Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
6.
Sắc mặt Văn Tranh đen kịt!
Giúp Lâm Bằng sao?
Vì chuyện của Lâm Bằng, cha Chu đã vô cùng thất vọng về anh.
Giờ lại còn đòi anh ra tay cứu giúp?
Dựa vào cái gì?
Văn Tranh kiên quyết từ chối.
“Vợ à, anh đã làm hết tình hết nghĩa với Lâm Bằng rồi, em đừng ép anh nữa!”
An Nhiên thất vọng rõ rệt, quay mặt đi:
“Văn Tranh, anh thay đổi rồi! Ngày xưa anh cầu xin em lấy anh, hứa sẽ đồng ý với tất cả yêu cầu của em.”
“Vậy mà giờ, em chỉ nhờ anh giúp một chuyện nhỏ, anh lại…”
Văn Tranh như sắp phát điên.
Trong lòng vô cùng chán ghét.
Lâm Bằng, Lâm Bằng! Lúc nào cũng là cái tên đó!
Suốt một năm sau cưới, họ vì Lâm Bằng mà cãi nhau không biết bao nhiêu lần.
Tiệc gia đình, lễ Tình Nhân, thậm chí là kỷ niệm ngày cưới.
An Nhiên luôn không chút do dự mà bỏ mặc anh để đi chăm sóc Lâm Bằng.
Khi anh chất vấn, cô lại mắng anh nhỏ nhen.
“Văn Tranh, năm xưa trong cuộc đấu đá gia tộc, em và Lâm Bằng dựa vào nhau mà sống sót.”
“Anh tưởng ai cũng như anh với Chu Vũ Trì, suốt ngày nghĩ bậy sao?”
Nhắc đến Chu Vũ Trì, Văn Tranh cứng họng.
…
Không lâu sau, An Nhiên lâm bồn.
Trong phòng sinh, cô gào thét đến mức kiệt sức, cuối cùng sinh được một bé trai.
Khi Văn Tranh hân hoan bế con vào lòng, An Nhiên yếu ớt nói:
“A Tranh… Em chỉ cầu xin anh một chuyện này thôi… Hãy giúp Lâm Bằng…”
Văn Tranh nhìn đứa trẻ có đôi mắt vẫn còn ngây dại.
Anh nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.
Lâm Bằng thoát nạn.
…
Thêm hai năm nữa trôi qua.
Văn Tranh dần rút khỏi công việc, toàn tâm toàn ý chăm sóc con.
Anh trở thành một người cha mẫu mực.
Điều anh mong đợi nhất mỗi ngày là chơi xếp hình với con trai.
Hôm đó, anh hiếm khi tới công ty họp.
Nửa chừng thì bảo mẫu gọi điện tới.
Con trai chơi xếp hình thì bị ngã, đầu đập xuống đất, vết thương khá sâu, cần khâu.
Văn Tranh nổi trận lôi đình.
Anh vượt vài cái đèn đỏ, lao thẳng tới bệnh viện, đang định chất vấn bảo mẫu, thì lặng người khi thấy tờ kết quả xét nghiệm máu.
Anh nhóm máu A, An Nhiên nhóm AB — làm sao con trai lại là nhóm O?
Toàn thân Văn Tranh lạnh toát.
Anh đứng bên giường bệnh, lần đầu tiên chăm chú quan sát gương mặt con trai.
Người ta nói con thường giống cha.
Nhưng trên khuôn mặt kia, chỉ có nét của An Nhiên.
Nhìn kỹ hơn… Càng thấy không giống anh chút nào.
Ngược lại… Có nét giống Lâm Bằng.
Một cảm giác bất an dâng lên trong lòng, anh lập tức cho người đi điều tra.
Kết quả trả về…
Văn Tranh như rơi xuống địa ngục.
An Nhiên ngoại tình!
Hồi học cấp 3, Văn Tranh si mê An Nhiên, nhưng đột nhiên cô ra nước ngoài, trở thành mối tình dang dở.
Anh từng nghĩ đó là sự chia ly ngoài ý muốn.
Nào ngờ, nhà họ An phát hiện quan hệ mờ ám giữa cô và Lâm Bằng.
Dù Lâm Bằng là trẻ được nhận nuôi, nhưng chuyện đó vẫn khiến nhà họ An xấu hổ, quyết định gửi cô đi du học để cắt đứt.
Nhiều năm sau, An Nhiên trở về, thể hiện tình cảm sâu đậm với anh, nhanh chóng đính hôn.
Nhà họ An tưởng mọi thứ đã kết thúc.
Không ngờ sau hôn nhân, An Nhiên vẫn lén lút qua lại với Lâm Bằng, thậm chí…
Đứa con kia cũng là kết quả của sự phản bội.
Văn Tranh ôm đầu, quỳ sụp xuống đất.
Anh từng nghĩ, chỉ cần mình toàn tâm toàn ý yêu, An Nhiên sẽ hồi đáp bằng tình cảm chân thành.
Nhưng kết quả…
Cô ta phản bội anh!
Cô ta không bằng Chu Vũ Trì!
Ít nhất, Chu Vũ Trì yêu anh — thì chỉ yêu một mình anh.
Cô chưa từng nhìn đến bất kỳ chàng trai nào khác.
Còn anh thì sao?
Tự tay đẩy cô gái ấy ra nước ngoài.
Tự tay cưới một người đàn bà giả dối.
Khoảnh khắc này, Văn Tranh hối hận đến tột cùng.
Chưa bao giờ anh nhận ra rõ ràng như lúc này:
Chu Vũ Trì yêu anh, và… Anh cũng yêu Chu Vũ Trì.
Chẳng qua…
Trước kia là anh sợ.
Sợ ánh mắt soi mói của thiên hạ.
Sợ cha Chu sẽ đuổi anh đi.
Nhưng giờ, anh có đủ quyền lực rồi.
Anh muốn đi tìm lại đóa hồng mà chính tay mình đã nuôi lớn — Chu Vũ Trì!