Đứa Con Của Anh Cả - Chương 2

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Trước khi buông tôi ra, còn mạnh tay kéo giật tôi về phía sau, như cảnh cáo.

Tôi đang đi giày cao gót, mất đà loạng choạng ngã ngồi xuống sàn.

Cổ tay chống xuống đất, bị đập mạnh khiến tôi đau điếng, hít sâu một hơi lạnh.

Ngẩng đầu lên, Cố Tri Ngôn đang cẩn thận đỡ lấy Miêu Thư Dự:

“Sao rồi? Lưng có sao không?”

Miêu Thư Dự cau mày, tỏ vẻ cố chịu đựng rồi lắc đầu:

“Chắc là chị An không cố ý, Tri Ngôn, anh đừng trách chị ấy…”

Cố Tri Ngôn lần hiếm hoi cắt ngang lời cô ta:

“Em thật tốt bụng, lúc nào cũng bênh vực người khác.”

“Chị An ỷ vào gia thế mà muốn làm gì thì làm, đâu phải mới lần một lần hai.”

Anh ta vòng tay ôm lấy eo Miêu Thư Dự, có lẽ vì Cố Tư Niên đang nguy kịch, hai người này cũng chẳng còn kiêng dè gì nữa.

“Khinh An, xin lỗi đi!”

Tôi vịn vào tường cố gắng đứng dậy, nghiến răng:

“Tôi không đẩy cô ta, hai người không có tư cách bắt tôi xin lỗi!”

“Muốn biết sự thật thì đi mà kiểm tra camera.”

“Tôi đợi hai người cúi đầu xin lỗi tôi đấy!”

Nói xong, tôi quay người bỏ đi.

Tôi không có thời gian phí lời với bọn họ.

Muốn cứu sống Cố Tư Niên, bây giờ phải tranh từng giây từng phút.

3

“Đưa tôi đến bệnh viện chỗ Cố Tư Niên.”

Tài xế nhìn cổ tay sưng đỏ của tôi, thở dài, lưỡng lự hồi lâu mới lên tiếng:

“Tiểu thư, lại gây chuyện với cậu chủ nhỏ nhà họ Cố à…”

“Tay bị thương rồi, cũng phải đi bệnh viện xem sao.”

Nói rồi, ông ấy đưa thêm cho tôi một bản hợp đồng.

“Đây là hợp tác giữa nhà họ Cố và công ty con của chúng ta, cần tiểu thư ký tên.”

Tôi bật cười vì tức, giơ tay sưng đỏ cho tài xế xem:

“Chú Trương, tôi bị Cố Tri Ngôn đánh ra nông nỗi này rồi, còn hợp tác gì nữa chứ? Đã thấy bên đặt hàng nào nhún nhường thế chưa?”

Chú Trương không đáp, chỉ liếc mắt nhìn tôi.

【Pha này tài xế lặng lẽ lườm: “Tiểu thư à, cô còn có mặt mũi nhắc chuyện đó cơ à!”】

【Từ nhỏ đến lớn, Khinh An vẫn luôn là người chạy theo Cố Tri Ngôn, tài xế cũng quen nhìn rồi.】

Tôi tức không chịu nổi, ném bản hợp đồng lại ghế phụ.

【Ơ kìa? Nữ phụ lần này là tổn thương thật sao?】

【Yên tâm đi, cô ấy hồi phục nhanh lắm. Đừng quên lần trước nam chính đi đón nữ chính, bỏ nữ phụ lại giữa núi. Nữ chính khóc hai tiếng xong lại lau nước mắt mang cơm cho nam chính mà.】

Đọc đến đây, tôi khựng lại.

Từng chuyện từng chuyện nhục nhã mình đã làm vì anh ta, lần lượt hiện lên trong đầu.

Từ nhỏ nhờ có hôn ước, tôi luôn bám theo Cố Tri Ngôn.

Tiểu học là người hầu trung thành.

Trung học là quân sư thân cận.

Đến đại học tôi đã trở thành “con cún trung thành” nổi danh trong miệng người ta.

Lần này nhà họ Cố gặp khủng hoảng, tôi càng không ngần ngại đứng ra giúp, dốc gần hết cổ phần dưới tên mình cứu nhà họ Cố qua cơn nguy biến.

Nhờ đó mà hôn sự của chúng tôi cũng đẩy nhanh tiến độ.

Nhưng sự mập mờ giữa Cố Tri Ngôn và Miêu Thư Dự lại ngày càng trắng trợn.

Mỗi lần tôi chất vấn, anh ta đều nhìn tôi bằng ánh mắt chán ghét, như thể tôi nói ra điều gì dơ bẩn lắm vậy.

“Đó là chị dâu anh, đừng có suy nghĩ bậy bạ như thế.”

Tôi chỉ có thể không ngừng tự an ủi mình: Là chị dâu mà, chăm sóc là chuyện bình thường.

Nhìn lại bao năm qua, tôi dường như luôn sống trong vòng luẩn quẩn của việc tự làm đau rồi tự xoa dịu bản thân.

Nhưng lần này…

Tôi nhìn lướt qua dòng chữ kia, lại nhìn cổ tay đang sưng tấy của mình.

Đột nhiên tôi thông suốt rồi.

Tôi yêu Cố Tri Ngôn, nhưng tôi còn yêu chính mạng sống của mình hơn.

“Huỷ toàn bộ hợp tác giữa nhà họ Cố với công ty nhà ta đi.”

Chú Trương phanh gấp đỗ sát lề đường, kinh ngạc quay đầu nhìn tôi:

“Tiểu thư, huỷ rồi cậu chủ nhỏ tức giận đấy, lỡ sau này cô lại hối hận thì sao…”

“Tôi sẽ không hối hận. Huỷ ngay lập tức. Hợp đồng nào chưa ký thì huỷ toàn bộ, hợp đồng nào đã ký thì làm nốt rồi dừng hẳn.”

Chú Trương lúc quay lại ghế lái, thậm chí còn lén lau khóe mắt.

Đúng như mấy dòng chữ kia nói, tôi và Cố Tư Niên giống nhau.

Tôi dùng tiền mời về tất cả chuyên gia tim mạch hàng đầu trong nước.

Sở dĩ nhà họ Cố sắp sụp, là vì cả thế giới đều nghĩ đại thiếu gia Cố Tư Niên sẽ chết, còn Cố Tri Ngôn thì chẳng đáng trông cậy.

Chỉ cần Cố Tư Niên còn sống, Cố Tri Ngôn sẽ chẳng có cửa xoay mình.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo