Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
3
Khi bữa ăn sắp kết thúc, Khương Úy ra ngoài một chuyến.
Anh lập tức đi theo.
Khi Khương Úy bước ra từ nhà vệ sinh, cô nhìn thấy anh đang cuộn tay áo lên, lộ ra cánh tay cơ bắp, môi cắn điếu thuốc, khuôn mặt đầy vẻ vô lại.
Trước đây có một cảnh quay, anh đã luyện đi luyện lại trước gương rất nhiều lần, biết cách tạo dáng sao cho đẹp trai và ngầu nhất.
Quả nhiên, trong mắt Khương Úy thoáng hiện một chút thưởng thức.
Ngay sau đó, cô hắt xì một cái.
Bùi Vọng: "……"
Khi thấy cô chuẩn bị đi vào, Bùi Vọng nóng nảy.
"Khương Úy, nếu tôi không đi tìm em, em cũng sẽ không bao giờ chủ động tìm tôi sao?"
Khương Úy hơi ngẩn ra.
"Nhưng mà, chính anh là người giả vờ không nhận ra tôi trước mà…"
Thật ra, anh chỉ là không cam tâm.
Anh không cam lòng để người bị bỏ lại trong ký ức chỉ có một mình anh.
"Khương Úy, rốt cuộc em có lương tâm không?"
Nếu em còn chút lương tâm, em phải cảm thấy có lỗi với tôi.
Dù chỉ là một chút thôi cũng được…
Xin em…
Nhưng anh không thể nói ra câu kế tiếp.
Vì vậy, anh khó chịu túm lấy tóc mình, quay người bước nhanh về phòng.
4
Khương Úy quấn khăn quàng cổ rất dễ thương.
Anh nhìn cô cố gắng thở ra một hơi, mái tóc che trước trán bị thổi bay lên, suýt nữa không nhịn nổi cười.
Cuối cùng anh vẫn cố nhịn lại.
Anh là người dễ mềm lòng đến vậy sao?
Trên xe trở về, nghe thấy anh Chu và Khương Úy nói chuyện, anh không nhịn được mà lẩm bẩm.
Cho đến khi anh Chu cảm thấy phiền,
"Bùi Vọng, cậu sao thế? Nếu không thoải mái thì gãi một chút, tôi và bạn cũ của cậu nói chuyện một chút, cậu suốt ngày rên rỉ cho ai nghe vậy?"
Nói xong, anh nhìn qua gương chiếu hậu, thấy Khương Úy nhẹ nhàng nhếch môi.
Cô vui khi thấy anh bị mắng à?
Anh lại không vui rồi.
Khi Khương Úy xuống xe, ngoài trời vừa đúng lúc có tuyết rơi.
Một cơn gió lạnh thổi vào, anh theo phản xạ bắt đầu ho.
Sau lần bệnh nặng đó, cơ thể anh mỗi khi vào mùa đông đều rất yếu.
Ban đầu chỉ ho vài cái, nhưng khi nhìn thấy Khương Úy có chút lo lắng, anh ho mạnh hơn.
Rồi anh nghe thấy Khương Úy nói: "Dạo này trời lạnh, nếu cổ họng anh không khỏe, thì nên hút ít thuốc đi."
Kết quả, anh Chu ngốc nghếch ngay lập tức vạch trần anh.
"Thuốc lá gì? Bùi Vọng không hút thuốc đâu."
"Cậu ta là người nổi tiếng, sao dám hút thuốc? Nếu bị chụp được thì bị mắng chết mất."
Anh tức giận đá mạnh vào ghế trước, che miệng ho đến đỏ mặt, một phần là vì xấu hổ, một phần là vì thẹn quá thành giận.
"Anh câm miệng đi, tôi có thể đánh anh đấy!"
Cứ tưởng mình đã giả ngầu thành công, ai ngờ lại bị lộ.
5
Khương Úy nuôi một con mèo, tên gọi ở nhà là Cục cưng.
Đời này Bùi Vọng chưa từng mất mặt như thế.
Bùi Vọng bên đó ngơ ngác thật lâu mới cử động được.
Nhưng ai bảo cô lại gọi "Cục cưng" trước mặt anh cơ chứ!
Mèo nhà người ta tên thân mật là Cục cưng, sao lại không được gọi?
Trong lòng anh đấu tranh mấy lần, cuối cùng vẫn gọi trợ lý đến.
"Đi mua một ít đồ ăn cho mèo và đồ khô về, mua loại tốt nhất nhé."
Mèo thì là mèo ngoan, nếu nó có thể nhận anh làm cha thì càng tuyệt.
6
Rồi anh từ miệng của Kỳ Nghiêm mà biết được thân phận của Khương Úy.
Con gái riêng của gia đình quyền quý, điều này trước đây anh chưa bao giờ nghĩ đến.
Cho nên, có phải trước đây cô có nỗi khổ riêng không?
Bùi Vọng bỗng cảm thấy nản lòng.
Anh đang làm gì vậy?
Tự mình tức giận mà chưa từng nghĩ đến cô cũng có những khó khăn riêng của mình.
Đêm hôm đó, khi đưa Khương Úy về nhà, anh thừa nhận mình có lòng riêng.
Nhưng khi Khương Úy hỏi anh, anh im lặng rất lâu.
"Mùa đông sáu năm trước, đêm giao thừa hôm ấy, anh có lạnh không?"
Anh cố gắng nhớ lại một chút.
Đêm giao thừa sáu năm trước, đêm tuyết rơi ấy, anh đứng nhìn những người qua lại trên quảng trường, nghe những đôi tình nhân bên cạnh cùng nhau đếm ngược, trong lòng anh lúc ấy đang nghĩ gì?
Khương Úy sắp ngủ rồi.
Anh nhẹ nhàng mở miệng, gần như đang cầu xin.
"Đúng vậy, rất lạnh…"
"Vậy nên, Khương Úy, đừng để anh lại một mình trong mùa đông này nữa."
Khương Úy đã hoàn toàn ngủ thiếp đi, không trả lời anh.
Nhưng, dù vậy,
Anh vẫn rất thích cô.