Giỏi Tra Đến Đâu? - Chương 1

Sử dụng (←) hoặc (→) để chuyển chương

Trước khi gặp cậu


Tôi là một tra nữ, một tra nữ với số lần yêu đương bằng 0.


Tôi là kiểu người dễ yêu người khác từ cái nhìn đầu tiên, nói trắng ra là cực kỳ dễ nảy sinh tình cảm với một người.


Nhưng tôi không chủ động theo đuổi, tôi sẽ tiếp cận và quyến rũ, chỉ thích cảm giác mập mờ không rõ ràng giữa hai người. Một khi đối phương có dấu hiệu tỏ tình với tôi, tôi sẽ lập tức rút lui.


Nói đơn giản thì, khi người tôi thích quay lại thích tôi, tình cảm của tôi sẽ lập tức biến mất, thậm chí còn có phản ứng sinh lý ghê tởm, chính là cảm giác buồn nôn.


Tôi vẫn luôn cho rằng mình là người chỉ thích yêu đơn phương, cho đến khi gặp Thẩm Hòa.


Lần đầu gặp cậu là trong tiệc sinh nhật của một người bạn.


Không, phải nói là tiệc sinh nhật của bạn của bạn tôi mới đúng.


Khoảnh khắc nhìn thấy cậu con trai tên Thẩm Hòa giữa đám đông, tôi biết, tiêu rồi, mình lại yêu từ cái nhìn đầu tiên nữa rồi.


Tình hình của Thẩm Hòa gần giống tôi, đây cũng là lần đầu tiên cậu gặp cả đám người này. Nhưng rõ ràng, cậu cởi mở hơn tôi nhiều.


Lúc từ nhà vệ sinh đi ra, tôi đụng mặt Thẩm Hòa.


"Chị ơi, có phải chị không thích những dịp như thế này không ạ?" Thẩm Hòa hỏi tôi.


"Chị?"


Thẩm Hòa giải thích: "Em vừa hỏi bạn, biết chị đã đi làm rồi."


"Em vẫn còn đi học à?" Tôi hỏi.


Cậu gật đầu.


Lông mi rất dài, ánh mắt rất trong trẻo, đặc biệt là tiếng "chị ơi" đó, quả thực là một chú cún con chính hiệu.


Chết mất, là cảm giác rung động.


Nhưng lần này, lý trí mách bảo tôi phải giữ khoảng cách với cậu, tôi không muốn tra tấn cậu em này chỉ vì tính cách kỳ quặc của mình.


Thế là nói chuyện chưa được vài câu, tôi đã lấy cớ không khỏe để về nhà.


Vừa về đến nhà, một yêu cầu kết bạn hiện lên.


"Chị ơi, em là Thẩm Hòa."


Tôi không bấm chấp nhận.


Nếu là trước đây, tôi chắc chắn sẽ chủ động kết bạn với em trai này, trò chuyện lúc nóng lúc lạnh một thời gian, đợi cậu tỏ tình là tôi sẽ chặn ngay lập tức.


Nhưng lần này, thôi bỏ đi.


Không nói được là cảm giác gì, chỉ là cảm thấy không nỡ, có chút không xuống tay được.


Lần thứ hai gặp Thẩm Hòa là lúc tôi vừa mới ngủ dậy.


Mở mắt ra đã thấy cậu.


Cậu gục bên mép giường, đầu gối lên cánh tay mình, mặt nghiêng sang một bên.


Ánh nắng chiếu vào, bóng của hàng mi đổ nghiêng trên sống mũi cao của cậu.


Khoan đã, mình đang mơ à?


Tôi nhớ tối qua bị bạn bè lôi đến quán bar, tám người gọi hai thùng Coca và năm chục ly "bom".


Hình như tôi uống khá nhiều, gục xuống bàn, những chuyện sau đó thì không nhớ gì cả.


Mình đang ở đâu? Cậu em bên cạnh này là sao nữa?


Trong chăn, tôi sờ soạng người mình, phát hiện quần áo vẫn mặc chỉnh tề.


Thế là, tôi rón rén đứng dậy, đi vào phòng tắm.


Khi tôi nghĩ rằng lớp trang điểm của mình sẽ lem nhem như ma thì lại thấy người trong gương không hề trang điểm.


Tôi nhìn chai nước tẩy trang đang mở nắp trên bồn rửa mặt và bông tẩy trang trong thùng rác, mới hiểu thì ra tối qua có người đã tẩy trang cho mình.


Tôi nghe thấy bên ngoài có tiếng động, sau đó là tiếng gõ cửa.


"Chị ơi, chị tỉnh rồi à? Không sao chứ?"


Tôi mở cửa phòng tắm, Thẩm Hòa đang dụi mắt.


"Tối qua chị không làm loạn gì chứ?" Tôi thăm dò hỏi.


Tôi rất lo, sợ mình vì uống rượu mà đã làm chuyện gì đó không đứng đắn với cậu em trông có vẻ vô hại này.


"Chị vẫn nhớ mình đã uống rượu sao? Vậy chắc là không sao rồi." Thẩm Hòa cười cười.


"Sao chị lại..."


"Hôm qua em cũng ở quán bar, sợ có người giở trò với chị nên đã đưa chị về."


Đám bạn của tôi lại để một người lạ như vậy đưa tôi đi sao? Tình huống gì đây?


Tôi chuẩn bị hôm nay sẽ gọi điện cho từng đứa để hỏi tội.


Nhưng mà cứ đến công ty chấm công trước đã, vừa được trả lương vừa được mắng người chắc chắn sẽ rất sướng.


"Chuyện tối qua cảm ơn em, chị phải đi làm rồi."


Tôi vội vàng ra khỏi cửa, bấm thang máy. Mở định vị trên điện thoại, bắt đầu thấy may mắn vì nơi mình đang ở không xa công ty cho lắm.


Lúc cửa thang máy đóng lại, Thẩm Hòa đã chen vào.


"Chị ơi, để em đưa chị đi làm nhé." Thẩm Hòa mặc chiếc áo khoác trên tay vào.


"Không cần đâu, công ty gần lắm." Tôi từ chối cậu.


"Chị ơi, em thích chị."


"Mới quen đã thích, tình cảm của em cũng rẻ mạt quá nhỉ." Tôi bồn chồn nhìn màn hình hiển thị tầng của thang máy.


Câu này thực ra cũng là nói với chính mình, cái tật yêu từ cái nhìn đầu tiên của tôi nên sửa đi thôi.


"Làm bạn gái em nhé."


Lời tỏ tình của Thẩm Hòa khiến tôi trở tay không kịp.


Lần này không phải tôi chơi đùa cậu, mà là cậu tự dâng đến cửa, cũng tự tay cắt đứt mọi cơ hội mập mờ.


Nhưng kỳ lạ là, tôi lại không hề cảm thấy ghê tởm, thậm chí còn có chút... rung động?


Những người tỏ tình với tôi đều chỉ có một kết cục, khiến tôi rung động thì cậu chính là người đầu tiên.


Lúc này, cửa thang máy mở ra, tôi lao ra ngoài.


Thẩm Hòa kéo tôi lại.


"Đừng quậy nữa, chị sắp muộn làm rồi." Tôi quay đầu nhìn cậu.


Thẩm Hòa nắm càng chặt hơn, nói: "Chị không đồng ý, em sẽ không buông tay."


"Em dọa chị à?"


"Em không có." Thẩm Hòa lắc đầu, có chút đáng thương mà buông tay ra.


Tôi thở phào nhẹ nhõm rồi đi ra ngoài. Nếu cậu kiên định thêm chút nữa, có lẽ tôi đã thật sự đồng ý rồi.


Khi tôi chuẩn bị đẩy cửa tòa nhà, Thẩm Hòa lại đuổi theo.


"Chị ơi, nếu chị không đồng ý với em, em sẽ không cho chị đi làm." Thẩm Hòa đưa tay ra chặn đường tôi: "Lần này, là dọa thật đó."


Bộ nhóc này biết đọc suy nghĩ à.


Tôi nắm lấy cổ áo Thẩm Hòa, nhón chân hôn cậu một cái, nói bên tai cậu: "Đi muộn sẽ bị trừ tiền, đợi chị về rồi xử lý em."


Thẩm Hòa ngẩn người, tôi đẩy cậu sang một bên, đi ra ngoài.


"Chị ơi, chị làm vậy là đồng ý với em rồi sao?" Cậu gọi với theo sau lưng tôi.


Tôi không trả lời.


Tôi quyết định vẫn nên thử một lần xem sao. Dù sao thì cũng chưa từng gặp ai tỏ tình với mình mà lại khiến mình rung động.


Bạn trai thực tập


Tôi vốn là một tra nữ chỉ thích mập mờ. Mới vừa rồi, tôi đã trao cả nụ hôn đầu và mối tình đầu cho một cậu em chỉ mới gặp hai lần.


Đến công ty, tôi chấp nhận lời mời kết bạn mà Thẩm Hòa gửi lại.


Chuẩn bị hỏi tội mấy đứa bạn đã uống rượu hôm qua, tôi mở nhóm chat "hội bạn xấu".


Tôi thấy có người đã tag tôi.


"Thì Mạch, tỉnh rượu chưa?"


"Có cậu em đẹp trai như vậy mà không giới thiệu cho chị em à?"


"Cho cậu một phút, tôi muốn toàn bộ thông tin liên lạc của cậu ấy."


Hóa ra tối qua, Thẩm Hòa đã nói cậu là em trai tôi.


Nhưng với vẻ ngoài vô hại đó của cậu, bạn bè tin cũng là chuyện hết sức bình thường.


Vậy thì tôi không mắng nữa.


Còn về thông tin liên lạc của Thẩm Hòa...


Tôi kéo thẳng Thẩm Hòa vào nhóm đó, gửi một chữ "Tự lấy".


"Đây là thực tập sinh mới đến." Giám đốc nói: "Thì Mạch, nhóm của cô nhận nhiệm vụ hướng dẫn cậu ấy."


Bất ngờ bị gọi tên, tôi vội ngẩng đầu lên, kết quả lại bắt gặp đôi mắt đong đầy ý cười của Thẩm Hòa.


Thẩm Hòa? Thực tập sinh mới?


"Chào các anh chị, em tên là Thẩm Hòa, sinh viên năm cuối, sau này mong được mọi người chỉ bảo nhiều hơn." Thẩm Hòa chào hỏi mọi người trong nhóm tôi.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo