Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
1
Tôi còn đang ngơ ngác vì mấy dòng chữ trời ơi đất hỡi kia thì Cố Tri Ngôn đã bế một bé gái bước tới.
“Khinh An, anh muốn nhận nuôi Nhược Nhược.”
“Con bé là con duy nhất của anh cả anh. Em cũng biết rồi đấy, bác sĩ đã thông báo nguy kịch rồi. Nhược Nhược không thể không có bố, sau này chúng ta hãy coi con bé như con mình, được chứ?”
Ban đầu tôi tưởng mấy dòng chữ kia chỉ là ảo giác, nhưng giờ nhìn mọi chuyện xảy ra y hệt như nội dung trong đó.
Cố Tri Ngôn chính là nam chính, còn tôi… là nữ phụ trong kịch bản này?
Nhược Nhược là con của Cố Tri Ngôn và… chị dâu anh ấy.
Mà tôi thì… phải chết?
Đầu óc tôi nhất thời trống rỗng.
Thấy tôi không nói gì, Cố Tri Ngôn nhét đứa bé vào lòng tôi.
“Trước hết cứ bồi dưỡng tình cảm đi, đừng để thiên hạ nói mẹ kế em ngược đãi con chồng.”
【Haha yên tâm, nữ phụ chăm bé rất tốt, ném hết tài nguyên nhà họ Tần cho bé, cũng vì vậy mà tôi không ghét nổi cô ấy! Cô ấy nuôi dạy bé thực sự rất chu đáo.】
【Nữ phụ thực sự rất biết yêu ai yêu cả đường đi lối về.】
Tim tôi khẽ run, trong lòng càng lúc càng chắc chắn những dòng chữ đó đang nhắm vào mình.
Cố Tri Ngôn cúi xuống, giọng đã bắt đầu mất kiên nhẫn:
“Em không nói gì là có ý gì?
“Hoặc nhận nuôi Nhược Nhược, hoặc hủy hôn. Chuyện này anh không thương lượng.”
Tôi cố đè nén cơn bất an, dè dặt hỏi thử:
“Thế còn chị dâu thì sao? Chị ấy cam lòng rời xa Nhược Nhược sao?”
Câu hỏi tưởng vô thưởng vô phạt, vậy mà Cố Tri Ngôn lại nổi cáu ngay lập tức:
“Em định để một người phụ nữ đơn thân nuôi con à? Em nói ra được câu như vậy sao?”
“Từ nay Nhược Nhược sẽ do em nuôi.”
“Với lại, sau khi kết hôn, anh cũng không có ý định sinh thêm. Chỉ cần có Nhược Nhược là đủ rồi.”
Tôi sững sờ nhìn anh, nhất thời chẳng nói nên lời.
【Wow, nam chính đúng là yêu Bạch Nguyệt Quang đến chết đi sống lại, cả đời chỉ muốn có mỗi đứa con này thôi.】
【Thật tội cho nữ phụ, từ nhỏ đã được sắp đặt hôn ước với nam chính, coi anh là duy nhất, dành cả cuộc đời cho anh.】
【Đúng thế, bây giờ anh cả sắp chết khiến nhà họ Cố khủng hoảng. Nếu nữ phụ không chủ động cầu hôn, nhà họ Cố đã sụp rồi.】
【Nguyên nhân cái chết của anh cả nghe mới nực cười. Bác sĩ chẩn đoán sai, không phát hiện ra là tắc mạch máu tim. Chỉ cần thông mạch là xong, cần gì phải thay tim.】
【Ai ngờ trong lúc phẫu thuật thay tim lại xảy ra sự cố, chết sớm, giang sơn nhà họ Cố dâng hết cho nam chính.】
Tôi cau mày, trong đầu hiện lên hàng loạt dấu chấm hỏi.
Anh cả Cố Tư Niên, thiên tài như vậy mà chết lãng xẹt thế à?
Tự dưng tôi thấy buồn cười.
Nếu đã như vậy…
Anh cả, anh đừng chết vội, đợi tôi tới cứu anh!
2
Tôi nhét Nhược Nhược trả lại vào lòng Cố Tri Ngôn.
“Chuyện lớn thế này, tôi cần suy nghĩ thêm. Giờ tôi có việc, đi trước.”
Lúc này Cố Tư Niên đã bước vào giai đoạn nguy kịch, từng giây đều quan trọng.
Tôi quay người định rời đi, không ngờ vừa mở cửa đã đụng trúng Miêu Thư Dự đang đứng ngoài.
Cô ta vốn đã đứng vững, nhưng vừa nhìn thấy Cố Tri Ngôn trong phòng khách, liền cố ý lùi lại mấy bước rồi đụng vào tường, kêu “Ôi!” một tiếng tỏ vẻ yếu đuối.
Nghe tiếng động, Cố Tri Ngôn lập tức đặt đứa trẻ xuống, chạy nhanh ra ngoài.
“Thư Dự!”
Tôi vừa đứng vững, Cố Tri Ngôn đã túm chặt lấy tay tôi, lực đạo như muốn bóp nát.
“Nếu em bất mãn với anh thì cứ nhắm vào anh, đừng trút giận lên người Thư Dự! Lúc sinh con cô ấy đã để lại di chứng ở lưng, không chịu nổi bất cứ va chạm nào!”
Ánh mắt Cố Tri Ngôn lạnh ngắt, hàm răng nghiến chặt như thể chỉ hận không thể xé xác tôi ngay tại chỗ.
Tôi cau mày, cố gắng gỡ tay anh ta ra:
“Cố Tri Ngôn, buông tay!”
Anh ta hừ lạnh, sải bước về phía Miêu Thư Dự.