Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
17
Hai ngày sau, Yến Khâm nói với Lộ Thanh Viễn trong lớp:
“Trước cậu định lập đội tranh biện, hỏi tôi có muốn tham gia không đúng không.”
Không lâu trước, Lộ Thanh Viễn từng hỏi, nhưng bị Yến Khâm từ chối. Trước đây Yến Khâm cũng từng tham gia một số cuộc thi, nhưng phần lớn đều liên quan đến các môn tự nhiên.
Lộ Thanh Viễn từng nghĩ, khả năng tư duy logic và vốn kiến thức của Yến Khâm đều rất mạnh, nhưng với tính cách lạnh lùng, ít nói của anh, bảo tham gia một cuộc thi cần phải “tốn nước bọt” như tranh biện, đúng là không thực tế chút nào.
Không ngờ hôm nay, Yến Khâm lại đột nhiên nói với anh ta:
“Tôi tham gia.”
Yến Khâm còn hỏi thêm: “Có phải vẫn thiếu người không?”
Lần này là cuộc thi giữa 16 trường trung học của thành phố này và thành phố Thâm, trong đó còn có mấy trường trung học quốc tế, chủ đề tranh biện rất đa dạng, đôi khi còn cần phải tham khảo tài liệu tiếng Anh.
Trong đội tranh biện mà Lộ Thanh Viễn muốn lập, ít nhất phải có một người thật sự giỏi tiếng Anh.
Mà dạo gần đây, cả trường đều biết rõ, sao Lộ Thanh Viễn lại không biết, cô ‘vợ’ của ai đó đạt điểm IELTS cực kỳ cao.
Sáng nay vừa lan truyền tin Yến Khâm tham gia đội tranh biện của Lộ Thanh Viễn, đến chiều, Lộ Thanh Viễn đích thân đứng ở cửa lớp sáu mời tôi: “Anh còn cần một người giỏi tiếng Anh.”
Nếu không phải xung quanh có bạn cùng lớp, chắc tôi đã nói với Lộ Thanh Viễn rằng, chuyện này hoàn toàn có thể để Yến Khâm nói với tôi, cần gì đích thân anh ấy chạy sang đây.
Tôi đồng ý: “Được thôi.”
Kỷ Thi đứng cạnh tôi hỏi Lộ Thanh Viễn: “Tôi có cơ hội tham gia không? Tôi cũng muốn thử sức.”
Lộ Thanh Viễn trả lời cô ấy: “Lát nữa, cậu theo tôi tham gia buổi mô phỏng thử.”
“Vi Minh,” Lộ Thanh Viễn quay sang hỏi tôi, “Em có muốn gặp những đồng đội khác trước không?”
Tôi hơi sững lại, rồi như có linh cảm, nâng mắt nhìn lên.
Sau đó đã thấy Yến Khâm, bước từng bước về phía tôi.
Sau lưng anh còn có những người khác, nhưng dường như tôi chỉ nhìn thấy mỗi anh.
Bỗng nhiên tôi chợt hiểu ra, vì sao Yến Khâm không mời riêng tôi từ trước.
Tôi và anh, chỉ đơn giản là không muốn để mọi người biết chuyện chúng tôi đang yêu nhau trước khi tốt nghiệp.
Yến Khâm yêu đương công khai với cháu gái của hiệu trưởng, nghe qua đã thấy quá phô trương.
Ông ngoại tôi sắp nghỉ hưu, cả đời ông là người mẫu mực, đạo đức cao cả.
Chúng tôi cũng không muốn ảnh hưởng đến danh tiếng của ông vào thời điểm cuối cùng này.
Không thể hiện sự thân mật giữa người yêu đã là giới hạn rồi.
Nhưng hai người, chỉ cần nghĩ đến nhau, nhìn thấy nhau, chắc chắn sẽ không kìm được mà bước lại gần, muốn dựa sát vào đối phương. Bởi vì đó là bản năng của những người đang yêu, không thể che giấu.
Giống như lúc này.
Đội tranh biện của Lộ Thanh Viễn, chính là cơ hội cho tôi và Yến Khâm có một lý do chính đáng để được tiếp cận nhau.
Chút nữa còn phải đến phòng hoạt động họp lần đầu tiên, người tới không chỉ có Yến Khâm.
Lộ Thanh Viễn giới thiệu hai người khác trước, sau đó mới đến lượt Yến Khâm, nói: “À, đây là đội phó đội tranh biện của chúng ta, Yến Khâm.”
Thật ra, Yến Khâm vẫn luôn là như vậy, trước đây hai chúng tôi không cùng trường, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, thế mà cũng đã bên nhau suốt hai năm rồi.
Khoảng cách càng gần, càng không muốn phải kìm nén nữa.
Yến Khâm khẽ ho, nói: “Xin chào.”
Trước mặt mọi người, tôi cố nhịn cười, đáp lại: “Hợp tác vui vẻ, Yến Khâm.”
18
Dưới khu giảng đường, một nhóm người cùng bước đi, dẫn đầu là năm người.
Đi đầu không ai khác chính là nữ thần học đường mới nổi gần đây, vừa xinh đẹp vừa tài năng, Mạnh Vi Minh.
Cô gái bên cạnh trông cũng chẳng kém cạnh.
Ngay sau hai cô gái ấy, là ba người nổi tiếng bậc nhất trường, Yến Khâm, Lộ Thanh Viễn và Tống Dự.
Ba nam hai nữ, nhóm người này đi đến đâu cũng thu hút sự chú ý đến đó.
Đây chính là đội tranh biện của trường do Lộ Thanh Viễn tập hợp.
Tống Dự không tham gia thi đấu, trình độ của anh ta chưa đủ, nhưng vẫn muốn đi cùng cho vui nên đã xin Lộ Thanh Viễn cho làm đội trưởng phụ trách sinh hoạt, coi như người lo chuyện hậu cần.
Nói thật, ban đầu mọi người đều cho rằng, với tính cách trời sinh không thích nghe lời gia đình của Yến Khâm, rất có thể anh sẽ cảm thấy chán ghét cô gái chuyển trường xinh đẹp ấy, người mà trong lời đồn là được gia đình "sắp đặt" cho anh.
Sau đó, ai cũng nhận ra dường như hai người chẳng có chút cảm tình nào với nhau. Dần dần lời đồn rồi cũng bị xóa nhòa, mọi người nghĩ chắc hai người họ còn chẳng quen biết nhau.
Thậm chí hiện tại, càng có nhiều người cảm thấy, Mạnh Vi Minh xinh đẹp như vậy, vừa là đại mỹ nhân, thành tích học tập xuất sắc, tính cách hoàn hảo, làm gì có chuyện cô phải hạ mình lấy lòng bất kỳ chàng trai nào, càng không thể là món hàng được gia đình sắp đặt, cả đời phải sống phụ thuộc, nịnh nọt người khác, kể cả người đó là Yến Khâm.
Cô là người khiến người khác phải cúi đầu trước mình.
Chẳng ai ngờ hôm nay lại được thấy cảnh Yến Khâm và Mạnh Vi Minh chung một khung hình.
Hai gương mặt xuất sắc nhất toàn trường cùng xuất hiện, quả thực vô cùng đẹp mắt.
Không chỉ hai người họ, những người còn lại cũng đều sở hữu ngoại hình nổi bật, gia thế hiển hách, mỗi người đều có thế mạnh riêng.
Đây mới chính là hình mẫu của những "người chiến thắng trong cuộc sống", những nhân vật chính trời sinh đã được chú ý.
Nữ chính trong nhóm, Mạnh Vi Minh cũng chẳng cần dựa dẫm vào ánh hào quang của bất cứ ai, cô vốn là nhân vật chính của kịch bản "vạn nhân mê".
Yến Khâm có thể đi cùng nhóm với hai người còn lại, vốn cũng là hình ảnh Lâm Khả Anh từng tưởng tượng vô số lần.
Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở bữa tiệc sinh nhật của Lộ Thanh Viễn, thoáng qua như một giấc mộng.
Bạn cô ta nói không sai, dường như Mạnh Vi Minh đã cướp đi tất cả những gì cô ta từng có và từng ao ước.