tâm là tâm huyết cả đời của mẹ em, em không muốn thấy công ty đó bị hủy hoại trong tay mình đúng không?”

“Em ký vào giấy hòa giải, đăng thông cáo lên mạng, công khai xin lỗi Vãn Vãn, tôi sẽ buông tha cho Sơ Tâm. Còn nếu không, tập đoàn Đường thị sẽ tuyên bố cắt đứt hợp tác với Sơ Tâm. Em cũng biết sức ảnh hưởng của Đường thị trên thương trường như thế nào rồi đấy. Chỉ cần Đường thị lên tiếng, em nghĩ còn ai dám hợp tác với Sơ Tâm nữa không?”

Tôi bật cười.

Tôi thừa nhận — đã từng có thời gian Đường thị đủ sức đấu với tôi, vì mẹ của Đường Tử Hằng thực sự là một người xuất sắc.

Nhưng giờ thì khác. Mấy năm nay tôi trực tiếp tham gia điều hành phần lớn công việc của Đường thị, nhìn bề ngoài thì có vẻ huy hoàng, nhưng bên trong đã mục ruỗng, chẳng khá hơn Sơ Tâm là bao.

Tòa lâu đài sắp đổ rồi. Trời đã trở lạnh, Đường thị cũng nên đến lúc phá sản rồi.

Cuộc nói chuyện giữa tôi và Đường Tử Hằng rõ ràng là chẳng mấy vui vẻ.

Đêm đó, hắn lập tức ra thông báo trong giới: Đường thị chính thức cắt đứt quan hệ với công ty Sơ Tâm.

Nhưng hắn đâu biết, tất cả các mối quan hệ làm ăn mà hắn tưởng như đang nắm trong tay, đều là những đối tác mà tôi phải uống cạn hết ly rượu này đến ly rượu khác mới có được.

Tôi không đếm nổi mình đã bao nhiêu lần phải vào phòng ICU, đã bao nhiêu lần từ cõi chết trở về.

Những người đó chưa bao giờ là đối tác của Đường thị, họ là đối tác của tôi.

Chỉ là, bây giờ chưa phải lúc để lật bài. Để cho họ đắc ý thêm một thời gian nữa đi.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo