Mời bạn CLICK vào LIÊN KẾT HOẶC ẢNH bên dưới và
MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện!
👉
https://s.shopee.vn/5fbj5ybV7R
TruyenGi và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi vội đứng dậy, đứng trước mặt Giám đốc và Thẩm Hòa.
Giám đốc dặn dò: "Cô đưa cậu ấy đi làm quen với môi trường đi."
Tôi gật đầu, nói với Thẩm Hòa: "Chị là Thì Mạch, tổ trưởng tổ một, em đi theo chị."
"Cảm ơn chị Thì Mạch." Thẩm Hòa đi theo, nói nhỏ: "Chị ơi, giả vờ không quen em à."
"Đây là công ty." Tôi liếc cậu một cái: "Em thực tập ở công ty chúng ta sao không nói cho chị biết?"
"Em cũng đâu biết chị làm việc ở đây. Sao thế? Em không thể lộ diện à?" Thẩm Hòa hỏi.
Tôi giải thích: "Công ty chúng ta không cho phép yêu đương công sở."
"Vậy là, chị thừa nhận em là bạn trai chị rồi sao?"
Chưa kịp phản ứng, tôi đã bị cậu kéo vào một phòng họp nhỏ.
Thẩm Hòa ép tôi vào cạnh cửa, từ từ tiến lại gần, nói bên tai tôi: "Chị đã hôn em, phải chịu trách nhiệm với em."
Tôi bịt miệng cậu lại, nói: "Em điên à? Lỡ bị camera quay lại thì cả hai đều phải nghỉ việc đấy."
"Ở đây không có camera." Thẩm Hòa cười cười.
"Sao em biết... ưm..." Tôi còn chưa hỏi xong đã bị cậu chặn môi.
Thẩm Hòa thăm dò cạy mở đôi môi đang mím chặt của tôi, những nụ hôn vụn vặt rơi xuống khiến tôi không thở nổi. Lúc này, tay nắm cửa chuyển động.
Tôi nhanh chóng đẩy cậu ra.
"Đây là phòng họp nhóm chúng ta hay dùng, nhưng phải đến văn phòng mượn trước, ghi rõ thời gian và lý do, hiểu chưa?" Tôi cố gắng để hơi thở của mình ổn định lại.
"Hiểu rồi ạ." Thẩm Hòa ra vẻ gật đầu.
"Tổ trưởng Thì." Đồng nghiệp bước vào, nhìn Thẩm Hòa đang đứng cách tôi ba mét: "Người mới à."
"Ừm, thực tập sinh mới của nhóm chúng ta, Thẩm Hòa." Tôi gật đầu: "Mọi người chuẩn bị họp à?"
"Đúng vậy, họp lúc chín giờ, tôi qua chuẩn bị một chút." Đồng nghiệp nói.
"Được, vậy tôi không làm phiền mọi người nữa." Tôi cười cười, đi ra ngoài: "Thẩm Hòa, chị đưa em đi làm quen những nơi khác."
Suýt chút nữa là bị phát hiện, tôi có chút tức giận nhìn Thẩm Hòa. Làm việc không nghĩ đến hậu quả, lúc đi học tôi cũng đâu có bốc đồng như vậy.
Thẩm Hòa đi theo, hỏi nhỏ: "Chị giận à?"
"Em nói xem?" Tôi hỏi ngược lại.
"Em sai rồi, em đợi chị về xử lý em."
Thẩm Hòa lặp lại lời tôi nói lúc trước, cố tình nhấn nhá hai chữ “xử lý”, giọng điệu toàn là sự mập mờ.
Thẩm Hòa đưa tay qua, tôi nhanh như chớp gạt tay cậu ra.
"Em làm gì đấy?"
"Chị ơi, tóc rối rồi."
Tôi vuốt lại mấy sợi tóc lòa xòa.
Đâu chỉ có tóc, lòng tôi cũng rối, tất cả đều rối tung lên.
Bí mật của hai người
Lúc này, điện thoại tôi reo lên.
Tôi nhìn tên người gọi, là Tả Tư Kỳ, một thành viên trong hội bạn xấu của tôi.
"Bảo bối Thì Mạch, sao em trai cậu không chấp nhận lời mời kết bạn của tớ vậy?"
Giọng của Tả Tư Kỳ vừa nũng nịu vừa to, tôi đưa điện thoại ra xa tai một chút.
Vừa định giải thích, điện thoại trong tay tôi đã bị Thẩm Hòa giật lấy.
"Ấy..." Tôi muốn giật lại.
Thẩm Hòa quay lưng đi, nói với Tả Tư Kỳ ở đầu dây bên kia: "Vì sợ bạn gái tôi ghen."
Âm lượng điện thoại hơi to, tôi vẫn có thể nghe loáng thoáng giọng của Tả Tư Kỳ.
"Mẹ kiếp, mày là ai?" Cô ấy hỏi.
"Tôi là bạn trai của Thì Mạch, tối qua đã gặp ở quán bar. Chị ấy bây giờ rất bận, tôi cúp máy trước nhé." Thẩm Hòa cúp máy, đưa điện thoại cho tôi.
"Sao em có thể tự tiện lấy điện thoại của người khác?" Tôi giật lại điện thoại từ tay cậu.
"Chị đâu phải người khác." Thẩm Hòa lấy điện thoại của mình ra, mở lời mời kết bạn của mình lên: "Vì là bạn của chị, nên em chấp nhận hết nhé."
Điện thoại rung lên một cái. Tôi nhìn xem, trong nhóm bạn xấu có thêm một tin nhắn mới.
"Chào mọi người, tôi là bạn trai của Thì Mạch."
Là Thẩm Hòa gửi.
Sau đó, điện thoại của tôi bắt đầu rung liên hồi.
Nhóm có bảy người, thật sự rất ồn ào.
Tôi cài đặt chế độ không làm phiền, rồi nhìn Thẩm Hòa, hỏi: "Bây giờ em hài lòng rồi chứ?"
Thẩm Hòa mãn nguyện gật đầu.
"Chị đưa em đi xem những nơi khác trong công ty, theo chị." Tôi vừa đi vừa nói.
Giờ nghỉ trưa, tôi cùng vài đồng nghiệp trong nhóm xuống lầu ăn cơm.
Thẩm Hòa cũng bưng khay cơm qua.
"Em có thể ngồi đây không ạ?" Cậu hỏi.
Đồng nghiệp vội vàng nhích qua, Thẩm Hòa liền ngồi xuống đối diện tôi.
"Người mới đến là có quy tắc đấy nhé." Một đồng nghiệp nháy mắt với những người khác.
"Chị trước!" Tiểu Dung, người thân với tôi nhất giơ tay trước, hóng hớt hỏi: "Em trai, có bạn gái chưa?"
Thẩm Hòa gật đầu.
"Haiz, tiếc quá, chị còn định giới thiệu tổ trưởng Thì của chúng ta cho em đấy!"
Tiểu Dung quá hiểu tôi, cô ấy vừa nhìn thấy Thẩm Hòa đã biết đó là gu của tôi rồi.
"Không phải nói là không được yêu đương công sở sao ạ?" Thẩm Hòa hỏi.
"Nói thì nói vậy, lén lút yêu ai mà phát hiện được chứ?" Tiểu Dung cười cười.
Thẩm Hòa nhìn tôi, hỏi: "Chị Thì Mạch vẫn còn độc thân à?"
Tôi liếc một cái sắc lẻm, Thẩm Hòa lại tỏ vẻ nghiêm túc.
"Tổ trưởng Thì của chúng ta, tuy mới làm việc hai năm, nhưng dẫn dắt tổ một vượt qua bao nhiêu khó khăn, tạo ra không ít kỳ tích cho công ty." Một đồng nghiệp nói.
"Đúng vậy đúng vậy, chỉ là mải mê công việc quá, chuyện cá nhân của mình chẳng giải quyết gì cả, bọn này sốt ruột lắm đấy." Một đồng nghiệp khác hùa theo.
"Mọi người đừng hoàng đế chưa vội thái giám đã lo, ăn cơm mà cũng không bịt miệng các người lại được à." Tôi vỗ bàn.
"À phải rồi tổ trưởng, bạn của bạn trai em có một người rất ưu tú, chị có muốn em giới thiệu không?" Đồng nghiệp hỏi.
Tiểu Dung vội ghé qua, hỏi: "Có ảnh không? Gu của Tiểu Mạch nhà chúng ta chị hiểu nhất đấy."
Đồng nghiệp đưa điện thoại cho Tiểu Dung, Tiểu Dung hét lớn: "Thì Mạch! Tuyệt đối là gu của cậu!"
Nói rồi, cô ấy đưa điện thoại qua, đặt trước mặt tôi.
Tôi liếc một cái, nói: "Cũng được."
"Vậy em làm bà mai nhé." Đồng nghiệp cười cười.
Thẩm Hòa đột nhiên hắng giọng, nói: "Thông tin của mọi người không chính xác lắm, theo em được biết, chị Thì Mạch đã có bạn trai rồi."
"Em mới đến, sao em biết?" Đồng nghiệp hỏi.
"Trước đây em đã gặp ở quán bar, đúng không chị Thì Mạch?" Thẩm Hòa nhìn tôi.
Tôi đành phải gật đầu, nói: "Ừm, chị có bạn trai rồi."
Các đồng nghiệp nhao nhao lên.
"Sao không nói sớm?"
"Có ảnh không?"
"Dẫn đến cho chúng tôi xem với!"
Tôi đập bàn một cái, nói: "Nói thêm một câu nữa, tiền thưởng tháng này trừ hết."
Các đồng nghiệp lập tức im bặt, chuyển sang chủ đề khác.
Họp cả một buổi chiều, tuy rất mệt mỏi, nhưng tôi rất mừng vì cuộc họp đã không cho tôi và Thẩm Hòa có cơ hội giao tiếp.
Đây là công việc tôi đã liều mạng mới có được, không thể vì một cậu em mới quen vài ngày và một mối tình bất ngờ mà đánh mất.
Tan làm, tôi nhanh chóng tẩu thoát, nhưng vẫn bị Thẩm Hòa bắt được.
"Chị ơi, em đưa chị về nhà nhé."
"Giữ khoảng cách với chị." Tôi thậm chí không dám nhìn Thẩm Hòa một cái.
Thẩm Hòa đứng bên cạnh tôi lấy điện thoại ra gọi cho tôi.
"Em đợi chị ở bãi đỗ xe ngầm, nếu không đến, em sẽ công khai trong nhóm chat công ty." Cậu nói.
"Em lại dọa chị à?"
"Có tác dụng là được." Cậu cười cười.
Vừa đến bãi đỗ xe ngầm, một chiếc xe đã bấm còi.
Thẩm Hòa hạ cửa kính xe xuống, nói: "Chị ơi, lên xe đi."
Tôi lên xe, Thẩm Hòa qua giúp tôi cài dây an toàn.
Tôi giật lấy dây an toàn, nói: "Chị tự cài được."
"Không ở công ty mà chị cũng lạnh nhạt với em thế à." Thẩm Hòa không buông tay.
"Em trai, để nói cho em biết chị là người như thế nào nhé. Chị là kiểu người rất dễ yêu từ cái nhìn đầu tiên, và cũng chán rất nhanh. Chúng ta thôi đi, chị sợ làm tổn thương em." Tôi nói thật.
"Chị yêu em từ cái nhìn đầu tiên à?" Thẩm Hòa hỏi.