Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nói không đợi nàng phản đối hay khóc xin tha, đã vịn tay của Trữ Hoa tỉ tỉ rời đi rồi.
Nhị ca vui tươi hớn hở đến gần nàng: “Việc này có được coi là ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc?”
Đầu tiên ta cười nói, sau đó phản ứng lại, đánh vào lưng nhị ca một chút: “Miệng chó không phun ra ngà voi, huynh mới là gà! Có ai so sánh em gái ruột của mình như thế hay sao?”
Ta cố ý nói rõ mấy chữ em gái ruột, sau đó hưởng thụ ánh mắt oán hận của Văn Hiểu Mộng, cười nói rồi rời đi cùng với nhị ca, mặc kệ nàng một mình quỳ gối trên đường đá xanh.
Dĩ nhiên là, Văn Hiểu Mộng gặp gỡ với nhị hoàng tử cũng bí mật, nhưng lại khó có thể thoát khỏi ánh mắt của một người đã trọng sinh như ta.
Ta nhớ là đời trước trong kinh thành có một hiệp khách có võ công cao cường bởi vì người con gái trong lòng chịu nhục nhảy sông mà buồn bã suy sụp, Lục Duy An nhờ có sự trợ giúp của ta khuyên giải an ủi cho hắn tỉnh lại, sau đó thu làm người của mình.
Đời này, ta cứu cô gái kia trước, cô chưa từng chịu nhục, hiệp khách kia vì báo ân mà trở thành ám vệ của ta.
Mà nhiệm vụ đầu tiên ta giao cho hắn là theo dõi hành tung của Văn Hiểu Mộng, cũng lưu lại dấu hiệu, dẫn đường cho người của mẫu thân xem xét, cuối cùng tra được những hành vi bừa bãi không biết kiềm chế của nàng.
Ta biết được, Văn Hiểu Mộng định đi đến thôn trang, nàng luyến tiếc vinh hoa phú quý ở kinh thành, càng không rời bỏ Nhị hoàng tử.
Ngày hôm sau, nàng lã chã nước mắt mà tìm thấy mẫu thân khóc lóc bái biệt, sau đó bước lên xe ngựa đi thôn trang.
Mẫu thân của ta bởi vì những lời nói thành thật cuối cùng này, thái độ cũng mềm xuống, nói với nàng phải học tập lễ nghi thật tốt, nhất định không được phép bừa bãi quá mức.
Ta nghĩ, có lẽ là vài tháng nữa, mẫu thân sẽ đón nàng trở lại, mà khi đó càng có chuyện tốt chờ đợi nàng.
9.
Bên này tạm thời xử lý Văn Hiểu Mộng, sắp đến phiên Nhị hoàng tử
Hắn muốn toạ sơn quan hổ đấu, nhìn các huynh đệ tranh đoạt mà ngồi ngư ông thủ lợi.
Làm sao ta có thể để hắn như nguyện chứ!
Như cũ, nhờ vào ký ức đời trước, ta tìm được Cố Bỉ Hoài, Công Bộ Thượng Thư nổi danh khắp kinh thành trong tương lai.
Người đó có thể được coi là một đoạn truyền kỳ
Khởi công xây dựng thuỷ lợi, cứu không ít bá tánh trong lũ lụt.
Gieo trồng hoa màu, phát minh ra phương pháp chiết cây, khiến cho sản lượng ngũ cốc gia tăng.
Cải tiến cung nỏ, khiến cho quân đội Đại Tề có được nỏ tiễn có thể bắn liên tục mười ba phát.
Phải biết rằng trước đó, nỏ tiễn chỉ có thể bắn được nhiều nhất năm phát.
Mà hiện giờ, nguyên nhân là do hắn không hiểu đề thi khoa cử, có tài nhưng không gặp thời.
Ta làm Bá Nhạc của hắn, chỉ cần một câu “Ký hiệu nhận biết góc vuông” đã thu phục được hắn.
Thật ra ta cũng không biết nó có ý gì, chỉ là đời trước hắn luôn lải nhải những lời này.
“Kỳ biến ngẫu bất biến, ký hiệu nhận biết góc vuông.”
Hắn nói, đây là ngôn ngữ ở quê của hắn.
Nhưng sau đó ta tò mò phái đi đến quê của hắn để tra, không ai nói chuyện như hắn cả, nhưng mỗi người đều có bí mật của riêng mình.
Cũng may là ta nhớ rõ câu này, đến một đời này mới có thể khiến cho hắn làm việc cho ta, chẳng qua sau đó hắn lại nói cái gì đó như là “Hao a du, (6) đồng hương!” ta lại chẳng hiểu gì.
May mà hắn không kiểm tra kỹ, mà đồng ý với thỉnh cầu của ta, giả vờ đến nhờ vả Lục Duy An, làm mật thám cho ta.
Ta cố ý nói cho hắn, nhà hàng Xuân Độ là sản nghiệm của Lục Duy An, chỉ cần hắn đi vào đó thể hiện một chút tài hoa, giúp chủ quán làm cái gì mà ngựa vận chuyển rượu cũng được.
Dĩ nhiên là cách gọi cụ thể là gì ta cũng không nhớ rõ lắm, nhưng không quan trọng, không cần câu nệ tiểu tiết làm gì.
Quả nhiên, Lục Duy An nghe tin mà đến, Cố Bỉ Hoài thuận lợi trở thành khách khanh của hắn.
Lục Duy An, ngươi muốn bí mật làm nhiều điều ác độc, sợ là không được rồi.
Bởi vì theo ký ức đời trước, ta biết được đại khái các đại thần nào theo phe nào, cũng biết được tâm cơ động thái đại khái của Lục Duy An, rốt cuộc cũng làm nhiều năm phu thê với hắn.
Muốn Cố Bỉ Hoài thâm nhập “doanh trại địch” dò hỏi, đều chỉ là muốn bảo đảm thêm một chút.
Kinh thành này giống như một chiếc ao sâu không thấy đáy.
Chỉ có quẫy cho nước đục, con cá mới có thể xuất hiện, vì thế ta làm người quấy nước đục đi!
10.
Ta được phụ thân cho phép đánh tiếng, Chiêm gia có con gái đợi gả, không cầu vinh hoa phú quý, chỉ cầu toàn thâm toàn ý phu thê ân ái.
Phủ Nguyên Soái không có thiếp thất, ta ở trong gia cảnh này mưa dầm thấm đất mà lớn lên, muốn phu quân không được nạp thiếp cũng không phải có gì lạ lẫm.
Cũng bởi vì quyền thế của phụ thân, cho dù những người khác cảm thấy ta ghen tuông, cũng chỉ có thể trộm nói sau lưng, mấy lời nói ô uế bẩn thỉu cũng chưa từng truyền tới tai ta.
Ngược lại, có rất nhiều công tử có tuổi tác thích hợp, thậm chí là hoàng tử, sôi nổi xoa tay tranh giành.