Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chúng tôi đặt hai phòng riêng.
Hôm đó nghỉ ngơi, Thiệu Hứa nằm ngủ bù trên giường.
Anh nằm nghiêng, tóc bù xù mềm mại, ngủ rất yên bình, hơi thở nhẹ nhàng.
Tôi cười trộm.
Rón rén lại gần.
Vừa chạm vào, Thiệu Hứa đã tỉnh.
Anh cong môi cười nhạt, đẹp không tả xiết, hàng mi rậm khẽ run.
Mang theo giọng khàn nhẹ mới tỉnh ngủ.
“Này, dám đánh lén anh à.”
Tôi cười cong cả mắt.
“Hôn bạn trai thì sao gọi là đánh lén được.”
Thiệu Hứa không mở mắt, chậm rãi nói:
“Anh còn chưa tỏ tình mà... Khi nào anh mới được thăng chức vậy?”
Anh kéo tôi vào chăn, ôm gọn trong lòng, tay đặt trên lưng tôi.
“Ngủ với anh một lát.”
Tôi ngửi thấy hương thơm nhẹ nhàng, sạch sẽ trên người Thiệu Hứa.
Rồi cũng từ từ chìm vào giấc ngủ.
Ngày thứ ba mới đi xem rái cá biển.
Tôi bị độ đáng yêu của chúng làm tan chảy ngay tại chỗ.
“Cái mặt tròn tròn lông xù đó, đáng yêu phạm quy thật sự!”
Tôi hào hứng quay sang chia sẻ với Thiệu Hứa.
“Anh xem nó còn biết chà má như này nữa này, siêu đáng yêu luôn!”
Tôi đặt tay lên má, làm mẫu một chút.
Thiệu Hứa chống tay lên môi, quay đầu đi, không nhịn được mà mỉm cười
Anh quay lại nhìn tôi, nụ cười dịu bớt, nghiêm túc nói:“Ừ, rất đáng yêu.”
Tôi từ từ buông tay, nghiêm mặt nhìn anh chằm chằm.
“Nhận ra ai rồi chứ?”
“ ‘Em’ khi giận cũng rất đáng yêu.”
Về nhà, tôi ung dung ở lì trong nhà hai ngày.
Sáng ngày thứ ba vừa mở mắt.
Một làn hương hoa dịu nhẹ lan tỏa khắp phòng.
Thiệu Hứa đang cầm bó hoa thanh nhã, nghiêng người ngồi cạnh giường tôi.
Lông mày anh sắc nét, khóe mắt cong lên đẹp đẽ, đang cúi đầu lặng lẽ nhìn tôi.
Tôi chui vào chăn, chỉ ló hai con mắt.
Uể oải nói: “Gì vậy, em còn chưa tỉnh ngủ mà.”
“Là anh không chờ nổi nữa rồi.”
Thiệu Hứa hơi cúi người, đối mắt với tôi.
“Em trốn trong nhà hai ngày, không định cho anh cơ hội tỏ tình à?”
Tôi lí nhí: “À… Em quên mất.”
“Nhưng vậy cũng tốt.”
Tôi nhận lấy bó hoa, đầu ngón tay khẽ lướt qua cánh hoa.
“Đẹp quá.”
Rèm cửa chỉ kéo một nửa, ánh sáng nghiêng rọi lên người Thiệu Hứa.
Trong ánh nắng vàng ấm áp, mắt anh có màu nhạt, vai rộng lưng thẳng, ngăn cách tôi khỏi thế giới bên ngoài.
Nhìn khuôn mặt anh từ từ tiến lại gần.
Tôi hơi ngẩn ra: “Em còn chưa…”
Một nụ hôn dịu dàng rơi lên trán, lên mí mắt, rồi bên má.
Anh nói:
“Anh thích em, Bùi Duệ.”
Tôi dứt khoát vòng tay ôm lấy cổ anh, vùi vào vai anh.
“Em cũng thích anh, Thiệu Hứa.”
Thiệu Hứa từ từ tìm tay tôi, đan mười ngón tay lại với nhau.
Vòng tay trên cổ tay tôi khẽ cọ vào da.
“Bạn gái?”
Tôi không để anh đợi lâu.
“Bạn trai.”