Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi quay đầu hỏi: “Thẩm Vọng Tu, có phải anh đã sớm biết kế hoạch của ba mẹ Chu rồi không?”
Ánh mắt anh ấy từ tập tài liệu chậm rãi dời lên nhìn tôi, trên mặt hiện rõ chữ “cạn lời”.
Tôi thấy ngay, mình đoán trúng rồi.
“Nếu anh sớm nhắc em một tiếng, em đã không phải chịu khổ như thế!”
Thẩm Vọng Tu khẽ cười: “Lúc đó nếu anh nói, em nhất định sẽ nghĩ anh bịa chuyện để chia rẽ em và họ.”
Tôi: “…”
Sao anh ấy lại hiểu tôi rõ như vậy chứ!
18 - Phiên ngoại
Thẩm Vọng Tu luôn biết rằng Thẩm Kiều Kiều không phải em gái ruột của mình, nhưng anh ấy cũng không biết cô là con nhà ai.
Cô bé gầy gò, nhỏ nhắn, ăn chẳng bao nhiêu, mà nhà họ Thẩm thì không thiếu tiền nuôi một đứa trẻ.
Lâu dần, anh ấy quên mất sự tồn tại của cô, mãi đến năm cô mười tám tuổi, cô chủ động bước vào phòng anh — vì sợ sấm sét.
Lúc đó, Thẩm Vọng Tu mới chợt nhớ ra — hóa ra mình từng “nhặt” về một cô em gái như thế.
Kiều Kiều rất thích làm nũng, cực kỳ bám người, gần như dính chặt lấy anh ấy.
Anh ấy ghét nhất là mấy chuyện phiền phức, mà phụ nữ thì lại rất phiền. Nhưng mỗi lần muốn đẩy Kiều Kiều ra xa, hình ảnh đôi mắt to tròn đẫm nước của cô lại hiện lên trong đầu anh ấy.
Cô hay khóc nhè, dính người một cách quá đáng, như một thú cưng mà anh ấy nuôi từ nhỏ.
Cô vội vàng kéo lấy Thẩm Vọng Tu.
“Thẩm…”— Anh ấy đã yêu cô rồi.
Anh ấy thích mỗi lần cô làm nũng, đặc biệt là khi cô chuẩn bị ra nước ngoài, anh ấy hoảng sợ, không thể chấp nhận việc đánh mất Kiều Kiều.
Anh ấy quyết định nói cho cô biết chuyện hai người không phải anh em ruột, nhưng cô đã rời đi cùng Chu Thời An.
Chu Thời An thương em gái, nhưng hai vợ chồng nhà họ Chu thì không phải hạng tốt đẹp gì, vì lợi ích mà chuyện gì cũng dám làm.
Anh ấy giúp cô không chỉ một lần trong âm thầm, thế mà ba mẹ Chu lại gan to đến mức dám phạm pháp.
Lúc chạy đi cứu cô, chỉ vài phút mà răng anh ấy nghiến chặt như muốn vỡ nát, không dám tưởng tượng nếu Kiều Kiều thật sự xảy ra chuyện, anh ấy sẽ trở nên thế nào.
May mà cô thông minh lanh lợi, mà anh ấy cũng kịp thời đến nơi.
Mấy nhà họ Chu, họ Lý gì đó, anh ấy sẽ không để cô đến gần nữa. Người mình thích, vẫn là nuôi bên cạnh mới an toàn.
Gần đây, Thẩm Vọng Tu học được thói quen của Thẩm Kiều Kiều, lúc rảnh rỗi cũng lên mạng lướt web. Mấy cụm từ hot trên mạng thay đổi còn nhanh hơn gió.
Anh ấy phát hiện cư dân mạng ở phần bình luận hay chửi người khác bằng từ “đại đáng yêu”, không nhịn được mà cũng vào bình luận hỏi:
[Tại sao lại là “đại đáng yêu”?]
Anh ấy không thích người ta dùng từ đó để chửi nhau, từ tốt như vậy, sao có thể lấy ra để mắng người? Đó là biệt danh thân mật giữa anh ấy và Thẩm Kiều Kiều cơ mà.
Cư dân mạng trả lời:
[Làng bạn mới có mạng à? “Đại đáng yêu” chính là cách viết giảm viết tránh của “đại ngốc” đó! Mắng thẳng “đại ngốc” sẽ bị hệ thống chặn bình luận, mắng “đại đáng yêu” thì không bị.]
Thẩm Vọng Tu đọc xong câu trả lời đầy tâm huyết của netizen, mặt đen như đáy nồi.
Anh ấy bước về phía phòng tắm, nơi Thẩm Kiều Kiều đang rửa mặt.
“Thẩm Kiều Kiều, em tiêu rồi.”
Thẩm Kiều Kiều lúc này mới nhớ ra cái trò đùa năm xưa.
Hồi đó cô đúng là thấy trên mạng người ta hay dùng cụm từ đó để chửi nhau, mà lúc đó ngày nào Thẩm Vọng Tu cũng khiến cô cảm giác sớm muộn gì cũng bị anh ấy dày vò đến “chết”, thế là lén lút đặt biệt danh đó cho anh ấy.
Tiện thể ăn chút “đậu hũ” của anh ấy.
Dù sao anh ấy cũng không lên mạng, không biết mấy từ hot đâu.
Nhưng bây giờ thì… Quả nhiên, không thể để mấy ông tổng thương trường lên mạng, học cái gì cũng nhanh quá đi!
Vòi sen tí tách, cửa kính mờ hơi nước, Thẩm Kiều Kiều bị Thẩm Vọng Tu ép vào bàn rửa mặt, ánh đèn vàng ấm áp khiến khung cảnh càng thêm mờ ảo quyến rũ.
Thẩm Vọng Tu như con sói hoang, kéo cô gái nhỏ cùng nhau rơi vào đam mê vô tận.
_Hết_